Old school Swatch Watches
Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Khấp Huyết Trọng Sinh: Đại Giá Hạ Đường Khí Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324483

Bình chọn: 9.00/10/448 lượt.

p sợ nhìn Đông Phương

Ngưng, ít ai dám tin nam tử ngày thường thanh nhã như làn gió mát này

lại vì một nữ tử mà quỳ gối cầu xin người khác.

Vẻ mặt Hạ Vệ Lam phức tạp, trong mắt hắn hiện lên không cam lòng, nhưng cũng oán hận nén xuống.

Hạ Vệ Thần khiếp sợ nhìn chằm chằm Đông Phương Ngưng, nhất thời không biết đáp lời thế nào. Nhìn vẻ mặt đau khổ của Đông Phương Ngưng, còn có Diệp Vân Sơ bị chàng ôm vào trong ngực, trong lòng hắn bỗng có cảm giác khó hiểu, cảm giác như vậy, giống như bị mất đi thứ gì đó, mất mát vô

cùng, không hề cam lòng một chút nào.

Thấy Hạ Vệ Thần không nói gì, Đông Phương Ngưng lại chuyển sang cầu xin Hoàng thượng:

-Hoàng thượng, thần cầu xin người, xin người tác thành cho thần….

Hoàng thượng khẽ nhíu mày, đau lòng nhìn Đông Phương Ngưng, trầm giọng nói:

-Tiền đồ của ngươi tốt như vậy, ngươi thật sự vì một nữ tử mà chôn vùi nó sao? Đứa trẻ trong bụng nàng, là của ngươi thật?

Đông Phương Ngưng hít thật sâu một hơi, giọng nói kiên định:

-Xin Hoàng thượng tác thành! Cả đời thần chỉ yêu một người, bất kể

thế nào, thần cũng quyết không rời xa nàng, cho dù có chết, thần cũng

nguyện cùng nàng sống chết với nhau! Ngàn lỗi vạn sai, đều là lỗi của

thần, trước khi Nhị điện hạ đến An Khánh, thần đã quen biết với Vãn… Vân Sơ, hai bên yêu nhau nồng thắm vui vẻ, lại vì ý trời trêu ngươi, Vân Sơ bị buộc đưa tới đây hòa thân với điện hạ, là thần không tốt, thần đã

không nói rõ ngọn nguồn sự việc đúng lúc….

Nói tới đây, Đông Phương Ngưng dừng một chút, lại nói tiếp:

-Tội thần không thể tha, nay thần không thể rời xa nàng, chỉ xin

Hoàng thượng có thể tác thành cho thân, để thần và Vân Sơ có thể ở bên

nhai, cho dù là ban cho chúng thần toàn thân, cũng xin hợp táng thần và

nàng.

Hoàng thượng thở dài một hơi, với sự anh minh của ông, sao có thể

không nhìn ra Đông Phương Ngưng cơ bản là đang nói dối? Chàng nói là

chàng đã quen biết Diệp Vân Sơ từ trước khi Hạ Vệ Thần đến An Khánh cầu

hôn, nếu là như vậy, với tính cách của Đông Phương Ngưng, chàng lại yêu

Diệp Vân Sơ như thế, sao lúc trước khi Hạ Vệ Thần thành thân với Diệp

Vân Sơ lại không nói hết mọi chuyện ra?

Huống hồ chàng và Hạ Vệ Thần có mối quan hệ rất tốt, nếu lúc trước

chàng nói thẳng ra, Hạ Vệ Thần cũng sẽ tác thành cho chàng, cần gì phải

đợi tới ngày hôm nay, tạo mưa gió như vậy?

Nghĩ đến đây, Hoàng thượng bất động thanh sắc liếc nhìn Hạ Vệ Lam

đang trầm mặc ở một bên, thu hết mọi biểu cảm của hắn vào trong đáy mắt, đứa con này của ông cũng có tình với Diệp Vân Sơ! Diệp Vân Sơ tuy rằng

chiếm được cảm tình của ông, nhưng nữ tử như vậy ở lại Hoàng gia cuối

cùng cũng chỉ là mầm mống tai họa, nếu Đông Phương Ngưng đã chủ động đắc tội gánh vác, như vậy ông cũng tác thành cho chàng, vậy có lẽ cũng xem

như tác thành cho một mối nhân duyên tốt đẹp.

Nghĩ vậy, Hoàng thượng không hề do dự, ông nhìn Đông Phương Ngưng, thở dài một hơi, nói:

-Thôi thôi, một khi đã vậy, trẫm đành tác thành cho ngươi!

Nói xong ông chuyển ánh mắt sang phía Hạ Vệ Thần, nói:

-Thần nhi, nếu con đã không yêu Diệp Vân Sơ, mà nó lại mắc phải tội lớn như thế, con cho nó một phong hưu thư, để nó rời đi đi!

Nghe Hoàng thượng nói xong, Hạ Vệ Thần chỉ cảm thấy trong lòng bỗng

đau xót, giống như bị thứ gì đó đánh mạnh, đau đến mức hắn muốn nôn ra

máu, gần như hắn không hề nghĩ ngợi chút nào, cự tuyệt thẳng thừng:

-Phụ hoàng, nhi thần không đồng ý….

Hạ Vệ Thần vừa nói xong, Diệp Vân Tuyết tức giận tới nỗi mặt mày vặn

vẹo nhăn nó, gần như không khống chế được! Nàng ta nắm chặt tay lại,

dung mạo xinh đẹp vì ghen ghét cực dộ mà trở nên dữ tợn khủng khiếp.

-Thần nhi! Không được làm loạn! Con đã lấy tân phi khác, nên mau

chóng cho nàng rời đi, huống hồ, ý trẫm đã quyết, sao có thể để cho con

náo loạn được!

Sắc mặt Hoàng thượng trầm xuống, tức giận trách mắng.

Ông đã quyết định tác thành cho Đông Phương Ngưng, hơn nữa Diệp Vân

Sơ lại phạm phải tội lớn như vậy, không thể chấp nhận giữ nàng ở lại,

nếu Hạ Vệ Thần cố chấp giữ Diệp Vân Sơ lại,vì bộ mặt của Hoàng gia, ông

không thể không ban cho Diệp Vân Sơ cái chết! Nữ tử thông minh hiểu

chuyện như vậy, ông thật sự không đành lòng giết nàng.

-Con….

Hạ Vệ Thần nghẹn lời, nhất thời không biết nên làm như thế nào cho

phải. Trong lòng vạn phần không tình nguyện thả Diệp Vân Sơ đi như vậy,

về phần ký do tại sao, hắn cũng không rõ, hắn chỉ biết hắn không muốn

thả nàng đi, không muốn nàng vừa rời khỏi hắn đã ở bên nam nhân khác,

lòng hắn liền cảm thấy vô cùng khó chịu, vô cùng khổ sở, giống như mất

đi thứ gì, trong lòng cảm giác thất bại….

-Tốt, cứ như vậy đi! Đông Phương Ngưng, ngươi đưa nó đi chữa thương

đi, đối xử với nó thật tốt, trẫm hạ chỉ để ngươi và nó thành thân.

-Vâng….

Đông Phương Ngưng mừng rỡ, chàng cẩn thận ôm lấy Diệp Vân Sơ, sau đó

bước nhanh ra ngoài, trước khi đi, vẫn không quên nói thị vệ dẫn Thu Tứ

theo. Chàng yêu Diệp Vân Sơ, chàng cũng không ngại đứa con trong bụng

nàng là của ai, chỉ cần nàng có thể ở bên chàng, chỉ cần nàng vui vẻ

sống tốt, vậy là được rồi.

Nhìn bóng lư