Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Không Yêu Sẽ Không Quay Lại

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323625

Bình chọn: 7.5.00/10/362 lượt.

trên tuyết.

Tro cốt của Bùi Anh được an bày tại nghĩa trang trong thành phố, ngày đưa

tang đó, trời quang đãng tuyết đã ngừng rơi, nhưng trên mặt đất vẫn còn

đọng lại một lớp tuyết rất dày.

Cái áo len màu xám bạc từ trên

người Nam Tĩnh lăn xuống nền tuyết, Nam Tĩnh chậm rãi khom lưng nhặt nó

lên. Áo len còn chưa đan xong, vẫn còn thiếu một nửa tay áo, sợi chỉ nơi đó vẫn còn nguyên được buộc lại, phía trên có hai chữ: A Tĩnh.

An Nhiên vẫn sốt cao không giảm, được An Diệc Bác cõng đi, nhìn thấy một

màn như vậy, giùng giằng muốn trèo xuống, khóc to nói: "Không được đánh

anh, đều là lỗi của con. Con không nên ngủ. . . . . . !"

"Nhiên Nhiên ngoan, không khóc không khóc." Nhập Hồng vội vàng an ủi cô: "Nghe lời, Nam ca ca của con không có việc gì."

Sau khi tổ chức tang lễ xong, nhà họ Nam đem bệnh viện chữa trị cho Bùi Anh kiện lên tòa án, sau khi lấy được bồi thường, sau một năm ngắn ngủi

bệnh viện kia bị phá sản phải đóng cửa. Hai năm sau, bác sĩ phụ trách

của Bùi Anh cùng y tá trực đêm hôm đó đã bỏ trốn, cảnh sát khi lục soát

trong nhà hai người đó đã tìm được một khoản tiền lớn, theo điều tra kết luận là do tham ô mà có. Kết án là vì tiền bạc mà phạm tội giết người,

phát lệnh truy nã toàn quốc.

Bởi vì An Diệc Văn cự tuyệt tiếp

nhận trị liệu, đùi phải bị tàn tật suốt đời, chỉ những ngày lễ, ngày tết ông mới về thăm nhà một chút, còn lại tất cả thời gian đều giam mình

trong phòng thí nghiệm để nghiên cứu khoa học, hơn nữa còn không chịu

tiếp nhận khám bệnh bất kì lần nào nữa.

Lúc trước Nam Tĩnh đi

thăm mẹ vợ, bà lão cả đầu đã bạc trắng, ông có đưa một khoản tiền lớn

sau đó dặn dò em trai của Bùi Anh chăm sóc thật tốt cho bà.

An

Nhiên và Nam Tịch Tuyệt theo người lớn cùng nhau quay trở về Mĩ. Trước

khi đi, lúc tờ mờ sáng An Nhiên đã lén đi ra ngoài, cô quỳ trước phần mộ của Bùi Anh nói xin lỗi, bị Nam Tịch Tuyệt phát hiện.

Hai mắt

của anh đỏ bừng, tâm tình cũng đã bình phục rất nhiều. Anh kéo cô đứng

dậy , khom lưng phủi đám tuyết bẩn trên đầu gối của cô. An Nhiên ôm lấy

anh nói: "Thật xin lỗi!"

Nam Tịch Tuyệt vuốt tóc của cô, thanh âm khàn khàn: "Thật xin lỗi, ngày đó anh không nên đẩy em. Không phải lỗi của em."

Nghe anh nói như vậy, An Nhiên khóc càng lớn tiếng hơn.

Anh không có gì nữa, chỉ khe khẽ đẩy cô ra, xoay người rời đi.

Anh càng lúc càng đi xa, An Nhiên ý thức được, cô và anh không trở về như xưa được nữa. . . . . .

Đã từng, An Nhiên cho là thời gian hai năm ở Trung Quốc là khoảng thời

gian khổ cực nhất của cô, không có cách gì có thể trải qua, nhưng sau

khi trở về, cô mới phát hiện ra mình nhớ nhung khoảng thời gian đó bao

nhiêu, ấm áp mà tốt đẹp biết nhường nào.

Bùi Anh là giáo viên nên ngày nghỉ cũng giống như An Nhiên. Trong lúc nghỉ hè, mỗi khi gần tối,

bà đều mang theo bọn họ đi bắt ve sầu, hơn nữa còn không thèm để ý đến

tiếng hét chói tai của An Nhiên mà đem những con ngọ nguậy đó đi ngâm

dưa muối, sau đó lại đem chúng chiên một lượt nữa.

Khi đi nhà trẻ Bùi Anh cho phép cô mặc quần nhỏ có phần mông cong lên được in hình

hoạt hình, những lúc cô phạm sai lầm thì Bùi Anh sẽ không hề tuân theo

chủ nghĩa nhân đạo mà dùng các cách xử phạt về thể xác đối với cô, giữa

mùa đông sẽ némcô ra ngoài cửa bắt chạy bộ, thời điểm cô khóc, Nam Tịch

Tuyệt đều sẽ dùng bánh bao hấp để dỗ cô...

Trong học viện âm nhạc dành riêng cho nữ sinh ở nước Mĩ đang vang lên những tiếng hát trong

trẻo của các nữ sinh . Hai tay An Nhiên vung vẩy ở trước ngực chỉ huy

toàn đội dương cầm, vẻ mặt thầm oán lão hiệu trưởng, rõ ràng là khúc

nhạc vui vẻ, nhưng cô lại làm ra vẻ mặt băng bó khó chịu.

Mỗi

buổi chiều hôm thứ sáu đều sẽ có cán bộ của ngành giáo dục và người đứng đầu học viện âm nhạc đến giám sát, trường học vì để nhận được nhiều

tiền hỗ trợ hơn, lần nào cũng biểu hiện hết mình. An Nhiên cùng các bạn

học của cô đều được chải đầu kiểu công chúa, mặc váy màu trắng dài đến

đầu gối, giày da màu đen được sơn bóng, hóa trang thành một đám thiên sứ đáng yêu.

Hàng xóm của Bùi Anh nói đúng, giọng hát của An Nhiên

cực kỳ tuyệt vời , hôm nay cô đã 16 tuổi, thanh âm trổ mã thành thục,

được phụ đạo thêm một chút liền có thể hát rất khá.

Vừa hát xong, dưới khán đài trong dự liệu vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.

Vẻ mặt hiệu trưởng tươi cười đi lên sân khấu nói lời cảm ơn, An Nhiên cùng bạn thân của cô Nam Cung Yến ngồi nghỉ ngơi ở hàng ghế phía sau.

Nam Cung Yến là sau khi cô trở lại mới quen biết. Hai người đều là người

gốc Hoa, lại học chung một lớp, tự nhiên sẽ chơi với nhau rồi.

Nam Cung Yến đang uốn éo người cùng một học sinh nam ngồi phía sau cô nói

chuyện phiếm, hai người khí thế bừng bừng thảo luận cuộc hẹn sắp tới sẽ

đi chơi những gì .

Diện mạo Nam Cung Yến xinh đẹp động lòng

người, đường nét khuôn mặt tinh sảo mà rõ ràng, cô lớn hơn một tuổi so

với An Nhiên, thân thể trổ mã lại càng thành thục hơn, ở trong mắt người phương Tây, chính là mỹ nữ phương đông chính hiệu, người theo đuổi rất

đông, mà cô đổi bạn trai cũng giống như kiểu cưỡi ngựa xem hoa. So với

cô ấ


Old school Swatch Watches