
ó thể thoải mái ở bên cạnh tôi. Tôi mở danh bạ điện thoại và kéo xuống xem xét. Trong danh bạ có đến hơn một trăm người nhưng tôi chẳng muốn gọi cho ai trong số đó cả. Tôi thật đúng là một con người đáng thương.
Ngay lúc đó tôi bỗng nhớ đến Gil Ra Im. Một cô gái không giả vờ tốt bụng, không giả vờ thân thiện, lại giỏi nói đùa và cũng hiểu được những mệt mỏi trong cuộc sống. Thế là tôi gọi điện cho Gil Ra Im, cô ấy vui vẻ đồng ý. Cô chọn địa điểm và hẹn tôi đến quán bì lợn nướng.
- Em là cô gái đầu tiên hẹn gặp anh ở quán bì lợn nướng đấy.
- Còn em thì gặp rất nhiều người đàn ông ở quán bì lợn nướng rồi.
- Nhưng chắc không có ngôi sao Hallyu chứ?
- Có một người là em họ của ngôi sao Hallyu ạ.
- Ôi, thật là! Đừng nhắc đến thằng đó nữa.
- Hai người cãi nhau sao?
- Hôm nay Joo Won đã làm một chuyện đáng ghét khiến anh sôi máu.
- Ngày nào anh ấy cũng làm thế với em.
- Thằng nhóc đó là như vậy đấy.
Ra Im chẳng hỏi gì thêm, chỉ rót đầy rượu soju vào ly của tôi. Tôi uống hết ly rượu cô ấy rót cho, vừa cảm nhận dòng rượu chảy vào miệng, tôi vừa nghĩ hẹn gặp cô ấy quả là đúng đắn.
- Anh thực sự đã gặp gỡ rất nhiều cô gái, nhưng lại chẳng hiểu gì về họ cả. Cô gái đầu tiên và cũng là cuối cùng anh yêu, giờ đang xuất hiện như một vai ác nhất trên đời. Anh không biết mình nên làm thế nào, trước mắt chỉ là một khoảng tối mênh mông.
- Tất cả những người ác trên đời đều là những người chịu nhiều tổn thương. Sẽ chẳng có gì lạ khi một số phụ nữ yêu ai đó một cách điên cuồng bằng những cách độc ác nhất. Em nghĩ có lẽ giữa hai người đang có hiểu lầm gì đó.
- Anh biết. Nhưng anh vẫn chưa thể xác định được. Anh sợ lý do khiến Seuli trở nên như vậy thật sự là do anh. Anh sợ phải chấp nhận sự thật này.
Nhật ký bí mật của Joo Won
Có một căn bệnh gọi là Hội chứng Alice ở xứ sở thần tiên. Một căn bệnh có triệu chứng kỳ lạ, khiến người mắc bệnh ngày nào cũng như được sống trong những câu chuyện cổ tích, vì những hình ảnh bị biến đổi tỉ lệ rất kỳ quặc như thể nhìn ngược kính viễn vọng, nhưng cũng rất đau đớn. Rõ ràng tôi đang mắc chứng bệnh này. Nếu không thì có lý nào mỗi giây phút tôi ở cạnh Gil Ra Im đều trở thành câu chuyện cổ tích như thế này? Và câu chuyện cổ tích ấy tuy đẹp đẽ nhưng đượm buồn, hoang đường nhưng lại rất thú vị.
Sự đau đớn khổ sở như cơn sóng thần mạnh mẽ cuốn lấy tôi tuần vừa rồi đã biến mất như chưa từng xuất hiện. Chỉ đọng lại từng hơi thở của Ra Im nằm ngủ bình yên trong lồng ngực tôi. Cơ thể em, nhịp đập trái tim em, hơi thở đều đặn của em lấp đầy tâm trí tôi. Chỉ có những điều ấy đang chế ngự tôi. Giây phút bình yên đã tìm đến cõi lòng bị đốt thành tro. Đau khổ cũng là bình yên.
Cuối tuần, tôi nhận được cuộc gọi từ Jeong Hwan. Anh ta nói trường võ sẽ mở đợt tập huấn, không biết liệu tôi có muốn đi cùng hay không. Anh ta cho biết dạo gần đây tâm tình Ra Im vô cùng khó chịu, còn bảo tôi đây là thời điểm thích hợp nhất để tấn công tình cảm của Ra Im. Nếu tôi cũng tham gia luyện tập, anh ta sẽ giúp tôi có được vị trí thật thuận lợi để tiếp cận cô ấy và ở cùng nhau nên nhất định phải làm cho tốt. Tôi hỏi Jeong Hwan:
- Tại sao anh lại giúp tôi và Ra Im đến với nhau?
Anh ta cười sảng khoái rồi mới hạ giọng đáp:
- Bởi vì Joo Won của chúng ta rất nhiều tiền cơ mà. Kiếm nhiều tiền, biết tiêu tiền, tôi hy vọng cậu sẽ nắm chắc lấy Ra Im không buông tay. Đổi lại, cậu cứ quan tâm chúng tôi một tí là được.
Tôi rất thích thú với câu trả lời của anh ta. Tôi biết dẫu sao thì trong lòng anh ta vẫn có một phần tình cảm như tình huynh đệ với Gil Ra Im.
- Địa điểm tập huấn ở đâu?
- Vẫn chưa quyết định được địa điểm cụ thể.
- Anh nghĩ sao nếu tôi cung cấp địa điểm tổ chức?
- Nếu cậu tìm giúp chỗ tá túc luôn thì quá tuyệt. Công việc cậu bận bịu như thế, không có vấn đề chứ?
- Nếu trong tuần này thì không sao. Không, nếu tiện thì cứ đi ngay tuần này đi. Nước sạch, không khí trong lành, môi trường thư thái cùng không gian yên tĩnh. Muốn tìm địa điểm như thế này thì cứ đến những nơi không ai sống, quá dễ.
- Ok, Joo Won giỏi kiếm tiền thích chỗ nào thì chỗ đó đều được hết.
Vậy là tôi quyết định sẽ lấy khu nghỉ mát ở Jecheon làm địa điểm tiến hành tập huấn cho trường võ. Tuy khu nghỉ mát này vẫn chưa chính thức mở cửa, nhưng phòng nghỉ dành cho khách đã hoàn thành nên sẽ không có vấn đề gì nếu tổ chức ở đây. Hơn nữa, tôi cũng dự định đến đây một chuyến để khảo sát tiến độ thi công khu vực này. Vậy là một mũi tên trúng hai con chim, vừa giám sát công việc, vừa gặp được Ra Im.
Ngày tổ chức huấn luyện, tôi đến khu nghỉ mát từ sớm để chuẩn bị tất cả mọi thứ trước khi Ra Im đến nơi. Khu nghỉ mát này được xây dựng nhưng vẫn duy trì trạng thái tự nhiên vốn có, đảm bảo không làm dịch chuyển bất kỳ ngọn cây phiến đá nào, có thể ví như chốn đào hoa viên vậy. Theo tiến độ này thì đến cuối tháng khu nghỉ mát sẽ khánh thành. Đúng là việc tốt.
Đoàn khảo sát công trình đi tới khu nhà nghỉ cùng lúc một chiếc xe tiến vào bên trong khu nghỉ dưỡng. Là xe chuyên dụng của trường võ. Tôi để cho những người trong đoàn khảo sát