XtGem Forum catalog
Kiếm Chồng Đại Gia

Kiếm Chồng Đại Gia

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326621

Bình chọn: 8.5.00/10/662 lượt.

t, hít một hơi thật sâu rồi loạng choạng đi vào. Khoảnh

khắc ấy Tang Tiểu Tình chỉ thấy hoảng hốt, ánh mắt mơ hồ, hai má nóng rát. Tâm

lý sợ rượu hoàn toàn tan biến, cô mang trong mình quyết tâm

và dũng khí, tiếp tục nâng ly.

1

Tang Tiểu Tình mua nhà

thành công đã kích thích bạn trai ở bờ bên kia Đại Dương và bà mẹ sống cùng dưới một mái nhà.

Trương Hải Châu liên tiếp

chất vấn:

- Cầm đồ? Trung Quốc vẫn

còn cầm đồ sao? Đó chẳng phải là chuyện của xã hội cũ sao? Em

đừng lừa anh nữa, Tiểu Tình, em nói thật cho anh biết, rốt cuộc là lấy tiền ở đâu? Hỏi vay ai? Nam hay nữ? Vì sao người ta cho em

vay tiền?

Nói đi nói lại Trương Hải

Châu cũng không tin. Thếkỉ hai mốt rồi mà Tang Tiểu Tình có thể xoay được tiền từ hiệu cầm đồ. Cầm đồ, chẳng phải là thứ chỉ có trong tiểu thuyết của Lỗ Tấn sao? Lỗ Tấn đã mất bao nhiêu năm rồi, sao vẫn còn tàn dư của xã hội phong kiến? Không thể nào! Xem ra ngoài những

hình ảnh đẹp, khoảng cách còn tạo ra những ý nghĩ lệch lạc.

Tiểu Tình khó có thể nói rõ ràng được, chỉ nói:

- Anh không cho em vay,

lại không cho người khác cho em vay? Sức hút nhân cách, không tin thì thôi.

Mẹ Tiểu Tình càng đau lòng hơn:

- Mày đúng là cái đồ phá gia chi tử, có còn biết suy nghĩ không hả? Mày đúng là càng ngày

càng to gan, dám mang xe đi đặt! Lúc quan trọng sao bạn trai của mày lại làm ra

vẻ đáng thương thế? Lại còn ở Canada, tao thấy nó chẳng khác gì cái bọn nhà quê

nghèo kiết xác! Sau này đừng có mở miệng nói về bạn trai với mẹmày nữa. Mày nhận thằng đó, còn chúng tao không dám nhận

thằng con rể ấy! Con gái mua nhà, trả nợ, bây giờ lãi cao thế nào biết không? Tự nhiên mỗi tháng phải dâng tiền cho ngân hàng, mất không mất hỏng, sao

mày không cho mẹ mày? Mày nhanh chóng trả nhà đi, mang tiền về đây cho mẹ! Lời mẹ nói mày có nghe không?

Mẹmuốn tốt cho mày, sau này giá nhà giảm, lúc ấy chỉ có mày khóc thôi.

Trong tiếng cằn nhằn

không ngớt của mẹ, Tiểu Tình cùng đồng nghiệp Diệp Thuần thuê một căn phòng hai

người ở. Cô tìm hai chiếc vali, thu dọn quần áo của mình,

chuyển ra ngoài trong một đêm trăng thanh gió mát.

Diệp Thuần và Tiểu Tình

tốt nghiệp cùng một năm, quen nhau trong cuộc thi tuyển vào tòa soạn. Hai người

đều rất may mắn, thi viết, phỏng vấn đều qua, cuối cùng được chọn vào tòa soạn,

trở thành đồng nghiệp của nhau. Người mới thường bị xăm xoi, hai cô gái ngày nào cũng cùng nhau ăn trưa, tưởng tượng có

thểnấu nhừ những đồng nghiệp xấu và lãnh đạo, cố gắng nuốt những hạt cơm cứng hơn cả đạn trong nhà ăn của công

ty.

Diệp Thuần là người ngoại

tỉnh. Từ hồi mua xe, mỗi năm Tiểu Tình đều giúp cô ấy chuyển nhà một hai lần. Nghe nói Tang Tiểu Tình sắp mua nhà, Diệp

Thuần giơhai tay tán thành, ủng hộ hết mức về tinh thần. Đáng tiếc là

không thể ủng hộ Tiểu Tình về vật chất. Bởi vì Diệp

Thuần là cô gái nghèo không có tiền tiết kiệm. Dù gì Tiểu Tình cũng biết mua

hàng giảm giá. Diệp Thuần thì mặc kệ, ra tay rút tiền cứ như trong nhà chất một núi tiền, rất có tiềm năng lấy được

đại gia.

Sắp đến cuối năm, Tang

Tiểu Tình phải loại bỏ tất cảmọi phiền phức, kiên quyết hoàn thành kế hoạch quảng cáo năm nay! Đặt xe ở hiệu cầm đồ, tiền lại một tháng là 3%, ngoài ra còn phải nộp phí đỗ xe sáu tệ một ngày! Lại sắp phải trả tiền nhà, bao nhiêu khoản cộng lãi, một tháng không ăn không uống gì

cũng phải mất mấy nghìn tệ.

Tiểu Tình không khỏi than

thở:

- Biết rõ xã hội bây giờ là vòng xoáy khổng lồ, vì công danh lợi lộc, người phàm tục như mình vẫn phải nhảy xuống.

Diệp Thuần cười cô:

- Nhanh chóng kết hôn,

kết hôn rồi, hai người cùng nhảy xuống cũng có bạn.

- Cậu bảo mình kết hôn,

thế còn cậu? Sắp biến thành bà cô già rồi đấy. - Tiểu Tình

hỏi lại.

- Mình kéo dài như vậy, dĩ nhiên là muốn tìm một người thích hợp về mọi mặt.

- Người ta thường nói hôn

nhân giống như giày dép, đi vừa chân hay không là quan trọng nhất.

Cậu cũng đừng kén chọn nữa, nhân lúc vẫn chưa quá già, nhanh chóng tìm một đôi

vừa chân đi.

- Tiểu Tình, xem cách cậu

nói kìa, chẳng giống với con gái thời đại mới gì cả. Không sai, kết hôn giống

nhưđi giày, nhưng ngoài việc vừa chân, cũng phải xem nó có đẹp hay không chứ?

Không nói đến những thứ nhưGucci, Kangnai, dù gì chúng ta cũng phải đi Belle,

Staccato chứ? Một đôi dép nhựa năm tệ bán ở hàng rong ngoài đường, đi vào rất dễ chịu, nhưng chúng ta có thể đi nó chạy khắp nơi được

không? - Diệp Thuần phản bác.

- Cậu đúng là kén chọn,

đừng viện lí do nữa!

- Mình kén chọn! Mình kéo

dài như vậy, không tìm thì thôi, nếu tìm phải tìm người thích

hợp nhất.

Vì chuyện vay tiền không

thành, lúc phải đối diện với Thành Cương, Tiểu Tình cảm thấy có chút ngượng

ngùng.

Thành Cương nghe nói Tiểu

Tình đã mua được nhà, liền vờ như không có chuyện gì xảy ra, lại gần chúc mừng cô:

- Phụ nữ độc lập cũng tốt. Tôi thấy phụ nữ bây giờkhông phải là nửa thế giới, cả thiên hạ đều là của các cô.

Câu nói ấy khiến các nữ đồng nghiệp bật cười. Thành Cương tỏ ra rất đắc chí, tiện tay vỗ vai Tiểu Tình:

- Buổi chiều đến văn

phòng bất động sản Kim Thành gặp giám