
ngủ được. Ông nghĩ đên Diệp Thuần? Bây giờ cô đang làm gì? Chắc là vẫn đang ngủ.
Nghĩ đến đây, Trương Kiếm
Long không kìm được mỉm cười, đúng là một cử chỉ dịu dàng. Sau đó lại nghĩ đến Hải Châu và Tiểu Tình, chuyện tình cảm
luôn khiến người ta đau đầu, bậc làm cha làm mẹ càng ngăn cấm thì càng không được.
TTT
Để chuẩn bị cho hoạt động, mỗi ngày Tiểu Tình gọi cho Thành Cương
tám cuộc điện thoại, ban đầu là khách sáo nhờ anh giúp, sau đó nói trắng ra có thể chia cho anh hoa hồng.
Cuối cùng Thành Cương thở phào, nói với Tiểu Tình:
- Tiền hoa hồng thì thôi,
Tiểu Tình, anh lại còn không biết tình hình ở tòa soạn của chúng ta sao? Cho chút tiền hoa hồng không đủ ăn một bữa cơm hẳn hoi. Em yên tâm, anh nhất định sẽ cố gắng hết sức, nhưng anh cũng có một chuyện muốn làm
phiền em… Thành Cương cố tình nói nửa vời.
Tiểu Tình sốt sắng nói:
- Anh nói đi, chỉ cần em có thể làm được, dù có phải lao vào nước sôi lửa bỏng cũng
quyết không từ.
Thành Cương chần chừ một lúc rồi mới mở miệng:
- Ừm… cô gái tên Phan Lộ Lộ ở công ty anh, em gặp rồi đấy. Cô ấy muốn chuyển việc, bây giờ tòa soạn có cần người
không? Em xem có công việc nòa thích hợp thì sắp xếp giúp cô ấy.
Tiểu Tình hỏi dò:
- Cô gái ấy là họ hàng của giám đốc Thành?
- Không phải không phải,
chỉ là bạn thôi. - Thành Cương vội vàng giải thích.
- Được được, em nhất định
sẽ hỏi thăm giúp. - Lúcấy Tiểu Tình đã hiểu.
Trên thế giới này không có tình yêu vô duyên vô cớ. Nếu Thành Cương không có ý đồ với người khác thì sẽkhông dễ dàng giúp đỡ cô ta, có hi sinh nhất định phải có báo đáp. Còn về công việc thì cũng là hôm nay anh giúp tôi, ngày mai tôi giúp anh, mọi
người đề phòng lẫn nhau, phụ thuộc vào nhau, duy trì
sự cân bằng biến thái.
- Tiểu Tình em thật tốt,
thú thực, hồi mới đến Kim Thành, hằng ngày đi làm không được nhìn thấy em, thật
sự anh thấy rất không quen. - Thành Cương bắt đầu than
thở.
- Phan Lộ Lộ có yêu cầu gì với công việc không? - Tiểu Tình nhanh
chóng chuyển chủ đề.
- Ừm… gần nhà, không phải làm thêm, không phải đi công tác, không phải
tiếp khách, không phải là thư kí trợ lý, không phải tiếp xúc nhiều với sếp… - Thành Cương
nói không ngớt.
Tiểu Tình nghe mà thấy da
đầu tê nhức:
- Trời ơi, có công việc nào như thế sao? Có thể giới thiệu cho em đi làm
được không?
Thành Cương bật cười:
- Haha, em đừng căng
thẳng, anh đùa chút thôi. Tóm lại là công việc nhẹ nhàng một chút, đơn giản một chút, con gái mà.
Tiểu Tình không còn gì để nói. Bây giờ ngay cả làm bà chủ cũng phải không ngừng học tập tạp chí phụ nữ, làm gì có công việc nào vừa nhẹ nhàng vừa đơn giản? Sau
khi cúp máy, Tang Tiểu Tình báo cáo tình hình với trưởng phòng Triệu:
- Tóm lại, nếu trưởng
phòng có thể sắp xếp cho cô gái này một vị trí thì Thành Cương cũng đồng ý giúp chúng ta có được cơ hội quảng cáo.
Trưởng phòng Triệu suy
nghĩ một lúc rồi đập bàn:
- Cứ nói là tòa soạn của chúng ta tuyển nhân viên văn phòng, bảo cô ta đến!
Tiểu Tình sững người:
- Thế cũng được sao?
- Có gì mà không được?
Nhân viên văn phòng một tháng 1.200 tệ, một năm mới có 14.400 tệ. Nếu công ty Kim
Thành đăng hai mươi vạn quảng cáo, cô gái này không đi làm tôi cũng cho cô ta
tiền!
Tiểu Tình thầm thốt lên
trong lòng, xem ra một người có thể làm lãnh đạo được không
phải là chuyện dễ. Cách tính này mới thật anh minh.
4
Khi Tiểu Tình dẫn cô Phan
Lộ Lộ “X8” đến trước mặt chủ nhiệm Triệu, cô ta niềm nở chạy lại khoác tay trưởng
phòng Triệu, ngọt ngào nói:
- Lãnh đạo tòa soạn trẻ quá, em nên gọi chị là chị hay là em đây?
Thì ra chiêu này dùng cho
phụ nữ ở bất kì lứa tuổi nào. Tiểu Tình đứng bên cạnh mà suýt
thì ngất.
Không ngoài dự đoán, trưởng phòng Triệu rất ngạc nhiên:
- Haha, cô bé này thật
khéo ăn nói, cô có thể gọi tôi là cô được rồi đấy.
- Á? - Phan Lộ Lộ trợn tròn mắt trong sáng vô tội, tiếp tục lắc lắc cánh
tay của Triệu Vân. - Sao có thể thếđược ạ?
Trưởng phòng Triệu cười
tít mắt, nếp nhăn trên khóe mắt hiện lên, đúng là vết dao của năm tháng không
tha cho ai, khuôn mặt đã bán rẻ tuổi tác. Cho dù mĩ phẩm có cao cấp như thế nào, cho dù người khác bợđỡ như thế nào thì vẫn không thể thay đổi được sự thật phũ phàng. Nhưng trưởng phòng Triệu vẫn thật lòng
nói với Tiểu Tình:
- Cái cô Phan Lộ Lộ mới đến rất được, phải quan tâm đến người ta nhiều một
chút, đừng có việc gì cũng bảo người ta làm.
Tuân theo chỉ thị của lãnh đạo, Tiểu Tình rất quan tâm đến Phan Lộ Lộ, việc gì cũng không dám sai cô ta, ngay cả in văn bản cũng tự mình đi làm. Cô Phan Lộ Lộkhông có việc gì làm, coi phòng làm việc là quán trà, nhìn thấy ai là
bắt chuyện, không nói nửa tiếng thì sẽkhông dừng lại, hỏi toàn những câu cổ quái:
- Một tháng mọi người
kiếm được bao nhiêu tiền?
- Mỗi quảng cáo được ăn
bao nhiêu phần trăm?
- Có phải trưởng phòng
Triệu đã ly hôn rồi không? Chồng cũ của chị ấy làm gì?
- Chị giới thiệu bạn trai cho em nhé! Yêu cầu không cao, đẹp trai một chút,
giàu có một chút là được!
Dần dần, đồng nghiệp nhìn
thấy cô ta là tránh mặt. Cô ta lại gần bàn làm việc của