Disneyland 1972 Love the old s
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324475

Bình chọn: 7.00/10/447 lượt.

đồng cảm với những vấn vương rối rắm của đồi uyên ương bạc mệnh

đó, mặc dù đã bao lần tồi tự hứa với lòng mình rằng sẽ gọi cồ ấy là chị

dâu...nhưng khi chứng kiến họ hạnh phúc như không có ai bên cạnh như

vậy, trong lòng tồi cũng cảm thấy chua xót đến độ nghẹt thở.

Khi về nhà, tôi nói với bố mẹ chuyện Mạt Mạt đã có thai.

Bố yên lặng, trầm ngâm không nói, mẹ thì đã nhảy dựng lên: "Giữ! Sao lại

không giữ được! Là cháu của nhà mình, tôi dù cókhuynh gia bại sản cũng

phải nuôi dưỡng chúng! Là con trai hay con gái cũng nuôi hết! Nhất định

phải sinh nó ra!".

Tồi liếc nhìn về phía bố, bố đang trầm ngâm rít một hơi thuốc, nói: "Đưa con bé đó về nàh ở đi, đừng ngược đãi nó".

Bố là một người gài bảo thủ rất coi trọng việc hương hỏa. Mặc dù cố tỏ ra

điềm tĩnh nhưng thực chất ông cũng không giấu nổi nét mặt vui mừng.

"Hi Hi, cô ấy bây giờ đang ở bệnh viện nào, để mẹ đích thân đi đón nó!" Sau đó, mẹ lập tức đứng dậy, thay một bộ quần áo thật chỉnh tề, còn không

quên chuẩn bị cả phong bao đỏ. "Có cần phải mang theo chút quà gì không

nhỉ? Bây giời thanh niên sợ sinh con, ảnh hưởng tới vóc dáng, nhỡ con bé đổi ý không muốn sinh nữa thì phải làm thế nào? Thôi được rồi, mua một

chút đồ ăn bố dưỡng, đợi đón về nhà rồi từ từ khuyên nhủ nó, nhất định

phải đế nó yên tâm dưỡng thai..." Tôi nhìn người mẹ cứ loay hoay giữa

nhà như vậy, nói: "Lão thái bà ơi, sau này vợ con sinh con, mẹ có căng

thẳng, hồi hộp như thế nữa không đấy?".

"Mày á?" Mẹ trợn mắt lên nhìn tôi, mặt mày hớn hở, khe khẽ mắng yêu, "Bọn mày mà sinh con, mẹ mặc kệ không thèm quan tâm!".

"Con biết ngay là mẹ rất hay thiên vị mà! Mẹ chỉ đối xử tốt với anh trai thôi!".

~ -á ^ "Lúc này mà con vẫn còn ghen tị hả! Con và anh trai không

giống nhau! Anh trai con..." Mẹ nghĩ đến điều gì đó, liền dừng lại,

nghĩ một hồi lâu, đồi mắt lại ướt đẫm những giọt nước mắt vui

mừng. "Mẹ không ngờ rằng có ngày lại được bế con của nó! Không

ngờ rằng kiếp này còn có thể...mọi người thử nói xem, có phải là

ồng trời có mắt không! Tổ tiên phù hộ không! Đứa con đáng

thương của tồi...". Sau đó, bà luồn miệng niệm nam mồ A Di Đà

Mẹ không biết là tồi đã biết tình cảnh của anh trai, tôi không muốn để mẹ thêm đau lòng nên cũng không muốn nói gì thêm nữa.

Bố mẹ sợ anh trai tồi tuyệt hậu, sợ Mạt Mạt không muốn sinh ra đứa con

đang mang trong bụng nên ăn mặc rất chỉnh tề, vô cùng long trọng đi đến

bệnh viện. Bố mẹ muốn đích thân đến bệnh viện đónMạt Mạt về nhà. Thấy

đưa bé tomg bụng Mạt Mạt được mong đợi như vậy, anh trai tồi cảm thấy

buồn vui lẫn lộn. Anh vốn không muốn để bố mẹ đón Mạt Mạt về nhà, anh

muốn thuyết phục Mạt Mạt bỏ đứa con đi khi nào tâm lý và sức khỏe của cồ ấy ổn định trở lại.

Khi nghe thấy anh trai có ý nghĩ hoang đường nu vậy, mẹ

trách mắng anh ấy một hồi ngay tại bệnh viện. Mẹ nói toàn những

đạo lý này nọ, cương quyết không đồng ý bỏ hương hỏa của dòng

họ Cồng Trị đi. trước sự trấn áp một cách quyết liệt của bố mẹ, Mạt

Mạt đã thành công bước vào nhà tồi, chính thức trở thành một thành

Viên trong gia đỉnh.

Mẹ đến gặp bác sĩ xin một đơn thuốc bổ. Ngày nào mẹ cũng thay đổi cách nấu nướng, hầm canh, đun nước cho Mạt Mạt uống.

Cả ngày bỗng trở bên vô cùng bận rộn, tuy vậy lúc nào mẹ cũng tỏ ra vui

vè, cam tâm tình nguyện phục vụ cồ con dâu còn chưa bước qua ngưỡng cửa

sinh nở lần nào. Nhìn cái bụng cứ lóa dần lên của Mạt Mạt, mẹ vô cùng

mừng rỡ nhưng cũng thường xuyên quay đi,lén gạt nước mắt.

Mẹ sợ Mạt Mạt cảm thấy tủi thân, bèn nhường phòng ngủ to nhất - vốn là

phòng ngủ của bố mẹ - cho cô ấy. Sơn sửa lại một chút, cũng có thể coi

đó là một phòng tân hôn.

Vậy là, mặc

dù anh trai tồi và Mạt Mạt không tố chức tiệc cưới, không đăng ký kết

hồn nhưng Mạt Mạt vẫn được cả nhà tồi thừa nhận. Chỉ mình tôi là vẫn

không quen gọi cồ ấy là chị dâu, vẫn ngượng ngượng ngùng ngùng khi gọi

cô ấy một tiếng Mạt Mạt.

Cuối cùng

tôi đã lý giải được câu nói đó của Mạt Mạt, "Chỉ cần được nhìn thấy anh

ấy một cách quang minh chính đại là đượcrồi, không đế ý đến việc đang

mang thân phân gì".

Chỉ cần mỗi ngày tôi được nhìn thấy cô ấy, như vậy là tốt rồi

Được sự chăm sócchu đáo của mẹ, Mạt Mạt

đã trở nên mũm mĩm đẫy đà hơn nhiều, cái bụng cũng dần dần tròn căng

lên. Những lúc rỗi rãi, việc mà mẹ thích làm nhất là bảo Mạt Mạt đi ra

ngoài rồi tự nhiên bước vào cửa cho mẹ xem, sau đó, quan sát xem khi

bước vào nhà, cô ấy dùng chân trái hay chân phải trước. "Nam tả, nữ hữu, Mạt Mạt thường bước chân phải trước, vậy nhất định là con gái rồi! Con

gái cũng tốt! Sẽ xinh đẹp như mẹ của nó! Mẹ rất thích con gái!" Mẹ cười

một cách vô tư, hệt như một đứa

trẻ vậy.

"Mấy hôm trước còn nói nhất định sẽ sinh con trai mà!", tôi ngồi bên cạnh, bĩu môi xen vào.

"Con trai thì sao nào! Con trai mẹ cũng thích! Bà già này sẽ tự tay dưỡng

dục, đứa trẻ do chính tay mẹ dưỡng dục sẽ không hư hỏng như nhà ngươi

đâu", mẹ chỉ tay vào tồi rồi bắt đầu ca cẩm.

"Đứa con hư hỏng này chang phải cũng do chính tay mẹ dưỡng dục hay sao!", tôi khẽ làu bàu.

"Cái gì? Mày nói cái