Insane
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324992

Bình chọn: 8.5.00/10/499 lượt.

tôi, tôi dùng chút

lí trí cuối cùng còn sót lại cố điều khiển cơ thể gục lên người cô ấy,

tôi bị cô ấy nửa lôi nửa kéo vào một chiếc xe taxi.

Trong lúc mơ mơ màng màng, tôi thấy có người đang cởi bỏ bộ quần áo dính đầy vết nôn mửa của tôi, lại dùng khăn ấm lau người cho tôi, tôi lim dim mắt nhìn

đôi mắt xinh đẹp của cô ấy, đôi lông mày thanh tú ấy đang nhăn lại, tôi

cười nói: “Vợ ơi, em… hôm… hôm… nay xinh quá!”

Cô ấy cưng chiều dùng khăn đánh mạnh vào người tôi một cái: “Anh hôi chết đi được!”

“Em thơm… em thơm!” Tôi cười hì hì ôm cô ấy vào lòng, không để cho cô

ấy đi, rúc đầu vào bộ ngực mềm mại của cô ấy, gắng sức hít hà mùi cơ thể lạ lùng nhưng dường như lại thân quen trên người cô ấy, “Vợ ơi, hôm nay em thơm quá!” Tôi đã hơi hơi tỉnh cơn say, dụi dụi mắt, miệng không

ngớt lẩm bẩm, “Quái lạ, vợ hôm nay sao lại thay đổi như thế này…”

“Thay đổi như thế nào?”

“Thay đổi giống…” Tôi định nói là thay đổi giống như Mạt Mạt, bỗng nhớ

đến Mạt Mạt là từ cấm kị của hai chúng tôi, thế là tôi vội đưa tay lên

bịt miệng lại, “Không nói được! Cái này không nói được!”

“Vậy

anh có thích không…” Cô ấy từ từ ghé sát vào tôi, hơi thở thơm mát, thì

thầm to nhỏ bên tai tôi, vô cùng mê hoặc và quyến rũ! Toàn thân tôi nóng bừng, máu trong toàn bộ cơ thể tập trung dồn hết vào một bộ phận nhạy

cảm nào đó. Hai tay vuốt ve một cách thành thục trên người cô ấy, cuối

cùng, bàn tay tôi dừng lại rất lâu trên bộ ngực đầy đặn mềm mại của nàng khiến cô ấy hưng phấn khe khẽ rên rỉ.

“Vợ ơi, em hôm nay… hấp

dẫn quá!” Tôi không kiềm chế được nữa, lật người dậy, đè cô ấy xuống

dưới, lột bỏ quần áo trên người cô ấy, cứ hùng hổ đi sâu vào người cô ấy như vậy.

Mềm mại mà ẩm ướt, đó là bến cảng hạnh phúc mà đầu óc tôi lúc đó không thể miêu tả hết được.

“Công Trị Hi! Công Trị Hi!” Cô ấy đang nằm dưới người tôi, luôn miệng

gọi tên tôi càng khiến tôi thêm hưng phấn, ào ạt tấn công, khí thế bừng

bừng.

Lúc cao trào, tôi ôm ghì lấy cô ấy, buột miệng thốt lên: “Mạt Mạt, anh yêu em!” "Mẹ em chính là người mà thiên hạ thương hay gọi là vợ bé đó", Mạt Mạt ngồi xuống cạnh tôi và nói. Khi nhắc tới

mẹ, khuôn mặt cô ấy lộ rõ vẻ u ám mà hạnh phúc. " Mẹ em rất đẹp, rất dịu dàng, đối với ai cũng rất tốt. Mẹ yêu âm nhạc, thích hội họa, mê trà

đạo, biết chơi đàn, biết hát. Mẹ hát rất hay, rất hay", nói đến đây, cô

ấy dừng lại, khẽ mỉm cười, dùng giọng nói trong trẻo, thánh thót của một cô bé để mô phỏng lại giọng hát của mẹ. Tôi không hề cảm thấy một chút

dung tục trong cách dùng từ của cô ấy, ngược lại, chỉ bằng vài câu miêu

tả, trong đầu tôi đã xuất hiện hình ảnh một người phụ nữ trung tuổi, có

khuôn mặt giống Mạt Mạt, dáng điệu ung dung trang nhã, đằm thắm dịu

dàng, hiền từ bác ái và tài hoa đa tình.

Nếu kiếp sau có quyền lựa chon.

Em muốn làm một đám mây xinh.

Bởi nghe nói đám mây không có tính yêu.

Chỉ vô tinh được sinh ra trong buổi sớm mai.

Rồi sau đó lại nhanh chóng tan đi.

Nếu em là đám mấy trắng bồng bền nơi chân trời kia.

Anh có dem tình yêu của mình.

Ban cho em dù chỉ là một chút.

Để trước Phật, em thành kính nguyện cầu, phù hộ cho anh suốt năm trăm năm

Rồi sau đó, em sẽ lặng lẽ rời xa...

Mạt Mạt nhớ đến mẹ, khe khẽ cất giọng hát. Giọng cô trong trẻo mà mềm mại,

mô phỏng lại tình ý bịn rịn của mẹ ngày xưa, khuôn mặt cô giờ đây ngập

tràn niềm hạnh phúc.

Bỗng nhiên Mạt Mạt dừng lại, quay về phía tôi lè lưỡi nói :"Xin lỗi nhé, em rất hay bị lạc đề mỗi khi kể chuyện. Bài hát vừa rồi là do mẹ em tự sáng tác, em luôn ghi nhớ trong lòng, đôi lúc,

không tự chủ lại cất giọng hát vang, haha".

Đây chỉ là một câu

chuyện sao? Tôi nhìn vào khuôn mặt trong sáng của Mạt Mạt, không nói gì, chẳng lẽ em đang kể chuyện thôi sao? Trong câu chuyện của em, từng

giọt, từng giọt nhỏ ra ngoài đó là máu trong tim của ai vậy?

"Không giống như những cô vợ bé chỉ biết nhận tiền rồi lên giường, mẹ em và

người đàn ông đó thực sự có tình cảm với nhau. Hoặc cũng có thể nói, chỉ có mẹ em một lòng một dạ vì người đàn ông đó. Ông ấy có rất nhiều tiền

và có cả quyền thế. Ban đầu, ông ấy rất tốt với mẹ em, không tiếc mẹ em

bất cứ thứ gì. Sau đó, do được thăng quan tiến chức, sợ mối quan hệ với

mẹ em sẽ làm ảnh hưởng tới tiền đồ của mình, ông ấy đã dần dần xa lánh

mẹ. Cũng chính lúc đó, mẹ phát hiện đã mang thai em. Người đàn ông đó

đưa mẹ em một bọc tiền, bảo mẹ đi phá thai. Mẹ nhận lời, cầm lấy bọc

tiền nhưng không nỡ phá bỏ em, quyết tâm giữ em lại bên cạnh mẹ. Chính

vì vậy, mẹ phải tìm một nơi ở khác để lánh mặt, sau đó bí mật sinh em

ra. Người đàn ông đó sau khi biết chuyện đã vô cùng tức giận, quyết định cắt đứt với mẹ con em. Mẹ em là một người phụ nữ tốt, lại nghĩ tới tình cảm 20 mấy năm qua, sợ ảnh hưởng tới sự nghiệp của người đàn ông mình

yêu thương nên cũng không tìm ông ấy nữa. Anh thử nói xem, bố em có được coi là một người đàn ông tốt không?" Mạt Mạt hằn học hỏi khiến tôi

không tìm được câu trả lời thích hợp. Nhớ lại trước đây, tôi từng nghe

nói, Mạt Mạt là con nhà quyền thế, là phần tử sa đọa. giờ đây nghĩ lại,