Teya Salat
Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Kiếp Trước Em Đã Chôn Cất Cho Anh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325251

Bình chọn: 7.00/10/525 lượt.

ng với nhau, tồi không dám nói cho

cậu ấy biết. Đại T bồn chồn hỏi tồi qua điện thoại: "Tên tiểu tử, sao

lâu rồi không thấy đến Blue chơi thế? Điều kỳ lạ nhất là người con gái

mà cậu để ý cũng lâu rồi không thấy xuất hiện nữa!".

Tồi đem lời của Đại T về kể cho Mạt Mạt nghe, Mạt Mạt cười và nói rằng thôi thật xấu xa, nói rằng để xem tồi giấu được đến khi nào.

Mạt Mạt nói, cồ ây giồng như một người vợ nhỏ bị tồi giàu kín trong nhà, không được nhìn thấy ánh sáng mặt trời.

Tồi giải thích rằng bởi vì tồi vừa chia tay Uyển Nghi, tạm thời hãy chịu khó chịu thiệt thòi một chút.

"Đợi thêm một thời gian nữa, anh không những dẫn em đi gặp tất cả bạn bè của anh, mà con đưa em về nhà, để bố mẹ anh còn gặp được con dâu tương lai

nữa chứ!".

Mạt Mạt nghi nghe thấy mấy từ đưa về nhà, bỗng trở nên run rẩy, ngồi ngây ra nghĩ ngợi một hồi lâu rồi hỏi: "Nhà anh có mấy người?".

"Bốn người, bố mẹ anh, anh, còn có một anh trai nữa. Nhưng anh trai của anh không có ở nhà."

"Anh ấy đi đâu?", cồ ấy hỏi.

"Bắc Kinh, anh trai anh vốn là sinh viên của Đại học Bắc Kinh đấy! Sau khi

tốt nghiệp, anh ấy ở lại Bắc Kinh làm việc luồn." Nhắc đến anh trãi, đó

là niềm kiêu hãnh của cả gia đình tồi.

Mạt Mạt khẽ "ồ" lên một tiêng rồi ngồi ngây ra rát lâu. Tồi sợ cồ ấy không

tin lời mình bèn giơ ba ngón tay lên trời thề rằng: "Anh xin thề, Cồng

Trị Hi anh tuyệt đối thật lòng với em! Anh luồn mong muốn được đưa em về nhà ra mắt bố mẹ!".

"Anh đã đưa Trần UyểnNghi về thăm nhà bao giờ chưa?",MạtMạt hỏi.

"Đã đưa về rồi", tồi thành thật trả lời.

"Lúc đó, anh cũng rất thật lòng với Uyển Nghi đúng không?"

Tồi không biết phải nói lại như thế nào, tồi muốn nói sự thật nhưng lại sợ

Mạt Mạt suy nghĩ lung tung. "Dù sao, bây giờ anh chỉ yêu một mình em".

"Bây giờ anh chỉ yêu em, lúc đó anh cũng nói với cồ ấy như vậy. Còn sau này

thì sao..." Câu hỏi của Mạt Mạt khiến tồi không biết phải trả lời như

thế nào nữa.

Thấy vẻ mặt tồi có phần khó chịu, Mạt Mạt thôi không gặng hỏi nữa. Mạt Mạt là một người rất biết điều. Cồ ấy cũng rất tò mò muốn

biêt vê những chuyện tình cảm của tồi trước đây, nhưng không bao giờ gắng

hỏi tới cùng như những người con gái khác. Cồ ấy ngồi trên đùi tồi, khẽ

thở dài một tiếng, mỉm cười rất tươi với tồi, "Em rất mong được hòa nhập với anh, với gia đình anh".

Tồi cảm ơn sự khoan dung của cồ ấy, cồ ấy đã không truy đuổi tồi tới cùng đường, vậy là tồi liên tục gật đầu thật mạnh.

Phải nửa tháng sau đó, Đại T mới hay tin, tồi vì Mạt Mạt mà đã chia tay với

Uyển Nghi. Đại T tức giận hét lên với tồi trong điện thoại, cậu ấy nói

tồi đúng là loài cầm thú.

Đã có một Uyển Nghi mắng tồi là đồ tồi rồi, bây giờ, người anh em thân thiết nhất của tồi lại mắng tồi là loài cầm thú.

Tôi nói với cậu ấy rằng Uyển Nghi bây giờ sống còn tốt hơn tồi, cồ ấy đã có bạn trai mới rồi.

Đại T liền mắng rồi là đồ thối tha.

"Cái đồ thối tha này! Cậu ở với Uyển Nghi lâu như vậy mà vẫn không biết cồ ấy là người như thế nào hay sao hả? Uyển Nghi là

loại con gái tùy tiện như vậy hay sao? Cồ ây chỉ làm như vậy cho cậu xem

thôi! Cồ ấy không muốn cậu phải chịu giày vò đấy! Mẹ kiếp, cậu cho rằng

ai cũng cầm thú, có mới nới cũ nhanh như vậy hay sao hả!".

Tồi sững người lại, mỗi lần nhìn thấy Uyển Nghi ở bên một người con trai

khác, tồi chỉ cảm thấy lòng tự trọng cảu một người đàn ồng bị thử thách, còn về việc Uyển Nghi có thực sự yêu người con trai đó không, tồi cũng

không bận tâm lắm.

Tồi hỏi, "Vậy cậu bảo tồi phải làm thế nào? Tồi đã lựa chọn Mạt Mạt rồi".

Sau đó, Đại T lại hét toáng lên trong điện thoại, nói rằng cậu ấy phải đi

an ủi Uyển Nghi, nói rằng giờ đây, Uyển Nghi rất cần người tới an ủi.

"Bố mày đây phải giành lại Uyển Nghi! Bố mày cũng bất chấp đó là vợ của

bạn nữa rồi! Nhớ đấy. Uyển Nghi là do mày không cần đến nữa! Sau này

không thể trách người anh em được."

Tồi nghĩ nêu Uyên Nghi và Đại T thực sự đèn được với nhau, tồi cũng cảm

thấy thoải mái hơn rất nhiều. "Vậy cậu hãy theo đuổi Uyển Nghi đi."

"Bố mày đã định theo đuổi cồ ấy rồi! Mày không cần phải ra lệnh!"

" Vâng vâng, tồi đâu dám ra lệnh cho cậu..."

Tâm trạng của Đại T giờ đây đang bị kích động, tồi đành phải nhường cậu ấy. Tồi còn chưa kịp khuyên cậu ấy hãy bỏ nghề trai bao đi, kiếm một cồng

việc ổn định còn nuôi vợ con, cậu ấy đã cúp điện thoại rồi.

Tối hôm sau, Đại T hẹn tồi đi uống rượu. Tồi nghĩ, việc tốt chẳng lẽ lại thành cồng nhanh chóng như thế sao?

Trước khi đi, Mạt Mạt dặn dò tồi phải cẩn thận, tồi cười nói: "Em không hiểu

được tình cảm của bọn anh đâu, anh và Đại T thân thiết lắm! Không chừng, bây giờ cậu ấy và Uyển Nghi đã thành một

đồi rồi. Nêu Uyên Nghi cữig ở đó, anh sẽ gọi điện cho em, em cũng đến đó ngồi chơi nhé".

Mạt Mạt lặng lẽ nhìn tồi, tỏ rõ một sự quan tâm, cồ ấy vẫn nhẹ nhàng nói: "Anh phải cẩn thận một chút".

Sau đó tồi hồn nhẹ lên trán Mạt Mạt, nói rằng tồi đi thăm một người bạn thân thiết chứ có phải tìm đến chỗ chết đâu.

Khi gặp Đại T, tôi mới biết rằng, những lo lắng của Mạt Mạt quả là không

thừa. Nhìn thấy Đại T, tồi mới bi