
h Ngự nhìn vết bẩn trên mặt nàng, cảm thấy có
chút buồn cười, cũng có chút buồn cười, trong lòng nổi lên
một tia mềm mại.
Gục đầu xuống tiếp tục đọc sách, hắn mới phát hiện trong ấm trà nước trà đã hết.
“Hầu!”
Lại một cái mệnh vệnh vang lên, thân ảnh nhỏ bận rộn chợt dừng lại, ngoan ngoãn chạy tới chờ phân phó. (aizz….=..=)
Hắn cẩn thận nhìn lên, phát hiện gương mặt hoa nô này có
điểm xa lạ, bất quá vương phủ nô tài không hơn một ngàn thì
cũng có mấy trăm, thân là chủ tử, hắn chỉ nhớ rõ Nhạc tổng
quản cùng với vài quản sự gia nô, nha đầu hộ viện khác, hắn
ngay cả tên cũng kêu không được.
Hoa nô này mặt trắng lại tròn, thân hình đẫy đà, so với mấy cô gái dáng người nhỏ nhắn khác lại hơn vài phần mượt mà
đáng yêu,ngũ quan tuy rằng thường ngày không phải rất diễm lệ,
nhưng cũng thực ngọt ngào, nhìn thoải mái, mà trên mặt kia có
vết lém bẩn, nhưng lại làm cho hắn sinh ra một cỗ dục vọng
muốn giúp nàng lau đi.
Bất quá chỉ trong nháy mắt, hắn liền đánh mất ý niệm buồn cười này trong đầu.
Nhìn hắn không tiếng động chỉ chỉ ấm trà, nàng ngầm hiểu,
khờ nhiên cười, hai tay đang cầm ấm ngọc tinh xảo liền xoay
người chạy.
Không biết qua bao lâu, tiếng bước chân nhẹ nhàng vang lên ghé
vào lỗ tai hắn, hương trà nồng đậm tự nhiên bay tới.
“Vương gia, trà pha tốt lắm, thỉnh ngài chậm dùng.” Nàng xoay người tiếp tục làm việc, chỉ chốc lát sau thư phòng đã bị
lau rực rỡ hẳn lên, vài cái bồn hoa lớn nãy được mang ra tắm
nắng cũng bị nàng cố hết sức mang vào.
Khi Tề Dương bước nhanh đi vào thư phòng, liền nhìn thấy Vương gia đang tao nhã ngồi ở trên ghế, không chút để ý xem sách,
một bên một cái nha đầu đổi tới đổi lui không ngừng làm việc.
Đối với cảnh tượng như vậy hắn nguyên bản cũng không để ý,
nhưng nha đầu này dáng người thật sự đầy đặn đáng yêu, dáng
người tròn tròn béo vừa đủ, xem ra người thực mềm mại.
Lại cẩn thận nhìn lên, hắn bỗng nhiên cả kinh, “Vương phi, người đang làm gì vậy?”
“Ba!” Sách vở rơi xuống đất, Cảnh Trình Ngự nhíu mày, ngước mắt nhìn thân ảnh trắng noãn cách đó không xa, “Ngươi kêu nàng
là gì”
Tề Dương khiếp sợ, “Vương gia, ngài sẽ không phải đến bây giờ còn không biết nàng chính là Vương phi đi?”
“Nói cách khác,người hôm qua rốt cục cùng Vương gia gặp mặt?”
Quan Ninh Nhi khoanh chân ngồi trên giường, nàng còn thật sự
đem các loại giống hoa cỏ dùng bao nhỏ từng cái một giữ cẩn
thận, đối mặt ngạc nhiên chất vấn của Xuân Mai, nàng không chút để ý gật đầu, “Đúng vậy.”
Trong đầu lơ đãng hiện lên dung mạo Cảnh Trình Ngự, chưa từng nghĩ tới Thất vương gia trong lời đồn thập phần đáng sợ cư
nhiên lại có bộ dạng anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong như
vậy.
“Mà hắn chẳng những không nhận ra người là Vương phi của
hắn, ngược lại còn đem người trở thành nha đầu sai vặt, sai
người làm việc cả buổi?” Xuân Mai thanh âm lại đề cao một chút.
Quan Ninh Nhi bị tiếng kêu sắc nhọn của nàng dọa tới mức hơi hơi run lên, “Hình như là như vậy………”
Xuân Mai nghe vậy, gấp đến độ đi loanh quanh ở trong phòng, “Xong đời xong đời, giờ thì hoàn toàn xong đời!”
“Xuân Mai, cái gì xong đời?” Quan Ninh Nhi vẻ mặt nghi hoặc.
Xuân Mai bất đắc dĩ trừng chủ tử liếc mắt một cái, “Đừng
quên thân phận hiện tại của người là Thất vương phi, mà người
sau khi gả tiến vương phủ, Vương gia không những không nhận ra
người, còn trực tiếp đem người trở thành nhà đầu sai vặt, kia
về sau người ở vương phủ còn có địa vị sao?”
“Vương gia lúc ấy chính là không nhận ra ta là ai, về sau chàng biết, sẽ không lại tiếp tục sai ta làm việc.”
Nàng hồi tưởng sắc mặt Cảnh Trình Ngự lúc đó, kỳ thật
còn thấy buồn cười, hắn xấu hổ, như thế gặp nạn, chính là
không có nửa phần xin lỗi.
Hắn giống như đối với việc nàng không có lập tức làm rõ
thân phận chính mình là một chuyện phi thường đáng giận, đầu
tiên là hung hăng trừng mắt nhìn nàng liếc mắt một cái, sau đó liền phi thường không khách khí đem nàng đuổi ra ngoài.
Nàng không có tranh cãi, cũng không có phản kháng, người ta muốn nàng cút đi, nàng tự nhiên ngoan ngoãn cút đi.
Cho tới bây giờ, nàng đều còn nhớ rõ biểu tình kinh ngạc trên mặt của vị nam tử tên Tề Dương kia.
Chính là nàng có thể bình tĩnh nhận vận mệnh an bài, Xuân Mai lại một bộ coi như trời sập.
“Tốt xấu gì người cũng là thượng thư đại nhân tam tiểu thư,
hắn làm sao có thể đối với người như vậy? Tuy rằng ta đã sớm
nghe nói vị Thất vương gia n