
thân chơi từ bé đến lớn của cô, nhưng khi lên cao trung cả nhà chuyển đi , sau đó bọn họ liền không còn liên hệ nữa, An Nhiên không ngờ cách vài năm lại vẫn có thể gặp lại cậu ta .
“Anh hiện giờ đang ở đâu? Em lập tức tới ngay!”
Lên tiếng hỏi Vũ địa chỉ rõ ràng, An
Nhiên vui sướng bắt đầu chọn quần áo, đây là lần đầu tiên gặp mặt khi
hai người lớn lên, cô nhất định phải ăn mặc thật đẹp, mà việc không vui
Lạc Lãnh Thần vừa tạo cho cô, cô đã quên mất rồi.
Lấy ra chiếc váy dài màu đen bản thân khó có dịp mặc một lần, An Nhiên xõa mái tóc vừa buộc xuống, mãi tóc quăn
gợn sóng rủ xuống vai rung động lên xuống theo bước chân của cô, tăng
thêm vài phần sức sống, dưới chân đi một đôi giày cao gót hở mũi trong
suốt, An Nhiên soi gương, xác định mình không phải là quá mức long trọng cũng không đến mức thất lễ, mới vừa lòng gật đầu .
Từ trong phòng ngủ đi ra, Lạc Lãnh Thần
và Bùi Thi Thi đã ăn cơm xong, đang ngồi cùng một chỗ xem TV . Tay anh
rất tự nhiên đặt lên trên vai của cô ta, mà đầu cô ta thì nghiêng về
phía anh .
Kích động dời tầm mắt, An Nhiên đi về phía cửa .
“Đứng lại.”
Giọng nói lạnh lùng, An Nhiên quay đầu
nhưng thấy Lạc Lãnh Thần vẫn đang ngồi trên ghế sofa , ngay cả đầu cũng
không quay đi một chút nào, cô đang hoài nghi , vừa rồi không phải mình
nghe nhầm chứ?
Lúc đang chuẩn bị rời đi, Lạc Lãnh Thần quay đầu nhìn về phía cô: “Đi đâu ?”
Ngày thường cô ra ngoài không ăn mặc thế này, hôm nay tại sao lại muốn ăn mặc như thế này để đi?
Điều này làm cho Lạc Lãnh Thần cảm thấy khó chịu, giọng điệu cũng có chút gay gắt.
Bùi Thi Thi nhìn thấy An Nhiên, nghi hoặc nhìn về phía Lạc Lãnh Thần, người giúp việc nhà họ Lạc cũng có quần áo
đẹp như vậy sao?
“Tôi đi gặp một người bạn .” A Nhiên bất
an vuốt vuốt tóc, cảm giác ánh mắt của anh nhìn cô giống như muốn ăn
thịt cô vậy, cô đắc tội chỗ nào với anh à?
“Bạn nào?”
“Lạc thiếu,” Bùi Thi Thi muốn làm dịu bầu không khí căng thẳng một chút, “Mặc dù anh là ông chủ của cô ấy nhưng
cũng không thể cái gì cũng quản được.”
Lạc Lãnh Thần mím môi, lần nữa đem tầm mắt của mình tập trung ở trên TV .
An Nhiên nhìn anh, chỉ cảm thấy bất lực,
cuộc hôn nhân này của mình thật sự có thể cứu vãn sao? Một câu nói của
người phụ nữ kia có thể chi phối anh, còn cô, điều có thể làm được là
nhìn mà như không thấy ?
__________
Thời điểm đi vào tiệm cà phê, An Nhiên từ xa đã nhìn thấy một khuôn mặt tươi cười rộng mở, cảm giác quen thuộc
truyền từng chút một vào vào trong lòng, kỷ niệm vui vẻ thuở nhỏ cũng ùa vào trong đầu của cô, ngay lập tức tươi cười chạy đến: “Vũ.”
Trong khoảng khắc cô xuất hiện Vũ liền
nhận ra cô, cô nhóc khi còn bé luôn khóc nhè thật sự đã trưởng thành
rồi, khắp người chỗ nào cũng tỏa ra hơi thở mê người, An Nhiên vẫn có
thói quen xoa xoa chóp mũi giống hồi bé : “May mà em còn nhớ anh, anh
còn tưởng em đã quên mất anh từ lâu rồi chứ!”
An Nhiên thè lưỡi: “Sẽ không đâu!”
Hai người ngồi xuống, Vũ gọi một ly cà
phê đắng anh thích loại cảm giác trầm lắng của nó ; An Nhiên thì yêu
cầu một ly nước trái cây.
“Hà, nhóc con vẫn như hồi bé, thích uống nước ép dâu tây.” Vũ chỉ chỉ ly nước của cô, nói .
An Nhiên hút một ngụm lớn nước trái cây, cười với anh : “Anh cũng giống thế đấy thôi, thích uống cà phê đắng”
Cảm giác này thật tốt, giống như quay trở về quãng thời gian vô lo vô nghĩ trước đây.
“Đúng rồi Vũ, sao anh đột nhiên muốn trở
lại đây vậy?” Lần ấy khi Vũ đi vội vã như vậy, cô còn tưởng rằng anh
vĩnh viễn sẽ không quay trở về .
Trong con mắt đen hiện lên ý cười, Vũ cười nói: “Nhớ em, trở về thăm em một chút”
An Nhiên cho tới bây giờ đều coi Vũ giống như là anh của mình nên cũng không quá chú ý nhiều tới vẻ mặt khác lạ
của Vũ khi nói những lời này với cô.
“Đúng rồi , anh nghe nói em hiện tại đang làm ở tập đoàn Lạc Thị?”
“Vâng.” An Nhiên nhanh chóng áp chế cảm giác không vui ,“Em ở đó làm nhân viên văn phòng.”
Vũ lộ ra hàm răng trắng : “Vừa hay, anh cũng làm ở đấy, tháng này anh mới tới.”
An Nhiên lúc này mới nhớ tới từng nghe
đồng nghiệp mình nói qua, tháng này trong ban lãnh đạo công ty sẽ có một giám đốc mới, nghe nói đó là nhân tài mà tổng giám đốc phải trả giá cao để lấy về: “Anh là giám đốc?”
An Nhiên không ngờ được , Vũ nhiêu năm
không gặp lại là giám đốc mới mà Lạc Lãnh Thần trả số tiền lớn, vét sạch tâm tư để mời bằng được về đây, hơn nữa rất trùng hợp lại là lãnh đạo
trực tiếp của cô.
“Này này, mình nói cho các cậu biết, giám đốc mới tới, mình vừa mới nhìn thấy trong thang máy, wow, là một anh
chàng siêu đẹp trai đó!”
“Thật khôn , thật không? Đẹp bao nhiêu? Đẹp như Ngô Ngạn Tổ hay là Cổ Thiên Lạc?”
_____
An Nhiên sắp xếp lại tài liệu trên bàn,
không xen vào cũng chẳng tham dự vào cuộc đối thoại của mấy bà tám này,
toàn bộ người trong công ty đều biết, thư ký An Nhiên của giám đốc chính là một mỹ nhân vô cùng lạnh lùng, chưa từng tám chuyện ở công ty .
An Nhiên nghe đồng nghiệp líu ríu bàn
tán, cười khẽ, Vũ cũng được xem là người đàn ông tuấn tú, vài năm không
gặp, trên người anh đã tản ra sức qu