
ôi đừng đi tương thân nữa,chúng ta đi thôi!”
“Rốt cuộc tại sao ? Không đợi đối phương đến mà về thật không lễ phép ——”
Hứa Lưu Liễm vừa nói vào đề Hạ Vi Lương trốn tránh quay đầu lại nhìn
qua,sau đó đã nghe đến Hạ Vi Lương kêu rên một tiếng,cô thoáng cái bởi
vì cảnh trước mặt mà sững sờ tại chỗ.
Bởi vì cô nhìn thấy một
người quen đang ngồi ở vị trí bên cửa sổ cách đó không xa ,trước mặt là
một cô gái trang phục mốt nữ trang tinh sảo,đang xấu hổ có tình ý nhìn
hắn,hình ảnh này vừa nhìn cũng biết đang làm cái gì,ngoại trừ tương thân ra thì là gì?
“Lưu Liễm,thật …thật xin lỗi. . . . . .”
Phía sau truyền đến giọng nói ảo não của Hạ Vi Lương,nhưng ngay sau đó cô liền khôi phục bình tĩnh,
“Có gì cần xin lỗi,tất cả mọi người đều có quyền theo đuổi hạnh phúc không phải sao? Chúng ta cũng tìm một chỗ ngồi xuống đi!”
Bên kia Lục Chu Việt ngay từ lúc Hạ Vi Lương sợ hãi kêu tiếng thứ nhất
liền chú ý đến các cô bên này,khi nhìn thấy bóng người quen thuộc cả
người không khỏi cứng đờ,đến khi cô quay đầu lại đưa mắt nhìn sang,tay
hắn thế nhưng run lên,người phục vụ bưng tới một ly cà phê cũng bị hắn
lật úp,cà phê nóng hổi thoáng cái đổ lên cả người tây trang của hắn.
“Việt,anh không sao chứ?”
Cô gái đối diện kinh ngạc thiếu chút nữa nhảy dựng lên,nắm khăn giấy nhét
vào trên đùi hắn,trên khuôn mặt tuấn tú quay về phía mình xẹt qua một
tia lúng túng,đẩy tay cô gái kia ra vội vã đứng dậy,
“Xin lỗi tôi đi vào phòng rửa tay!”
Hắn cơ hồ như chạy trốn đi qua bên người hai cô, nhìn cũng không có dũng
khí nhìn cô mặt mũi bình tĩnh,cô gái kia cũng không có chú ý hai cô,chỉ
lo đuổi theo hắn chạy ra ngoài.
Hạ Vi Lương cau mày hừ một cái,
“Ai u ,còn ở đây thật là buồn nôn chết!”
Hứa Lưu Liễm không nói gì,vẻ mặt bình tĩnh tìm một chỗ hai người ngồi
xuống,Hạ Vi Lương ngồi xuống chỗ mình sau mượn bản thân than thở, thương tâm gõ gõ xuống,
“Xong xong,tớ thương tâm muốn chết,nam chính thâm tình trong lòng tớ lại đi tương thân?”
Hứa Lưu Liễm giơ tay lên chống cằm nhìn về phía ngoài cửa sổ,cô không có
khoa trương như Hạ Vi Lương vậy,nói thật mới vừa rồi nhìn thấy hắn cô
cũng rất bất ngờ nhưng sau đó thì nghĩ thông,thật không ngờ người nổi
bật như hắn cũng đi tương thân.
Hạ Vi Lương gõ xong ngẩng đầu
nhìn dáng vẻ cô vẫn bình tĩnh không khỏi phát điên,ngó chừng cô liên
tiếp ép hỏi, “Tới nói Lưu Liễm này,tại sao cậu bình tĩnh thế?
Cậu chẳng lẽ ăn giấm một chút cũng không có? Ông xã đeo bám cậu đang
hẹn hò với cô gái khác bên ngoài,cậu lại một chút phản ứng cũng không
có?”
Cô vốn không có cảm giác gì,tại sao Hạ Vi Lương vừa nói như
vậy cô cảm giác bản thân thật giống như bị phản bội,thậm chí còn có loại cảm giác bị người thứ ba nhúng tay vào? Vừa lúc này bên ngoài ngoài bãi đậu xe xuất hiện hình ảnh hắn và cô gái kia dây dưa,cô không khỏi phiền lòng thu hồi tầm mắt bưng lên ly cà phê trong tay nhấp một ngụm.
Nhưng bên đây cà phê cũng vừa bưng lên tới,đang nóng hổi,cho nên cô uống một
hớp nóng đến than một tiếng che môi kêu rên,Hạ Vi Lương cười như lão hồ
ly nói,
“Ai u,vẫn cứng rắn nói bản thân không ngại,này không phải rối loạn chừng mực rồi sao!”
Cô trợn mắt nhìn Hạ Vi Lương một cái,ánh mắt vẫn không thể tự chủ liếc về
phía liễu ngoài cửa sổ,chỉ thấy hắn tựa hồ rất tức giận đưa tay đẩy ra
người đàn bà kia,đi vào trong xe nghênh ngang rời đi,cô gái kia giận đến ở nơi đó thẳng dậm chân,hô hấp tắc nghẽn tựa hồ thông thuận một
chút,rốt cục có thể uống cà phê bình thường không bị bỏng nữa.
Không đầy một lát điện thoại di động của cô liền vang lên,Hạ Vi Lương đầu
tiên thăm dò nhìn qua,trên mặt hiện ra nụ cười hiểu rõ ,chúa ơi quả
nhiên là nam chính thâm tình cô thích nhất,nhất định gọi điện thoại tới
để giải thích .
“Vừa rồi là một hiểu lầm!”
Thanh âm ảo não từ trong điện thoại truyền đến,Hứa Lưu Liễm giơ tay lên vuốt ve ly cà phê truớc mặt dịu dàng trả lời,
“Ờ!”
“Mẹ anh không biết anh đã kết hôn cho nên mới giúp anh an bài tương
thân,bởi vì lãnh đạo mẹ anh trước kia có giới thiệu,vì chừa mặt mũi cho
người ta nên anh đến!”
Hắn tiếp tục giải thích,cô không biết nói gì nên đáp một tiếng,
“Ờ!”
“Lúc các em đến thì anh đang định nói tạm biệt rời đi !”
Thấy cô vẫn đáp lại hắn một chữ,giọng của hắn tựa hồ có chút gấp gáp,
“Em ra ngoài đây, chúng ta cần nói chuyện rõ ràng một chút!”
“Không có gì để nói,anh không phải đã giải thích sao em cũng đã hiểu!Em và Vi Lương còn có việc nên cúp máy trước!”
Hứa Lưu Liễm nói xong không đợi hắn phản ứng liền cúp điện thoại,cô cảm
thấy thật sự không có chuyện gì hay để nói,không phải đã giải thích rõ
rồi sao,chẳng lẻ muốn cô giận tím mặt tìm hắn hỏi tội chăng?
“Tức giận?”
Hạ Vi Lương thấy cô nhanh cúp điện thoại hắn,ý vị sâu xa hỏi cô,cô ném điện thoại di động qua một bên cúi đầu uống cà phê,
“Người nào tức giận,chẳng qua cảm thấy không có gì để nói nữa thôi!”
Hạ Vi Lương làm như có thật gật gật đầu,
“Ờ ơ,được rồi được rồi,cậu không có tức giận cậu không có tức giận! được chưa”
Hạ Vi Lương liên tiếp nói hai lần không có tức giận khiến Hứa Lưu Liễm