pacman, rainbows, and roller s
Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211600

Bình chọn: 9.5.00/10/1160 lượt.

ôi cô,nhưng bàn tay to đem cô giam cầm vào trong ngực,hắn không nghĩ đến cô nhỏ nhắn nhưng tính tình

quật cường thế,hắn còn chưa tính toán vớ cô,cô đã giận trước.Nhìn cô lã

chã khóc hắn không thể làm gì khác hơn chậm rãi nói,

“Không phải chỉ hôn thôi sao,vậy mà đã ồn ào từ chức là sao? Em chỉ mới đi làm một ngày thôi. . . . . .”

Hứa Lưu Liễm giơ tay lên đẩy hắn,

“Em không phải chỉ nói chuyện phiếm với một bạn học cũ thôi sao,anh tại sao giận giữ rống em cứ như muốn nuốt vào trong bụng là sao?”

“Anh không phải đang ghen chứ?”

Hắn không hề che dấu tâm trạng mình,ôm lấy cô thở dài,

“Lưu Liễm,em phải biết rằng em đẹp như vậy, xuất chúng, ưu tú,anh sợ em bị

người đàn ông khác cướp đi. Hơn nữa em là một người đã có chồng ——”

Hắn hào phóng thừa nhận hắn ghen ,điểm này thật khiến Hứa Lưu Liễm không

nghĩ tới,nhưng vế sau của hắn làm cho cô tức giận lên tiếng cắt đứt hắn,

“Chẳng lẽ em có chồng thì không thể nói chuyện với người đàn ông khác sao?

Chẳng lẽ có chồng phải hoàn toàn đoạn tuyệt lui tới phái nam?”

“Anh không phải có ý đó. . . . . .”

Cô nhanh mồm nhanh miệng phản kích khiến Lục Chu Việt có chút chống đỡ

không được,không thể làm gì khác hơn ôm chặt cô nhức đầu giải thích ,

“Em nhìn xem em không chịu công khai quan hệ của chúng ta,tất cả mọi đều

nghĩ em độc thân,những nam sinh có ý với em sẽ triển khai theo đuổi,đây

đối với anh quả thực áp lực quá lớn!”

Độ tuổi này của cô rất hấp

dẫn ánh mắt đàn ông,điều kiện bản thân cũng không tệ đoán chừng không

bao lâu người theo đuổi cô sẽ xếp thành hàng,Lục Chu Việt bỗng nhiên

nghĩ đến cuộc sống tương lai không dễ dàng đi,hắn đột nhiên cảm thấy may mắn mình đã sớm hành động có được cô.

Hắn vừa nói như vậy,Hứa Lưu Liễm cũng cảm thấy hắn nói có chút đạo lý,liền rũ xuống mắt nhỏ giọng nói,

“Em chỉ cảm thấy gặp bạn cũ rất vui thôi. . . . . .”

Người nào nghĩ tới hắn ăn dấm nhiều như vậy,hắn không phải còn có Ôn Phó Doanh tìm tới tận cửa sao,còn cô tại sao không được. “Em mới vừa nói người tên Phương Đông Thần chính là người nói chuyện buổi trưa ?”

Hắn lúc trở lại chỉ nghe tên cô đầu tiên nói là cùng người đàn ông khác hàn quyên vui vẻ liền nổi giận căn bản không nghe tên phía sau.

Cô gật đầu,hắn lại tiếp tục hỏi,

“Hắn ở ngành nào?”

“Bộ phận thiết kế. . . . . .”

Thời điểm cô nhắc tới bộ phận thiết kế hai mắt sáng lên,bởi vì đó đó là ngành cô muốn làm nhất.

Lục Chu Việt làm như có thật gật đầu,đến bảo quản lý phòng nhân sự đem lý

lịch tiểu tử kia mang lên để hắn nhìn kỹ một chút,hắn chỉ nhớ rõ lúc ấy

nhân viên trình lên lý lịch người mới,hắn thấy người đó xuất thân ở Ôn

Thành,học trung học đệ nhị cấp của nhà Trác Thính Phong,chỉ nhìn thêm

một chút nhưng không có cẩn thận chú ý.

“Anh thật không nhớ rõ? Anh dạy chúng em ba năm nha? “

Hứa Lưu Liễm nghĩ tới Phương Đông Thần học trung học đệ nhị cấp cùng lớp

với cô ba năm, hắn thế nhưng một chút ấn tượng cũng không có?

Lục Chu Việt mặt không chút thay đổi lắc đầu,

“Không nhớ rõ! Anh chỉ nhớ mỗi mình em!”

Hắn thật không nhớ rõ,không riêng không nhớ rõ Phương Đông Thần,những học

sinh hắn từng dạy hắn cũng không nhớ được,bởi vì bọn họ bất quá chỉ làm

nền cho cô.

“Sau này nhớ đừng quá gần tên tiểu tử ấy,anh sẽ rất ghen tị !”

Hắn buông cô ra,thay cô sửa sang lại áo có chút xốc xếch không chút khách khí nói rõ.

“Lục Chu Việt,anh thật quá bá đạo,chẳng lẽ anh hi vọng em ngày ngày ở Thân Viễn đi làm một người bạn cũng không có sao?”

Hứa Lưu Liễm cảm thấy da mặt hắn đúng là quá dày,nào có người nói thẳng

mình ghen tị chứ,nhiều người còn không chấp nhận mình ghen,tại sao đến

hắn toàn bộ thay đổi.

“Em có thể kết giao bạn phái nữ,hoặc em chịu công khai quan hệ của chúng ta!”

Lục Chu Việt cười tươi nhìn gương mặt xinh đẹp,nếu công khai quan hệ của

bọn họ,hắn bảo đảm không có một người nào dám chú ý đến cô.Người phụ nữ

của Lục Chu Việt có tên nào dám tự tin đến đoạt?

Hắn không nói sai,nhưng Hứa Lưu Liễm nghe thật buồn bực,

“Anh cảm thấy những cô gái kia có thể làm bạn sao? Em không có bị ánh mắt sắc bén của các cô ấy giết chết đã may rồi!”

Buổi trưa ở phòng ăn cô đã cảm nhận được oán khí của các cô gái kia,nếu thật công khai quan hệ hai người,cô lập tức biến thành kẻ thù chung của mọi

người, có thể ở lại trong Thân Viễn làm việc không đã là một vấn đề,cô

cảm thấy quan hệ hai người như vậy tốt nhất không nên làm chung một chỗ.

*

Buổi tối lúc tan sở,Hứa Lưu Liễm đang thu dọn đồ đạc,Phương Đông Thần đã gọi điện thoại hỏi cô buổi tối có rãnh không cùng đi ăn một bữa cơm tâm sự

và vân vân…..cô nhìn qua thấy Lâm San Ni đã dọn dẹp xong đang đứng chờ

cô, xin lỗi nói,

“Thật thật không tốt, hôm nay tôi hẹn với Sunny tỷ cùng nhau đi dạo phố. . . . . .”

Nói cô và Lâm San Ni cùng nhau đi dạo phố,nhưng thật ra do hắn căn dặn Lâm

San Ni đi mua quần áo cùng cô,hắn không vừa ý quần áo quá nồng mùi học

sinh hiện tại của cô,không thích hợp thân phận làm việc bây giờ.

Phương Đông Thần cũng không nói gì,chỉ cười cười nói hôm nào hẹn lại,cô mới

vừa cúp điện thoại đã thấy hắn từ trong phòng làm việc