Disneyland 1972 Love the old s
Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Lão Sư! Buông Tha Tôi Đi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3211700

Bình chọn: 8.00/10/1170 lượt.

sinh tốt như cô mỗi lần luôn kinh hãi

bất an.

Đó là chuyện lúc cô ở trung học đệ nhị cấp,lúc ấy cô là

một nữ sinh học giỏi nhất trường,bởi vì Lục Chu Việt không để ý đến,cũng vì khiến hắn quan tâm chú ý đến mình,trong lúc vọng động cô đã đồng ý

theo đuổi của một nam sinh lưu manh nhất trường học.

Nam sinh kia là tên lưu manh nổi tiếng trong trường học,cả ngày cùng đám học sinh

không đàn hoàng xen lẫn cùng nhau. Sau cô lại biết nam sinh kia đánh

cuộc với người khác mới theo đuổi cô,cô tuy giận Lục Chu Việt mới đồng ý nhưng vẫn bị tổn thương,ngày thứ hai cô liền nói lời chia tay với người nam sinh kia, vừa lúc Lục Phương Đình nói muốn đưa cô ra nước ngoài

học,cô không thể làm gì khác hơn đành bỏ đi.

Sau lại cô nghe các

bạn học khác nói,sau khi cô đi nghe nói nam sinh đó cũng bỏ học,từ đó về sau hai người không tiếp tục liên lạc.

” Á. . . . . .”

Hứa Lưu Liễm bị lời cô kể sợ hết hồn,lại nhìn cô sa vào hồi ức hồi

lâu,trong lúc nhất thời cũng không biết nên tiếp nhận lời cô ra sao,chỉ

gặp một ngày? Đó là chuyện thế nào nha?

Thức ăn của hai cô vừa lúc lên tới,cô nghiêm túc nói với Lâm San Ni,

“Sunny tỷ,người tốt như chị,nhất định sẽ tìm được một tình yêu hạnh phúc thuộc về mình!”

Lâm San Ni nhoẻn miệng cười,

“Cám ơn!”

Cô cũng từ đáy lòng chúc phúc cô bé hiền lành tốt lành có thể cùng hắn đơm hoa kết trái.

Hai người cơm nước xong lại bắt đầu mua đồ,Lâm San Ni đưa cô đến một số cửa hàng,quần áo đắt tiền làm cho cô từ trước đến giờ cần kiệm đau nhói,

nhưng Lâm San Ni không giải thích, từ từ một lần lại một lần cà thẻ của

hắn,còn cô chỉ lo thử quần áo,nhiều lúc cô thấy tiếc muốn thôi Lâm San

Ni lại cản.

Cho nên kết quả cuối cùng là cô mua sắm một đống đồ

lớn,tâm trạng thì chênh lệch vô cùng,hơn nữa kiệt sức cho nên lúc trở

lại biệt thự Lan Đình sắc mặt không khá lắm,hắn thì hài lòng kiểm duyệt

từng món chiến lợi phẩm của cô,cô thì vọt vào tắm rửa sau ngã lên giường lớn không muốn nhúc nhích.

Hắn đi tới ngồi xuống bên cạnh cô,cúi người đến nhìn dáng vẻ cô nhắm hai mắt nghỉ ngơi, sau đó duỗi ngón tay

tới yêu thương vuốt ve gương mặt thanh tú nhẹ giọng hỏi,

“Chuyện gì?”

Cô hữu khí vô lực đáp lại hắn một chữ,

“Mệt . . . . .”

Hắn cười khẽ,

“Đi dạo mệt như vậy sao? Một lát làm sao cùng anh vận động trên giường?”

Hứa Lưu Liễm giận đến mở mắt ra trừng hắn,hắn tại sao không quên được

chuyện này? Nhìn trong mắt hắn những chấm nhỏ nụ cười,cô buồn bực trở

mình làm như không nghe thấy lời kia,cô hiện tại không còn khí lực nói

chuyện với hắn,coi như hắn không tồn tại là được.

Hắn còn tiếp tục ngồi tại chỗ nói,

“Thể lực như vậy không thể làm được,ngày mai bắt đầu dậy sớm theo anh chạy bộ!”

Hắn có thói quen chạy bộ mỗi buổi sáng,từ lúc đại học vẫn kiên trì đến bây

giờ,mỗi ngày chạy mấy cây số,sáng sớm không khí tốt chung quanh cũng an

tĩnh, hắn luôn thích vào lúc này nghiêm túc suy tư một vài vấn đề sau đó mồ hôi đầm đìa trở lại tắm rửa,nhất thời cảm thấy thần thanh khí

sảng,cả người tựa như được sống lại mở ra một ngày mới.

Hứa Lưu Liễm thoáng cái nổi giận, xoay người lại tức giận trừng hắn,

“Lục Chu Việt,anh đi chết đi!”

Sau đó ôm đồm kéo chăn che kín mình,nói rõ không muốn nói tiếp với hắn,hắn bất đắc dĩ cười cười đứng dậy đi đến thư phòng.

Hắn không muốn thỏa thuận với cô,hắn thật cảm thấy cô vận động một chút cũng rất tốt, không phải sinh mạng nhờ vận động sao.

Hứa Lưu Liễm không đầy một lát tiến vào mộng đẹp,nhưng hắn lại kiếm cách

làm cô tỉnh,bàn tay to không an phận ở trên người cô tự do,môi ấm áp lại từng chút từng chút mút lấy cô,ý rất rõ ràng,cô không thể không đi

theo.

Nhưng lực đạo của hắn không dịu dàng như trước,vừa tàn ác

vừa mạnh,từng chút từng chút đính sâu vào thân thể cô,không đầy một cô

liền chịu không nổi kháng nghị lên tiếng,

“Lục Chu Việt,em không phải chỉ nói chuyện với người đàn ông đó một ngày thôi ư? Anh tại sao hành hạ em như vậy?”

Ở chung với hắn một khoảng thời gian,tính cách mơ hồ khác thường của hắn

cô có chút đoán ra ,tám phần lại là chuyện buổi trưa ở phòng ăn cùng

Phương Đông Thần nên bây giờ tính sổ với cô đây mà,quả nhiên nghe được

hắn hừ lạnh một tiếng lần nữa tăng thêm lực đạo đẩy vào người cô.

Cô thoáng cái tức giận,

“Còn em thì sao em thấy Ôn Phó Doanh ngàn dặm xa xôi chạy tới thành phố N còn dựa vào lòng anh,em cũng đâu có tức !”

Động tác của hắn bỗng dưng dừng lại một chút,tiếp theo lại lực đạo chặc

chẽ lâu dài va chạm vào người cô,thậm chí còn đưa tay lật mình cô

lại,từ phía sau thật sâu tiến vào cô,cô bị hắn đụng cả người sắp rả

ra,cúi đầu vào gối nức nở ,

Lục Chu Việt rốt cuộc bắt lấy mông cô dùng sức va chạm,trong giọng nói tràn đầy nồng đậm hỏa khí

“Em cảm thấy em như vậy rất đại lượng,rất có lý, rất đáng được khen ngợi phải không?”

Cô mặc dù trong lòng muốn nói, nhưng chỉ siết chặt mười ngón tay nắm lấy

chăn giường phía dưới,không dám nói thêm một câu,sợ mình nói sai hắn sẽ hành hạ cô theo cách khác,hắn vừa nói vừa kèm theo tiếng thở dốc ồ ồ ,

“Hứa Lưu Liễm,anh thà rằng em giống như các cô gái khác ghen tuông, tức