
bên ngoài mở ra,chỉ thấy Lục Chu Việt ôm Hứa Lưu Liễm trong ngực trên khóe miệng mang đậm nụ cười,phía sau bọn họ là một đám người
mặt áo đen kính râm xếp thành một hàng.
Hai người nhất thời sửng
sờ sắc mặt đại biến,Lục Chu Việt không để ý tới bọn họ,vẫn ôm Hứa Lưu
Liễm đi tới ngồi xuống ngồi chủ vị,sau đó rất thoải mái hỏi hai người.
“Trần tổng,Ôn tiểu thư,các người muốn đi đâu? Trò hay còn chưa mở màn mà!”
“Lục Chu Việt,anh đang diễn trò gì? Người tập đoàn SEVEN đâu?”
Trần Thanh Sở đè xuống dự cảm xấu trong lòng,cắn răng nhìn hắn hỏi.
Lục Chu Việt khẽ mỉm cười.
“Trần tổng,tôi nghĩ tôi nên nói cho ngài biết,thật ra tôi là một trong các cổ đông tập đoàn SEVEN!”
“Cái gì?”
Trần Thanh Sở không thể tin lắc đầu lảo đảo lui về phía sau vài bước,song
nhìn đến khuôn mặt chắc chắc của Lục Chu Việt sắc mặt của hắn thoáng cái trắng bệch. Nếu như Lục Chu Việt thật sự là cổ đông tập đoàn SEVEN,hắn
cũng có thể hiểu được tại sao bọn họ đột nhiên rút lui đầu tư,mục đích
chính là muốn Trần thị phá sản!
Lục Chu Việt vừa nói như vậy,Ôn
Phó Doanh trên mặt cũng nhuộm đầy khiếp sợ,cô dĩ nhiên cũng biết nguyên
nhân Trần thị sụp đổ,cô nghĩ tới chút ít chuyện mình từng làm qua,không
khỏi cảm thấy lạnh sống lưng,cô không nghĩ tới hắn có thực lực mạnh đến
thế,là một trong các cổ động gia tộc SEVEN _một trong tứ đại gia tộc Mĩ Quốc,nói như vậy hắn tóm thâu một tin điện Ôn Thành chỉ là chuyện nhỏ.
“Cái gì SEVEN?” Bị hắn kéo Hứa Lưu Liễm không hiểu hỏi,hắn đây rốt cuộc đang làm chuyện gì,mới vừa vào nơi này cô đã cảm thấy không khí quỷ dị.
Lục Chu Việt nghiêng đầu nhẹ giọng sủng nịch nói với cô.
“Ngoan,em không cần biết quá nhiều,trọng điểm ở phía sau!”
Hắn nói xong nháy mắt với người áo đen đứng ở cửa,người áo đen đi mở cửa,chỉ thấy Anna Katherine bình tĩnh đi đến.
Ôn Phó Doanh không hiểu được nhìn chằm chằm Anna Katherine,Trần Thanh Sở
thoáng cái ngã ngồi trên ghế,cả người không còn sức sống, Anna Katherina xuất hiện ở nơi này,trong nháy mắt hiểu cô muốn đem chuyện đêm đó nói
ra.
Anna Katherine đứng lại ở nơi đó,bình tĩnh ngước mắt nhìn chung quanh,sau đó thản nhiên mở miệng,
“Lục tổng,thật ra chuyện hôm đó,Ôn tiểu thư hẹn Thanh Sở ra ăn cơm: Tôi đi
theo phía sau bọn họ,kết quả sau lại phát hiện Thanh Sở tinh thần không
ổn định mất đi lý trí,tôi hoài nghi hắn bị người ta bỏ thuốc,cho nên đi
theo phía sau bọn họ!”
Cô vừa nói tới đây,Ôn Phó Doanh sắc mặt
nhất thời đại biến,chân mang giày cao gót không khỏi mềm nhũn thiếu chút nữa té ngã trên đất,cô chật vật chống lên bàn bên cạnh cắn răng nhìn
Anna Katherine.
“Cô đang ở đây nói bậy bạ gì đó? Tôi lúc nào bỏ thuốc Trần Thanh Sở ,cô có chứng cớ không?”
Anna Katherine mặt không đổi sắc từ trong túi gấy mang theo móc ra mấy tờ hình vứt xuống trước mặt Ôn Phó Doanh,
“Đây là hình đêm hôm đó tôi chụp,Ôn tiểu thư,người trong hình là cô phải không? Vẻ mặt Thanh Sở rõ ràng có vấn đề?”
Ôn Phó Doanh hổn hển nắm tấm hình lên xem,vẻ mặt nhất thời trở nên khó
coi,bởi vì trong tấm ảnh rõ ràng là cô,hai thủ hạ của cô ở phía trước
dìu lấy Trần Thanh Sở,cô thì đi theo phía sau bọn họ nhìn quanh,mà Trần
Thanh Sở nhìn là biết bị trúng thuốc hoàn toàn không còn ý thức.
Ánh mắt Anna Katherine chuyển sang trên người Hứa Lưu Liễm,Hứa Lưu Liễm nghe không hiểu ra sao.
“Sau đó tôi đi theo đám bọn họ đến khách sạn,phát hiện Hứa tiểu thư đã bị
trúng thuốc mê ngất ở trên giường,sau đó bọn họ ném Thanh Sở vào phòng
Hứa tiểu thư!”
Chuyện thương tâm đêm đó lần nữa được nhắc đến,Hứa Lưu Liễm vẻ mặt nhất thời thống khổ,hai tay không tự chủ siết chặt,Lục
Chu Việt vẻ mặt cũng có chút nặng nề,ôm cô vào trong ngực sau đó nín thở không nói chờ Anna Katherine nói tiếp .
“Nhưng sau tôi lại cảm
thấy không thể để cho Thanh Sở mắc thêm lỗi lầm nữa,dù sao Hứa tiểu thư
đã không yêu hắn,cho nên tôi ở cách vách mở ra gian phòng, kéo Thanh Sở
sang bên cạnh!”
Cô nói tới đây Hứa Lưu Liễm đã bật đứng lên,tâm
trạng kích động ngay cả câu đầy đủ cũng nói không ra,cả người run rẩy
không ngừng.
“Nói như vậy, nói như vậy ——”
Anna Katherine gật đầu,sau đó nhìn Trần Thanh Sở chậm rãi mở miệng.
“Đúng vậy,người đêm đó Thanh Sở chạm vào không phải là cô,người hắn hạm chính là tôi!”
Tiếng súng vang lên
kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Ôn Phó Doanh,Lục Chu Việt xông qua
đoạt lấy cây súng trong tay Trần Thanh Sở,sau đó lạnh lùng đặt lên trán
hắn bực tức lên tiếng.
“Trần Thanh Sở,cậu điên rồi!”
Hắn
dĩ nhiên biết Trần Thanh Sở mục tiêu vốn là mình,nhưng hắn không nghĩ
tới Trần Thanh Sở điên cuồng đến tình trạng như vậy,có thể nổ súng giết
người!
Trần Thanh Sở vẻ mặt có chút hoảng hốt,ánh mắt chậm chạp
xoay qua chỗ khác nhìn thoáng qua Ôn Tự ngã trong vũng máu,trong mắt nổi lên hoảng sợ, hắn đưa tay nắm lấy Anna Katherine.
“Tôi giết người,tôi giết người ——”
Hắn trước khi ra cửa mang theo súng,tính nếu không thể bàn ổn thỏa với
SEVEN,sẽ cùng ông chủ SEVEN đến chỗ chết,mà chuyện Lục Chu Việt là cổ
đông gia tộc SEVEN kích thích mạnh hắn,hơn nữa hắn vốn hận người kia cho nên mới xảy ra