XtGem Forum catalog
Lão Tứ Là Thiên Tài

Lão Tứ Là Thiên Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323255

Bình chọn: 9.00/10/325 lượt.

rừng mắt nhìn hắn, hoàn toàn ngây dại……

” Lăng tiểu thư, cô làm ơn tới xem Tử Dược được không? Hắn cũng không chịu ngoan ngoãn uống thuốc, một bệnh cảm mạo qua một thời gian nhiều lắm giờ cũng đã phải khỏi, ngược lại giờ còn càng nghiêm trọng. Cô làm ơn tới cứu hắn được không?”

Không biết sao vài ngày qua Trác Tuyệt Phong liên tục mỗi ngày đều gọi điện vài lần nói phiền nhờ Lăng Vị Ương, nội dung vẫn giống nhau, chỉ vì cầu nàng nhìn ngó đến thiên tài tiên sinh bốc đồng. Nàng thật là sắp bị phiền đến chết.

Nghe nói bệnh tình hắn chưa khỏi ngược lại càng thêm nặng, nàng không thể phủ nhận chính mình có lo lắng, nhưng nếu bảo nàng lại đi gặp hắn hoặc chiếu cố hắn, nàng thật sự không làm được.

Ngày đó hắn đột nhiên mở miệng bảo nàng lại làm bạn gái của hắn, thật cả người nàng đều bị dọa, trong lúc nhất thời căn bản không thể phản ứng gì, mà hắn thế nhưng lại thừa dịp nàng vẫn ngây ra như phỗng, cứ như vậy đột nhiên cúi đầu hôn nàng.

Bị hôn xong, nàng cảm thấy vạn phần chịu nhục liền cho hắn một cái tát, bỏ lại hắn mà xoay người rời đi.

Nàng rõ ràng đã nói qua nàng có bạn trai, kết quả hắn chẳng những không coi ai ra gì bảo nàng làm bạn gái hắn, thậm chí còn hôn nàng?

Hắn rốt cuộc là một người như thế nào? Mà trong mắt hắn, nàng lại là một nữ nhân như thế nào?

Một khi đuổi tình thì tình chạy, chạy tình thì tình theo nên tùy tiện thấy nàng là nữ nhân tốt hơn sao?

Nàng thật sự rất tức, tức hắn không tôn trọng nàng, tức hắn ô nhục nàng, càng tức chính mình ngay cả như vậy tức hắn, mà khi lại nghe nói hắn vẫn bị bệnh lâu nay nên lo lắng không thôi. Nàng thật sự thực vô dụng.

Cho nên, nàng ra lệnh cho chính mình không được lại mềm lòng, cho dù lo lắng cũng không thể đến gần nữa hoặc gặp lại hắn, hai người bọn họ duyên phận dừng ở đây, vĩnh viễn đã xong.

” Tôi không phải thầy thuốc, muốn cứu hắn thì anh hẳn là đi tìm thầy thuốc mới đúng.” Nàng dùng ngữ khí lạnh lùng, nói với Trác Tuyệt Phong ở đầu kia điện thoại.

” Nếu hắn đã nguyện ý đi bệnh viện gặp thầy thuốc, tôi cũng sẽ không nhờ cô như vậy.” Trác Tuyệt Phong giọng vất vả nói.” Cô làm ơn, Lăng tiểu thư, tục ngữ nói cứu một mạng người hơn xây bẩy tháp phù đồ, càng miễn bàn là cứu Tử Dược một thiên tài tài hoa dào dạt như vậy, toàn thế giới mọi người sẽ phi thường cảm tạ cô, Lăng tiểu thư, cô nhất định sẽ có phúc báo.”

Cách nói khoa trương làm cho Lăng Vị Ương dở khóc dở cười, nhưng nàng sẽ không bởi vậy mà mềm lòng.

” Tôi không cần phúc báo.” Nàng lãnh đạm trả lời.

” Làm ơn không cần lạnh lùng, vô tình như thế được không?”

” Anh cũng làm ơn không cần lại gọi điện tới được không?” Nàng mới cần anh ta làm ơn a.

Anh ta ở đầu dây bên kia trầm mặc một chút, hỏi nàng: “Cô thật sự sẽ làm như vậy?”

” Tôi đã nói qua tôi không phải thầy thuốc. Sinh bệnh sẽ cần thầy thuốc khám, mà trách nhiệm người đại diện của anh là khuyên hắn đi, không phải của tôi.” Nàng thở dài nói.

” Nếu tôi khuyên được hắn, sẽ không ở đây lại nhờ cô.”

” Tôi cũng không khuyên được.” Nàng gọn gàng dứt khoát nói, hy vọng anh ta có thể như vậy hết hy vọng, không cần lại đến phiền nàng.

” Được rồi.” Điện thoại kia đầu rốt cục thỏa hiệp một tiếng, nàng trong lòng còn không kịp dỡ xuống họa lớn mà đùng một cái anh ta thong thả lại nói tiếp: ”Tôi sẽ hỏi xem em trai cô đến khuyên có thể tốt lắm đây.”

” Anh dám?” Nàng kinh sợ rít gào ra tiếng.

Lần thứ hai đi vào công ty của Hạ Tử Dược, Lăng Vị Ương lần này mới phát hiện khu lối vào treo một tấm biển trên đề "Công ty Dược Việt Kinh Kỷ".

Nguyên lai phòng làm việc riêng của Hạ Tử Dược được đặt ngay trong tòa nhà công ty, hoặc là nên hiểu công ty Kinh Kỷ nằm ngay tại phòng làm việc riêng của hắn?

Ngay đến lúc này, nàng mới bừng tỉnh đại ngộ hiểu được "Dược Việt" đại biểu đúng là Hạ Tử Dược cùng Trác Tuyệt Phong hai người này, bởi vậy có thể thấy được giao tình giữa bọn họ không phải là ít, quả nhiên là rắn chuột một ổ (như ngưu tầm ngưu, mã tầm mã í ^^).

Nghĩ đến điều này, nàng chăm chú nhìn vào bên trong cửa kính, nổi giận đùng đùng tiêu sái đi vào.

Tuy rằng đã qua lúc tan tầm, trong công ty vẫn còn có hai người đang cúi đầu công tác, nghe thấy tiếng mở cửa, bọn họ đồng thời ngẩng đầu lên xem nàng.

" Xin hỏi Trác Tuyệt Phong có mặt ở đây không?" Tâm tình không tốt làm cho thanh âm của nàng có chút lạnh. Cái tên ti bỉ vô sỉ kia dám lấy việc chưa xảy ra để uy hiếp nàng? Thật sự là đồ chết tiệt hỗn đản! Nàng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

" Chị là Lăng Vị Ương tiểu thư phải không?" Tiểu soái ca thoạt nhìn cùng Lăng Vị Nhiên không không chênh lệch mấy tuổi, đứng dậy chào nàng hỏi.

Nàng cúi nhẹ chào lại.

" Anh Trác có đi ra ngoài, bất quá......"

" Đi ra ngoài?" Lăng Vị Ương vội vàng đánh gãy lời cậu, lạnh giọng hỏi: "Là thật đi ra ngoài, hay là trốn đi?"

" Thật sự đi ra ngoài rồi." Tiểu soái ca trong thanh âm có tia cười. "Nhưng mà anh ấy chu đáo đã dặn lại, Lăng tỷ là bạn gái đại ca thiên tài, muốn chúng em tiếp đón thật tốt."

" Ai là bạn gái hắn?" Lăng Vị Ương khó có thể tin quát lên, tức giận đến thiế