XtGem Forum catalog
Lão Tứ Là Thiên Tài

Lão Tứ Là Thiên Tài

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323071

Bình chọn: 8.5.00/10/307 lượt.

u chút nữa giơ chân đá. Nàng muốn đá chết cái tên hồ ngôn loạn ngữ (nói nhăng nói cuội) lại không ai có thể ti bỉ vô sỉ hơn kia!

Tiểu soái ca nhếch miệng mỉm cười, nhưng giây tiếp theo tươi cười lại nhanh chóng biến mất, hai tay nắm lại, là lo lắng dày đặc.

" Lăng tỷ, chị làm ơn đi nhìn xem đại ca thiên tài được không? Hắn cảm nặng quá, cả người tái nhợt trông như ma, giống như lúc nào cũng có thể té xỉu. Hơn nữa cho dù như vậy, đại ca vẫn hoàn toàn không nghe khuyên bảo gì, vẫn ở trong phòng làm việc công tác, không cho phép bất cứ ai được quấy rầy, chúng em đều sợ đại ca sẽ chết ở bên trong." Tiểu soái ca vẻ mặt u buồn nhìn nàng, cầu xin nói.

" Hắn hiện tại ở trong phòng làm việc?" Lăng Vị Ương khiếp sợ quay đầu, nhìn về phía cuối hành lang.

" Đúng vậy. Từ ngày hôm qua đến bây giờ, đã là hai ngày một đêm."

" Cậu nói cái gì?" Nàng khó có thể tin quát, tiếp theo lập tức xoay người, cũng không quay đầu lại liền hướng phòng làm việc của hắn nhanh bước đi.

Người này nhất định là đem đầu cháy hỏng mất rồi, tự nhiên để thân thể đang còn bệnh thức đêm làm việc, còn liên tục ở bên trong đến hai ngày một đêm? Bệnh hắn mà khỏi mới là lạ!

Đi đến trước cửa phòng làm việc đang đóng, nàng vặn chốt cửa, phát hiện cửa còn đang khóa.

Thật là bốc đồng có đủ!

Nàng tức giận dùng sức gõ cửa, lớn tiếng kêu lên:" Mở cửa."

" Lăng tỷ, chìa khóa phòng này đây." Thanh âm đầy sợ hãi của tiểu soái ca từ phía sau nàng truyền đến.

" Đã có chìa khóa, các cậu nên từ sớm đi vào đánh hắn bất tỉnh rồi khiêng ra, vì sao còn tùy ý hắn làm loạn?" Nàng cầm lấy chìa khóa, nhịn không được trách tội nói.

" Chúng em không dám."

" Hắn là một người bệnh nặng đến mau té xỉu, có cái gì không dám?" Nàng một mặt dùng chìa khóa mở cửa, một mặt giáo huấn.

" Hiện tại là như thế này, nhưng chờ sau khi thân thể đại ca phục hồi như cũ, chúng em nhất định phải chết."

Thật sự là vô dụng. Lăng Vị Ương nhịn không được ở trong lòng lại oán thầm, nhưng cũng đồng thời hiểu được tính Hạ Tử Dược tuyệt đối toàn diện là tùy hứng, cũng không bởi vì thân thể sinh bệnh không thoải mái mới làm như vậy.

Mở cửa ra, tiếng âm nhạc bên trong lớn đến đinh tai nhức óc, vì thế nàng đứng ở cửa quay đầu nói tiểu soái ca ở phía sau: "Nếu cậu biết chỗ tắt mở nhạc ở nơi nào thì tắt nó đi."

" Nhưng là......"

" Việc này để chị phụ trách." Nàng nói trảm đinh tiệt thiết (nói chắc như đinh đóng cột ^^) đánh gãy lời cậu.

Tiểu soái ca lập tức gật đầu.

Nàng đi vào trong phòng, tiểu soái ca cũng theo nàng cùng đi về phía cái tên mặt không có chút máu kia đang nằm ở sô pha, không biết là nhắm mắt dưỡng thần hay là đã hôn mê. Tiểu soái ca đi sang bên cạnh người hắn, tắt tiếng âm nhạc mở to truyền trong phòng đi.

" Bật lại nhạc rồi ra ngoài đi." Sau ba giây âm nhạc ngừng tiếng, nam nhân nằm ở sô pha bỗng nhiên lại khàn khàn, lạnh lùng mở miệng nói.

Vậy ra hắn không ngủ cũng không hôn mê nha...... Thật vừa đúng lúc.

" Anh muốn tùy hứng tới khi nào hả, Hạ Tử Dược?" Lăng Vị Ương lạnh lùng mở miệng nói.

Hạ Tử Dược nháy mắt mở hai mắt, có chút kinh ngạc lại có chút kinh hỉ (là kinh ngạc và hoan hỉ ^^) nhìn nàng.

" Em -" Hắn mới nói một chữ, lập tức giống như là đột nhiên biết chính mình có sai phạm, chầm chậm nói tiếp "...... Tới rồi."

" Đứng lên!" Nàng không nói hai lời, bay thẳng đến bên hắn ra mệnh lệnh.

" Hung dữ thế." Hắn buồn một chút, thấp giọng nói.

" Em còn có thể hung dữ thêm nữa, anh muốn hơn thế sao?" Nàng trừng mắt, giọng lạnh nhạt nói hắn, làm cho tiểu soái ca ở một bên không tự giác lộ ra biểu tình sùng bái. "Còn không đứng lên?"

" Anh không có sức." Hắn đáng thương hề hề nhìn nàng.

" Anh xứng đáng! Tự làm tự chịu!" Nàng lớn tiếng mắng, tuyệt không đồng tình hắn. Kỳ thật chính là làm bộ hung ác, đem lo lắng đặt ở trong lòng. "Cậu lại đây dìu hắn." Nàng quay đầu chỉ thị (ra lệnh) tiểu soái ca.

" Anh không cần cậu ta đỡ." Hắn còn bốc đồng kháng nghị, phản bác.

" Em có hỏi ý kiến anh sao?" Nàng lập tức quay đầu, hung tợn trừng mắt liếc hắn một cái.

Hạ Tử Dược ngây ra như phỗng nhìn nàng, bị hung hãn cùng cường thế của nàng làm kinh sợ.

" Nhanh chút lại đây nha." Nàng lại lần nữa quay đầu, nói tiểu soái ca vẫn đứng ngốc tại chỗ.

Tiểu soái ca vẻ mặt cung kính hướng nàng gật đầu, lập tức chạy vài bước đến, cả người đem đại ca thiên tài nằm ở sô pha ngồi dậy, sau đó cùng nàng một phải một trái dựng dậy thân thể suy yếu, đưa hắn ra khỏi phòngđi lên tầng mười tám đặt hắn trên giường.

" Cám ơn cậu." Nàng nói với tiểu soái ca.

" Không có chi, Lăng tỷ. Có cần gì tỷ cứ việc phân phó, đây là số điện thoại cầm tay cùng tên của đệ, sẵn sàng phục vụ 24/24." Tiểu soái ca tìm tờ giấy, viết điện thoại cùng tên của mình, cung kính đưa cho nàng.

Từ khoảnh khắc này về sau, cậu nguyện xem Lăng tỷ là tân thần tượng vì có thể áp chế được đại ca thiên tài, thật sự là rất thần kỳ.

" Xú tiểu tử, còn không mau cút đi!" Thấy thế, đại ca thiên tài nằm ở trên giường tức giận.

" Dạ." Tiểu soái ca chạy nhanh bàn chân thoăn thoắt rời đi.

Cửa nhà đón