
ưng bọn hắn Hoàng Phủ Gia cùng Thi Dạ Triêu có thù oán."Em biết chị làm không được, cho nên người ác này để em làm, Cố Lạc là ân nhân người đàn ông của chị, nhưng thái
tử là anh em, tiểu Tịch bởi vì Thi Dạ Triêu bị bao nhiêu đau khổ chị
không có tận mắt nhìn thấy sẽ không hiểu rõ, nếu như Thi Dạ Triêu đối
với Cố Lạc đúng là vượt qua, hắn sẽ tới tìm em lần nữa ."
"Nếu như hắn không đến đây?"
"Em nói rồi mục đích của em không phải đối với Cố Lạc làm gì, em sẽ cứu cô
ấy." Hoàng Phủ Triệt cắn răng, đáy mắt đều là phẫn hận đối với Thi Dạ
Triêu."Chị muốn cho Thi Dạ Triêu vĩnh viễn đều chặn ngang giữa thái tử
cùng tiểu Tịch sao?"
Dĩ nhiên không! Nhưng Du Nguyệt Như vẫn như
cũ không có biện pháp đồng ý, cho đến khi Hoàng Phủ Triệt bấm số điện
thoại của Thi Dạ Diễm, hắn lại cũng không phản đối.
"Anh là lấy Cố Lạc mạo hiểm!"
Thi Dạ Diễm trầm mặc, chỉ dùng một câu nói làm cho cô không có thể nói
nữa."Không xác định được tâm tư thực sự của Thi Dạ Triêu đối với Cố Lạc
là như thế nào, như vậy nguy hiểm hơn."
Trừ Du Nguyệt Như cùng
con gái của hắn, trên đời này cũng chỉ có Cố Lạc sẽ khiến không yên lòng rồi, bởi vì biết rõ phần chấp niệm trong lòng Thi Dạ Triêu đối với Chử
Dư Tịch, biết rõ Thi Dạ Triêu lòng dạ ác độc, mới càng rõ ràng hơn Cố
Lạc so với hắn là tuyệt đối bất đồng.
Một viên đạn uy hiếp, khác nhau xa bản thân uy hiếp đánh không lại Thi Dạ Triêu.
Thời điểm Thi Thác Thần nói rõ những việc này cho Cố Lạc, cô khiếp sợ nói không ra lời.
"Ta không thể khẳng định cảm tình của Evan đối với cháu rốt cuộc là như thế nào, nhưng ít ra ở trong trí nhớ của ta, Evan chưa từng có cầu xin
người khác, chưa từng có. Cố tiểu thư, Evan đối với cô, quả thật không
tầm thường."
. . . . . .
Thái độ của Cố Lạc đối với Thi Dạ Triêu quả thật từ khi đó bắt đầu thay đổi, mà cô cũng có thể nhạy cảm
phát giác, quan hệ của hai người đang từng bước xảy ra biến hóa. Thật ra thì không chỉ có cô, Thi Dạ Diễm cũng có thể nhòm ngó một ít, khi thang máy đạt tới thì không nhịn được nhắc nhở: "Tuy rằng là như thế, anh vẫn là hi vọng em đối với anh ấy chuẩn bị tâm tư một chút, anh ấy là người
làm bất cứ chuyện gì đều có mục đích, mọi việc luôn có nguyên nhân."
Cố Lạc gật đầu, "Em biết rồi, yên tâm."
Bên kia Thi Dạ Triêu vẫn không đợi được tin nhắn hồi âm của Cố Lạc, đang
suy nghĩ có lẽ Lục Kya Việt thật sự có chuyện khó giải quyết, đã hơi
động muốn tự mình đi qua một chuyến, hai người kia chợt tới. . . . . .
Thi Dạ Diễm dẫn đầu đẩy cửa đi vào, tây trang thẳng thớm rất là đẹp trai
cao lớn. Cố Lạc đi theo phía sau hắn, hai người tựa hồ trước khi đi vào
đang nói cái gì, bên môi cô còn mang theo vài phần nụ cười, nghiêng đầu
nhìn thấy anh, nụ cười kia lập tức liền biến mất không thấy gì nữa.
Cố Lạc nghĩ thầm hỏng rồi, vừa rồi tin tức mới chỉ viết một nửa còn chưa
gửi đi rồi. Thi Dạ Triêu giờ phút này suy nghĩ cùng cô hoàn toàn bất
đồng, nhất thời bóp chết ý định mới vừa còn chưa có ra quyết định, con
thỏ nhỏ chết bầm kia đã xảy ra chuyện gì, có liên quan gì tới anh?
Cố Doãn không có nhiều suy nghĩ như bọn họ, thấy hai người này cùng nhau
xuất hiện, nhìn Thi Dạ Triêu một chút, liền cười."Cùng nhau đến muộn, ý
tứ gì?"
"Ở dưới lầu đụng phải, bạn bè em bên kia có chút việc trì hoãn." Nếu là ở bình thường, theo tính tình Cố Lạc chắc chắn sẽ không
đối với Cố Doãn giải thích, mặc kệ hắn suy nghĩ lung tung đoán mò. Cô
những lời này ngoài mặt là nói cho Cố Doãn, nhưng thật ra là đang nói
cho Thi Dạ Triêu nghe, nhưng lời vừa ra khỏi miệng, lại không hiểu nổi
mình tại sao cho anh ta biết cái này?
Bốn người ăn cơm, ba nam
một nữ, theo đuổi tâm tư của mình, sóng lớn gợn sóng, không khí vô cùng
vi diệu. Tự tại nhất là Cố Doãn, không tự nhiên nhất chính là Cố Lạc.
Đều là người giỏi về nắm cục diện trong tay, không khí tế nhị cũng sẽ
không có đề tài, chỉ có Cố Lạc rất ít nói chen vào, yên lặng ăn.
Cô ngồi đối diện Thi Dạ Triêu, đến cơm cũng ăn khó chịu, bởi vì ánh mắt Thi Dạ Triêu—— cả đêm cũng không có nhìn qua cô!
Cố Lạc lực chú ý đều ở bên Thi Dạ Triêu, thời điểm chợt nghe Cố Doãn nói
tên mình mới chuyển trở lại, ngẩng đầu vẻ mặt mờ mịt, "Cái gì?"
Cố Doãn lại là trên mặt mang theo nụ cười nhạo báng, dùng khăn ăn lau khóe miệng."Em còn không biết cố chủ thuê anh đi biên cảnh cướp hàng của
Evan là ai chăng?"
Thi Dạ Triêu vẫn không có nhìn cô, chuyên tâm
thưởng thức rượu đỏ, giống như chủ đề quan trọng như vậy cùng anh căn
bản không quan hệ. Động tác Cố Lạc cắt thịt bò bít tết hung dữ hơn,
"Không lạ gì biết."
Cố Doãn liền cười ra tiếng, trước mặt mọi
người phá đám: "Nếu không lạ gì biết em còn cố ý dùng tiền từ anh đây
mua tên tuổi cố chủ? Đây chính là khoản không nhỏ." Hắn nói số tiền, Thi Dạ Diễm dừng lại, ngẩng đầu, lặp lại một lần nữa, từ chỗ Cố Doãn lấy
được khẳng định, lúc này mới mang theo ánh mắt kỳ lạ nhìn về phía Cố
Lạc.
"Em cần khoản tiền kia là vì chuyện này?" Hắn lại nhìn một
chút người đàn ông một bên thảnh thơi không lo lắng, "Chẳng lẽ Evan
không có nói cho em biết, chuyện lần đó là anh