
nhắc, trong ánh mắt nhìn lại cô có thêm chút kính sợ.
Cố Lạc biết đây có lẽ là Thi Dạ Triêu cố ý, "Khi đó không phải nói được
trước không công khai quan hệ của chúng ta sao? Anh làm như vậy là có ý
gì?" Vừa vào thang máy Cố Lạc liền giả bộ không vui: "Không phải anh nói muốn em cam tâm tình nguyện anh mới công khai sao?"
"Cho nên em
phải thêm chút sức ở trước hôn lễ đối với anh cam tâm tình nguyện mới
phải, nếu không vị hôn phu của em không thể gặp người." Thi Dạ Triêu nới lỏng cà vạt một chút."Anh còn không nhanh chóng vì mình tranh thủ một
danh phận hả?"
72 buồn cười, lui về góc ở phía sau không đi quấy
rầy hai người này quen có phương thức nói chuyện như vậy, lúc nghiêng
đầu nhưng lại không dự đoán được ở trên kính vách tường phản xạ của
thang máy trông thấy Cố Lạc len lén nhếch lên khóe miệng. 72 phát hiện,
ánh mắt cô nhìn bóng lưng Thi Dạ Triêu, cùng quá khứ trở nên không giống nhau, trên thực tế quan hệ của bọn họ đã sớm không giống với quá khứ
cái loại hình thức chung đụng đơn thuần đối chọi gay gắt.
Có đồ
vật gì đó gắn liền hai người này, từ lần Thi Dạ Triêu bởi vì nhận điện
thoại nhầm liền chạy tới bên người cô đi đâu một đêm và anh đối với cô
cũng không đồng dạng dung túng như vậy, cái này càng phát ra nồng đậm
kiên cố.
72 từ từ nở nụ cười, người ngoài cuộc vĩnh viễn đều trở
nên rõ ràng hơn so với người trong cuộc, cô chợt có chút đồng tình Cố
Lạc. Thi Dạ Triêu đối với Cố Lạc trước trước sau sau làm chuyện này, có
lẽ cuối cùng cũng chỉ là vì một số nguyên nhân, cô cảm thấy, dù thế nào
cũng sẽ không phải bởi vì tình yêu.
Ít nhất, không phải tình yêu
đơn thuần. Mà Cố Lạc, đúng như anh ta đã đoán từng bước từng bước tiếp
nhận anh ta, thói quen có anh ta, có lẽ cuối cùng, yêu anh ta đúng như
anh ta mong muốn. Nếu như 72 không có đoán sai, vậy đối với Thi Dạ Triêu mà nói vẫn là không đủ. . . . . .
Thi Dạ Triêu buổi tối có xã
giao, một hoạt động do quan viên địa phương tổ chức, Cố Lạc thay 72 cùng đi với anh, đây cũng là lần đầu tiên cô làm bạn gái cùng Thi Dạ Triêu
đồng loạt xuất hiện trước mặt mọi người.
Anh đối với chuyện này
đã sớm lên kế hoạch tốt, lễ phục cũng sớm chuẩn bị thỏa đáng, phong cách không bảo thủ cũng không phô trương. Người đàn ông này rất đáng sợ, bất tri bất giác lại nắm rõ ràng sở thích của cô như thế. Nhưng duy nhất
không hài lòng chính là sau lưng hở một mảng lớn chừng bàn tay, cũng may xõa tóc xuống có thể che giấu.
Cô vốn là như vậy không muốn ở
trước mặt người khác lộ hình xăm dọa người, Thi Dạ Triêu đối với lần này càng tỏ ra tò mò, vừa thắt nơ vừa nhìn chằm chằm phía sau lưng của cô
không biết đang suy nghĩ cái gì. Cố Lạc không quay đầu lại cũng biết anh đang nhìn mình, còn tưởng rằng người này lại bắt đầu động dục, sẽ không quản anh khỉ gió.
Thi Dạ Triêu giơ tay lên sờ cô, ở trên Đồ Đằng miêu tả một vòng, cuối cùng thật lâu nhìn chằm chằm vào tiếng Hy Lạp.
Thời gian hai người ở chung một chỗ không ngắn, vốn là từ thân thể bắt
đầu quen thuộc lẫn nhau, cái loại đụng chạm này khiến Cố Lạc cực kỳ nhạy cảm, không thể làm gì khác hơn là tránh ra một chút."Anh không thể bất
cứ lúc nào bất cứ nơi đâu cũng muốn làm chuyện đó , cũng không nhìn thời gian một chút."
Hiểu lầm của cô khiến Thi Dạ Triêu định cúi đầu ở sau gáy cô hôn xuống, bàn tay ở eo thon của cô đang lúc vuốt ve."Câu Hy Lạp này là có ý gì? Trước đây thật lâu anh hình như cũng đụng phải
người phụ nữ ở chỗ này có xăm hàng chữ này, có hàm nghĩa đặc biệt gì
sao?"
Cố Lạc ngẩn ra, nghi ngờ trong lòng lần nữa trồi lên."Thật lâu là bao lâu?"
"Đại khái. . . . . . Bảy, tám năm trước." Thi Dạ Triêu vừa dùng miệng môi cọ da của cô vừa hồi tưởng lại, xác nhận."Tám năm trước."
"Tám năm
trước? Chuyện lâu như vậy anh còn nhớ rõ?" Cố Lạc nuốt nước miếng, đầu
ngón tay bắt đầu phát run."Vị trí che giấu như vậy, các người không có
làm chuyện gì tốt chứ?"
Thi Dạ Triêu cười khẽ, "Đó là quà sinh
nhật Er¬ic tặng cho anh, sao có thể bỏ qua ý tốt của nó?" Đem thân thể
cô xoay lại, nâng lên mặt của cô từng cái hôn dụ hoặc : "Ghen sao? Là
một tiểu cô nương rất trẻ tuổi, thân thể cũng tiêu hồn như em."
Cố Lạc làm bộ đánh anh, tiếp tục thử dò xét."Khi đó Er¬ic không phải ở San Francisco? Xa như vậy còn cố ý tặng quà cho anh? Huynh đệ tình thâm a."
Đây là châm chọc, khi đó hai anh em bọn họ tình cảm chính là ở giai đoạn trên mặt gió êm sóng lặng phía dưới gió nổi mây phun.
"Không phải, vừa vặn đoạn thời gian đó anh ở San Francisco thôi." Thi Dạ Triêu nắm cả eo của cô kéo tới, liếc nhìn đồng hồ trên tường."Còn có chút
thời gian, chúng ta đánh nhanh thắng nhanh?"
Cố Lạc bởi vì câu
trả lời của anh trong đầu ông ông tác hưởng, căn bản không để ý anh nói
gì nữa, ỡm ờ bị anh cởi lễ phục áp đảo trên ghế sa lon. Lúc Thi Dạ Triêu tiến vào tâm Cố Lạc kéo căng, mắt đang nhìn anh không có tiêu điểm toát ra bi thương khổng lồ.
Tám năm trước, chính là một năm cô biết Thi Dạ Diễm, là một năm ủy thân cho hắn, địa điểm chính là ở San Francisco.
Cô nhìn khuôn mặt của người đàn ông ở trên người này, chợt dâ