
tất nhiên là thập phần cao hứng .
“Anh sẽ tìm thời gian, thương lượng công việc với Hàn
Phi .”
Đang nói, Trác Thất gọi điện thoại tới, hoá ra là Lục
Kiêu đã trở lại, muốn tới Thịnh Thế tụ tập.
Sau lần phát sinh chuyện không vui với Lạc Kì ở Thịnh
Thế, Tề Phàm chưa từng bước vào nơi đó, giờ Trác Thất mời, cô bất giác kháng
cự.
“Sao? Có việc?”
Sắc mặt cô không được tốt, có chuyện gì sao?
“Không có việc gì, lần trước không phải nói với anh,
bạn trai của mẹ nuôi con em đi tập huấn sao. Giờ đã trở lại, nói là muốn gặp
gỡ, nhưng mà em không muốn đi.”
“Lạc Kì sẽ đi?”
“Vâng.”
“Không ngại nếu mang anh đi cùng chứ”
Trang Nghiêm rất muốn trông thấy Lạc Kì này, rốt cuộc
là loại đàn ông gì mà đáng giá để Tề Phàm làm như vậy.
“Anh muốn đi cùng với em?”
“Đúng , anh cũng muốn biết thêm về bạn của em.”
Anh còn muốn biết thêm một chút về quá khứ của em.
“Nhưng, vừa rồi em đã từ chối cô ấy.”
“Giờ em cũng có thể gọi lại cho cô ấy, hỏi cô ấy có
thể mang bạn cùng đi không.”
“Nhưng bạn trai của mẹ nuôi Thiên Ân mời khách, nếu
không đi, hình như không được tốt.”
“Nhưng đi, lại gặp Lạc Kì. Mang theo anh, coi như
chống đỡ giữ thể diện cũng hay.”
“Được rồi.”
Tề Phàm nghĩ , anh nói cũng có chút có lý, nên đồng ý
.
Gọi lại cho Trác Thất, hẹn cô ở trước cửa Thịnh Thế,
Cô và Trang Nghiêm tính tiền rời khỏi đi về Thịnh Thế.
Chung Tử trong lúc chờ mọi người đến Thịnh Thế đang
chuẩn bị màn trêu cợt Lục Kiêu, chỉ có Lạc Kì ngồi một bên buồn bã hút thuốc.
Tề Phàm chuyển đi đã non nửa tháng, một cuộc điện
thoại cũng không có.
Cuối tuần nào cô cũng đem Thiên Ân về bên kia, ở một
hai ngày rồi cho về.
Nhưng những việc này, đều là Hàn Phi và trợ lý làm,
một lần cô cũng không có lộ mặt.
Anh biết hôm nay cô cũng không đến, nơi này, là nơi đau
đớn nhất trong cuộc cô, sợ là cả đời này cô cũng không bước nửa bước vào đây
nữa.
“Đến đây đến đây!”
Cổ Hiểu Đồng vừa chạy vừa cầm lấy tuýp màu đồng trên
bàn, chuẩn bị phụt giấy đón anh!
Lục Kiêu đi ở phía trước, đẩy cửa, giấy đủ mọi màu sắc
văng lên người anh, theo sát sau đó là Trác Thất, Tề Phàm, Trang Nghiêm, không
may mắn thoát khỏi.
Chung Sấm xông lên áp đảo Lục Kiêu, đám còn lại nhân
cơ hội đè lên Lục Kiêu, giở trò với anh.
Lạc Kì giương mắt nhìn Tề Phàm, mãn nhãn cuồng nhiệt,
đang muốn tiến lên, lại thấy người đàn ông bên cạnh cô.
Tề Phàm thấy anh đến gần, tay tự nhiên ôm lấy tay
Trang Nghiêm, ánh mắt cũng không nhìn anh.
Lạc Kì bước đến càng nhanh, vươn tay phải, cười.
“Lạc Kì, chưa gặp mặt?”
“Trang Nghiêm.”
“Đã nghe danh bấy lâu.”
“Cũng vậy.”
Lạc Kì rõ ràng địch ý cũng không có dọa đến Trang
Nghiêm, nhưng anh ta ngược lại chỉ cười lạnh nhạt, tay đặt xuống vỗ về ngón tay
Tề Phàm .
Động tác vô cùng thân thiết như thế, Lạc Kì nhìn mà
ánh mắt cũng phát hỏa, nhưng cũng không biểu hiện ra hẳn.
Anh biết người trước mắt này là Trang Nghiêm, là ông
tổng của Hoa Thịnh, nhưng mà, anh ta không phải ở Hongkong sao?
Lục Kiêu thấy hai người này không có ý gì nữa, lập tức
mời mọi người ngồi xuống.
Vừa mới ngồi xong, Hà Vĩ Xuyên cũng đến.
======
Trang Nghiêm rất ngạc nhiên đây là nhân vật gì, vì sao
vừa đến không khí đã lập tức trầm xuống.
Mà người vừa đến, ánh mắt cũng không rời Trác Thất, rõ
ràng như thế cũng làm cho anh hiểu được vài phần.
Trái đất quả nhiên là tròn, dạo qua một vòng, chắc
chắn sẽ gặp lại.
Nên nói là duyên phận quá sâu, hay nói thế giới này
quá nhỏ?
Trong phòng, người nào cũng có đến hàng nghìn cái quan
hệ.
Trang Nghiêm ngồi ngay ngắn ở trước bàn, Tề Phàm cùng
Trác Thất vẫn tránh ở một bên nói chuyện phiếm, Lạc Kì uống rượu với một người
đàn ông khác, ánh mắt cũng không ngừng liếc về phía Tề Phàm, phát hiện cô vẫn
không có nhìn qua mình, trong lòng ngập tràn cảm xúc ngổn ngang.
Ăn cơm Trang Nghiêm ngồi cùng Tề Phàm, thấy Trác Thất
ăn cái gì cũng ngon lành, liền cúi đầu thì thầm với Phàm Phàm.
“Em mà giống Trác Thất ăn cái gì cũng được, nhất định
sẽ mê chết người.”
“Cô ấy ăn không mập, em thì không thế. Thời gian dài
như vậy vì công tác cần, nên giảm béo đã thành nghiện.”
Cô không tự giác quyệt miệng làm nũng, Trang Nghiêm
ngây ngốc, mà Lạc Kì đối diện thì sắp phát điên.
Ăn cơm, người ăn cũng mang đầy tâm sự.
Trong phòng mấy người Chung Tử không ngừng kính rượu
Trác Thất và Tề Phàm, Lục Kiêu nhìn không được, che chở cho Trác Thất.
Trang Nghiêm dùng ánh mắt hỏi Tề Phàm, Tề Phàm cười
lắc đầu, hôm nay, cô muốn uống rượu.
Lạc Kì rất muốn đoạt lấy chén rượu của cô, lại ngại
Trang Nghiêm ở đây, bất đắc dĩ ngừng lại.
Lục Kiêu nhìn ra sóng ngầm mãnh liệt của ba người này,
đành phải làm người tốt.
Lôi kéo Hà Vĩ Xuyên, cả bàn rượu cũng bị hai người bọn
họ uống hết.
Đàn ông đánh giá đàn ông, từ trước đến nay chỉ có thể
ở trên bàn rượu.
Tâm tư đều rõ mồn một.
Ai thua ai thắng thì để thiên mệnh an bài.
“Tái giá”
Hàn Phi ký hợp đồng với Trang Nghiêm ngày đó phóng
viên tuyên bố lịch trình, làm Tề Phàm và thiên sứ ôm cốc trà lạnh mà buồn ngủ.
Thiên Ân giờ đã đi nhà trẻ, kết bạn với rất nhiều bạn
bè mới