
hích Vi Vi vô tội nói, may mắn cô đã sớm nghĩ ra biện pháp đối phó.
“Cha của cậu quen biết anh ấy?” Mọi người nhìn nhau, do dự một lát mới hỏi: “Vi Vi, vậy có phải cha của cậu muốn giới thiệu cậu cho anh ấy không?” Khả năng này vô cùng lớn.
Thích Vi Vi ngây ra một lúc, tại sao cô không nghĩ đến vấn đề này, thật là tự làm lộ tẩy, xấu hổ cười cười: “Có lẽ thế. Tuy nhiên các bạn thấy đấy, giống như mình thế này, cái gì cũng đều không xuất chúng, anh ta sao có thể để ý đến mình. Bên cạnh anh ta
phụ nữ xinh đẹp có rất nhiều cho nên mình cũng tự hiểu được.”
“Bọn mình đã biết cậu có anh Thiên Tứ của cậu, không bằng cậu giới thiệu anh ta cho bọn mình đi.” Cuối cùng bọn họ cũng nói ra mục đích của mình.
“Được rồi, nếu lần sau anh ta còn có thể đến, mình sẽ giới thiệu tất cả các cậu với anh ta.” Cô rất sảng khoái đáp ứng, nhưng mà cô thề tuyệt đối sẽ không để anh xuất hiện ở cổng trường học.
“Vi Vi, cậu thật tốt, cám ơn cậu. Có cái gì cần bọn mình giúp đỡ thì cậu cứ việc nói nha.” Các cô thật hưng phấn.
“Cám ơn, mình không cần các bạn giúp gì cả. Không còn chuyện gì nữa thì mình đi về lớp học đây.” Cô nhìn mấy thứ trong tay: “Mấy thứ này các bạn hãy cầm về đi.”
“Vi Vi, đừng khách sáo. Đó là tặng cho cậu, cậu không ghét bỏ là tốt rồi.” Mọi người nói.
“Sao mình lại ghét bỏ chứ, đây là lần đầu tiên các bạn tặng quà cho mình, mình rất quý trọng.” Trên mặt Thích Vi Vi cũng mang theo tươi cười nhưng mà trong giọng nói
lại mang theo một tia châm chọc, cần đến cô mới đến nịnh bợ cô sao.
“Ha ha, sau này sẽ thường xuyên có mà. Bọn mình đi trước đây, tạm biệt.” Bọn họ chỉ có thể giả ngu cười.
“Haiz…” Nhìn thấy bọn họ rời đi, lúc này cô mới thở phào. Chẳng qua vô duyên vô cớ nhận được thật nhiều quà tặng, thật không biết có nên cảm tạ anh ta
không.
“Vi Vi, mới sáng sớm đã thu hoạch được nhiều như vậy, những người này thật đúng là …” Đàm Tiếu Tiếu đi đến, nhìn thấy đồ vật trong tay cô, hài hước nói.
“Cậu không cần chê cười bọn họ, nếu như là trước kia khẳng định cậu còn điên cuồng hơn so với bọn họ. Giúp mình cầm một ít.” Thích Vi Vi nói xong thì đem quà tặng đặt vào trên tay cô.
“Bây giờ mình cũng rất điên cuồng, nếu không phải biết quan hệ của cậu với anh ta, mình đã sớm hành động.” Đàm Tiếu Tiếu cười.
“Vậy hiện tại cậu ra tay vẫn không muộn đâu.”
“Quên đi, ai bảo cậu là bạn tốt nhất của mình chứ.”
Thượng Hải, bên trong khách sạn.
“Daisy tiểu thư, hôm nay đi chơi vui vẻ chứ?” Sở Thiên Lỗi nhìn cô hỏi.
“Không tồi.” Daisy cười khẽ một cái: “Sở tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một chuyện không?”
“Đương nhiên có thể, tuy nhiên, Daisy tiểu thư, tôi nói rồi gọi tôi
Thiên Lỗi là được.” Anh mỉm cười.
“Được rồi, anh cũng không cần gọi tôi là Daisy tiểu thư. Anh là bạn
tốt của Hạo Thiên vậy tôi cũng gọi anh là anh Thiên Lỗi, được
chứ?” Cô nói.
“Tôi đây có phải với cao rồi không?” Sở Thiên Lỗi cười nói: “Đúng rồi, vừa rồi cô muốn hỏi chuyện gì?”
“Xin thứ cho tôi mạo muội, tôi muốn hỏi anh, anh có bạn gái chưa?
Anh sẽ không để ý chứ, nếu để ý anh có thể không trả lời.” Daisy nói.
“Thì ra là chuyện này, đương nhiên là không để ý. Với lại tôi cũng không có bạn gái.” Anh không chút để ý trả lời.
“Oh, ra là vậy. Thiên Lỗi, anh lớn tuổi như vậy rồi vì sao lại không có bạn gái?” Daisy nhún nhún vai có chút không hiểu.
“Đó là bởi vì đàn ông lớn tuổi hơn tôi còn nhiều lắm.” Anh cười ha ha.
“Thiên Lỗi, anh thật vui tính. Tôi nghĩ nhất định là yêu cầu của anh
quá cao cho nên đã dọa con gái nhà người ta chạy mất.” Daisy cũng cười.
“Có lẽ vậy. Tuy nhiên tôi lại càng tin tưởng là do duyên phận chưa đến.” Vấn đề này anh cũng không nói rõ được, đột nhiên nhìn cô hỏi: “Đúng rồi Daisy, sao đột nhiên cô lại hỏi tôi vấn đề này.”
Daisy nhìn anh hỏi ngược lại: “Thiên Lỗi, anh thật sự không nhìn ra sao?”
“Cái gì?” Anh khó hiểu nhìn cô, nhìn không ra cái gì?
“Ha ha…” Daisy cười khẽ một chút, uống một ngụm nước trước mặt, mới nói: “Hạo Thiên luôn luôn để cho anh đi cùng tôi, tôi nghĩ anh ấy muốn
khiến cho tôi và anh nảy sinh tình cảm như vậy anh ấy cũng không phải lấy tôi.” Bởi vì lớn lên ở nước ngoài cho nên cô nói chuyện rất tự nhiên, không có gì xấu hổ.
Sở Thiên Lỗi ngây ngẩn cả người, cô có ý gì, cái gì gọi là Hạo Thiên đang tác hợp bọn họ.
“Anh không biết sao?” Nụ cười trên mặt Daisy biến mất, nhìn anh nói: “Thật ra ngay từ đầu Hạo Thiên đã không muốn kết hôn với tôi, sau đó
lại đột nhiên thay đổi chủ ý, tuy rằng tôi không hiểu là vì sao nhưng mà tôi vẫn rất vui vẻ đến Trung Quốc với anh ấy. Nhưng
thật không ngờ anh ấy lại dùng biện pháp này muốn thoát khỏi
tôi, nhưng mà tôi sẽ không chịu thua.”
Nghe cô nói xong trên mặt Sở Thiên Lỗi đã mang theo lửa giận, không thể ngờ cậu ta lại tính kế mình như vậy, cô ấy chính