
p là kết
hôn giả, trừ bỏ kết hôn giả cũng không còn cách nào khác. Thế nhưng mặc kệ hôn lễ là thật hay giả cũng đều phải cử hành,
nên nếu không phải vạn bất đắc dĩ anh cũng không muốn làm như
vậy.
Trong văn phòng.
“Hạo Thiên, lại có chuyện gì khiến cho cậu ưu sầu như vậy? Là Daisy sao?” Sở Thiên Lỗi hỏi.
Uông Hạo Thiên dụi tắt điếu thuốc
cầm trong tay, lúc này mới phân phó: “Thiên Lỗi, cậu giúp tôi
chuẩn bị hôn lễ. Mọi chuyện cụ thể cậu toàn quyền phụ
trách.”
“Hôn lễ? Ai muốn kết hôn? Cậu sao?” Sở Thiên Lỗi kinh ngạc nhìn anh.
“Đây là tính toán xấu nhất, cũng là chuyện có khả năng sẽ xảy ra nhất.” Uông Hạo Thiên trầm trọng gật đầu.
“Tôi biết rồi. Tôi sẽ làm tốt.” Sở
Thiên Lỗi lấy tay vỗ vai anh “Thật xin lỗi, tôi không thể giúp
được gì cho cậu.”
“Chuyện đó không phải lỗi do cậu.” Uông
Hạo Thiên lắc đầu, hiện tại việc anh cần phải làm nhất chính
là giải thích rõ với cô.
Thích Vi Vi thở hổn hển chạy đến nơi anh hẹn. Anh nói có chuyện quan trọng, nếu cô không đến sẽ đi
tìm cô cho nên tan học cô liền chạy đến. Sau khi ngồi xuống, cô
nói: “Em chỉ có nửa giờ, trước sáu giờ nhất định phải về
nhà. Có chuyện gì anh nói nhanh đi.” Cô lại không hề chú ý đến sắc mặt không tốt của anh.
“Anh phải kết hôn.” Anh đột nhiên mở miệng.
“Cái gì?” Tay đang cầm ly uống nước
của Thích Vi Vi run lên, nước toàn bộ đổ vào người cô, nhưng mà
cô lại chẳng quan tâm, chỉ trừng to mắt nhìn anh.
“Chú Mạch Lâm từ Mỹ về Thượng Hải, ông ấy muốn tham dự hôn lễ của anh và Daisy. Anh không có lý do cự tuyệt nên nhất định phải cùng Daisy cử hành hôn lễ.” Anh nhìn
cô, mở miệng giải thích, anh hi vọng cô sẽ hiểu.
“Vậy chúc mừng anh.” Thích Vi Vi muốn khiến cho mình cười nhưng mà nước mắt lại không chịu nghe lời
rơi xuống, chẳng lẽ anh gọi mình đến chính là muốn tự mình
nói cho cô chuyện này sao.
“Em chúc mừng anh cái gì? Em biết rõ anh không thích Daisy, hôn lễ này chỉ là làm cho chú Mạch Lâm
xem, anh đến nói cho em biết chính là không muốn khiến cho em
hiểu lầm. Em sẽ hiểu, có phải không?” Uông Hạo Thiên cầm chặt
tay cô.
“Em hiểu.” Cô khẽ gật đầu, cố gắng
khiến cho mình cười, thế nhưng nước mắt lại giống như sợi trân
châu bị đứt, từng giọt lăn xuống. Cô có thể hiểu được anh thân
bất do kỷ, thế nhưng cô không đủ sức khống chế trái tim bị
thương tổn của chính mình.
“Tin tưởng anh, tất cả mọi chuyện
đều sẽ qua.” Uông Hạo Thiên dịu dàng thay cô lau nước mắt, anh
có thể hiểu được lòng của cô.
“Hai người …khi nào thì cử hành hôn lễ?” Cô nghẹn ngào hỏi, trái tim đau giống như bị kim đâm.
“Không biết, phải chờ bọn họ đến mới nói được.” Uông Hạo Thiên lắc đầu.
“Em phải đi, thời gian sắp không kịp
rồi. Hẹn gặp lại.” Cô rời đi giống như trốn chạy, trong đầu
chỉ có một ý niệm, anh phải kết hôn, anh phải kết hôn với
Daisy. Bà Thích thấy mấy ngày nay sắc mặt Vi
Vi luôn rất khó coi, hỏi cô cái gì cô đều nói không có chuyện gì. Mãi cho đến hôm nay xem báo mới hiểu được vì sao cô lại không
vui, thì ra là Uông Hạo Thiên phải kết hôn, cô chắc đã sớm
biết.
Không biết tin tức này là tốt hay
không tốt. Bà không hi vọng con gái mình cùng cậu ta có bất kỳ quan hệ gì, nhưng cũng không hi vọng con gái đau lòng.
Thích Vi Vi đến trường học, chợt nghe thấy các bạn học đang sôi nổi tranh luận.
“Mau, nhìn xem anh ấy sắp kết hôn, không ngờ nhanh như vậy đã kết hôn rồi.”
“Các bạn xem này, ảnh cưới thật đẹp, nam thật là đẹp trai, nữ cũng rất xinh đẹp.”
‘Kết hôn’, nghe được hai chữ này tim cô đau giống như bị kim đâm. Là anh sao?
“Vi Vi, cậu đã đến rồi. Cậu xem, Uông Hạo Thiên sắp kết hôn, cậu có đi tham dự hôn lễ không?” Một bạn học cầm trong tay tờ báo đi tới.
Ánh mắt Thích Vi Vi nhìn thấy trên
mặt báo bày ra cái ảnh cưới kia, Daisy hạnh phúc khoác lên
cánh tay anh, bọn họ trông thật là xứng đôi. Nụ cười trên mặt họ
làm lóa mắt cô, cô nhanh chóng trả lời: “Mình đang nghĩ không
biết cha mình có mang mình đi không.”
“Ồ, vậy à.” Bạn học cũng thấy đường đột, theo lý thì lúc này hẳn là dẫn người vợ thứ hai đi.
“Các bạn trò chuyện đi, mình đi vào
trước.” Cô nói xong đi nhanh vài bước, chạy đến một chỗ không
có ai, dựa vào thân cây nhắm mắt lại, lấy tay nắm thật chặt
quần áo trên ngực. Cô sắp hít thở không thông rồi, sắp không
thể thở được nữa rồi. Anh kết hôn, rốt cuộc anh vẫn phải kết
hôn, chỉ là không nghĩ đến lại nhanh như vậy.
Tay đột nhiên bị ai đó cầm lấy, cô
thoáng cái mở to mắt liền nhìn thấy Tiếu Tiếu đứng ở trước