Snack's 1967
Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Lệnh Truy Nã Đông Cung: Ái Phi Đừng Vội Trốn!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323821

Bình chọn: 10.00/10/382 lượt.

nhàng bật ra ngoài: “Không thú vị! Mãng phụ!” (người phụ nữ lỗ mãng).

Thường Hy sững sờ nhìn nam tử kia, nhìn trên khuôn mặt cương nghị của hắn một màn châm chọc chói mắt, tư tưởng phản chiến trong lòng lập tức xông ra. Nàng Ngu Thường Hy cho đến bây giờ đều là trừ cha nàng ai cũng không dám động đến, trừ cha nàng cũng không có ai có thể làm cho nàng sợ hãi. Dĩ nhiên, thân ở hoàng cung cũng phải cẩn thận một chút, thận trọng, nhưng là… Nhưng là nàng cũng không mặc cho người ta chà đạp tôn nghiêm của nàng.

Năm vị nam tử trước mắt, đều mặc phục sức tiểu thái giám, địa vị còn không bằng mình, lại dám khi dễ nàng, đây há chẳng phải là lật trời sao?

Dưới cơn thịnh nộ Thường Hy không chút nào chú ý tới năm người mặc dù là mặc trang phục thái giám nhưng giọng nói thì cùng với thái giám hoàn toàn không đồng dạng. Dĩ nhiên, chuyện này không thể trách Thường Hy, trước khi vào cung nàng chưa bao giờ gặp qua thái giám, càng chưa có nghe qua thái giám nói chuyện. Sau khi vào cung phần lớn cũng là quản sự mama dạy bảo, đối với thái giám cùng với nam tử khác nhất thời còn chưa có nhận ra sự khác biệt.

Vì vậy, một con mèo nhỏ dưới cơn tức giận mà nhe nanh giương vuốt, nhìn nam tử xoay người muốn đi quát: “Ngươi đứng lại!”

Một tiếng rống giận này, nhất thời khiến bốn nam tử đang vây quanh có chút kinh ngạc. Nam tử mới vừa rồi bị Thường Hy chọc giận đang muốn lên tiếng lại bị lão Ngũ ngăn lại, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng mà nói: “Khó nhìn được Thái tử gia kinh ngạc, ngươi cũng không muốn xem náo nhiệt?”

Lão tam Tiêu Vân Thanh sửng sốt, mặt mày thoáng chốc hiện lên vẻ tươi cười, nhìn lão Ngũ nói: “Được, lão Ngũ, ngươi đủ thâm trầm đấy!”

Lão Ngũ Tiêu Vân Bác nhẹ nhàng hừ một tiếng, nhìn Thường Hy chạy về phía Thái tử đương triều Tiêu Vân Trác, khóe miệng nhẹ cong, nói: “Thâm trầm, người nào sánh được bằng Thái tử?”

Tiêu Vân Thanh không nói, hàm răng ken két vang dội, hắn đã vô số lần thua bởi ám chiêu của Thái tử, nghĩ tới đây liền ngậm miệng lại, hắn cũng muốn xem Thái tử gia phản ứng như thế nào.

Đại hoàng tử Tiêu Vân Dật nhanh tay kéo lại nhị hoàng tử Tiêu Vân Triệt đang muốn xông ra ngăn lại Thường Hy, khuôn mặt cuồng ngạo thoáng một tia cười, nhẹ giọng nói: “Nhị đệ, hấp dẫn khi nhìn là cần nhìn, tốt bụng không nhất định sẽ có báo đáp tốt đâu!”

Tiêu Vân Triệt nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Tiêu Vân Dật, đang định nói chuyện, lại đột nhiên nghe được tiếng rống giận dữ của Tiêu Vân Trác, giương mắt nhìn sang, toàn thân đã sợ ngây người! Chỉ thấy đôi tay thon dài trắng nõn như tuyết của Thường Hy không chút thương tiếc mà uốn véo ở lỗ tai Tiêu Vân Trác, nàng một tay chống nạnh, lảm nhảm cả giận nói: “Ngươi nói người nào không thú vị? Ai là mãng phụ? Ngươi một cái thái giám nho nhỏ cũng dám cư nhiên mắt chó nhìn người thấp? Tuổi còn nhỏ không học cái hay cái đẹp, lại đi học cái hư hỏng của mấy lão thái giám xảo trá, người nhà ngươi như thế nào dạy ngươi?”

Thường Hy dừng lại cuồng oanh loạn tạc. Đừng bảo là Tiêu Vân Trác, ngay cả mấy vị hoàng tử còn lại cũng bị kinh trụ, chưa từng gặp qua nữ nhân trong hoàng cung mà còn dám cay cú như thế. Trừ bỏ gào thét trong lòng, một câu cũng không nói lên lời!

“Buông tay!” Tiêu Vân Trác mặt lạnh sung huyết đỏ bừng, trong mắt phát ra lạnh lẽo như băng thẳng tắp bắn về phía Thường Hy.

Không thấy thì thôi, càng nhìn Thường Hy càng phát tức giận, nhìn hắn quát: “Trừng cái gì mà trừng? Muốn người khác nghe lời ngươi, cúi mình trước ngươi sao? Nghe mấy lời ngươi nói vừa rồi, phàm là tiểu cô nương cũng đã phải lấy cái chết mà minh chí rồi!”

“Vậy ngươi trực tiếp đi tìm chết đi!” Tiêu Vân Trác đời này chưa từng thấy qua nữ nhân nào thô lỗ như vậy. Hôm nay ngay trước mặt các huynh đệ, mặt mũi của hắn bay sạch rồi, về sau cũng không còn ở hoàng cung lăn lộn được nữa. Đáng chết! Hắn nên trực tiếp một cước đá chết nữ nhân điên này!

Tiêu Vân Trác dùng sức vung lên, đánh rớt tay Thường Hy, thân thể chuyển một cái lui về phía sau hai bước, hung hăng nhìn Thường Hy, hận không thể đem nàng lột da hủy cốt ăn vào bụng mới có thể nguôi ngoai. Tiêu Vân Trác thậm chí có thể nghe thấy mấy tiếng châm biếm của các huynh đệ xung quanh, trong lúc nhất thời sắc mặt càng phát ra âm trầm muốn chết!

Thường Hy đã sớm nghe người ta nói người trong hoàng cung này đều không giống bình thường, quả nhiên tuyệt đối đúng như vậy. Nghe một chút xem hắn vừa nói cái gì, cư nhiên muốn nàng đi chết? Thường Hy rõ ràng cảm giác được hàm răng của mình đang nghiến ken két, thấy Tiêu Vân Trác giơ chân, chẳng nhẽ tên thối cầm thú này lại muốn đánh mình?

Thường Hy vội lui về phía sau mấy bước, tránh ra khỏi phạm vi nguy hiểm, lúc này mới vươn cái cổ dài trắng nõn ưu mỹ như thiên nga, nhìn Tiêu Vân Trác nói: “Chưa từng gặp qua người nào như ngươi, lòng dạ hẹp hòi giống như lỗ kim, nói chuyện thì khắc bạc y hệt quả phụ, lại còn muốn đánh nữ nhân, ngươi biểu cảm gì thế kia? Thật sự là chưa từng gặp qua người như vậy, lớn lên dáng dấp dạng chó hình người, lại còn cố tình làm mấy chuyện tình không giống người!”

Mấy vị vư