XtGem Forum catalog
Lời Chia Tay Ngày 1 Tháng 4

Lời Chia Tay Ngày 1 Tháng 4

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322182

Bình chọn: 7.00/10/218 lượt.

hông muốn đoán ý tứ của ông ấy nữa.” Tôi trề miệng.

“Mẹ cũng chỉ quan tâm đến khi nào thì mẹ có thể gặp con rể thôi.”

“Được, vậy để con sắp xếp một cuộc hẹn nhé.” Tôi phủ cả cái gối lên mặt mình.

Lại qua hai ngày tôi thật sự không

chịu nổi nữa, tuy một ngày nhận được nhiều cuộc điện thoại của anh nhưng tôi vẫn cảm thấy rất khó chịu, dù có thi đại học thì vẫn có thể gặp mặt mà.

“Gặp em có phải rất ngạc nhiên vui mừng

đúng không?” Tôi nhảy cả người vào phòng anh. Vừa nghe thấy hôm nay anh

không đi làm, cả trái tim tôi như nhảy nhót lên.

“A.” Thấy tôi, anh chống người, chầm chậm ngồi dậy. “Tối qua ngủ muộn…”

“Anh cho rằng anh giải thích như thế thì

em sẽ tha thứ cho anh à?” Tôi hung dữ nhào tới. “Cho anh nằm đấy, anh

đừng có mà ngồi dậy.” Tôi chìa tay ra đè anh xuống giường.

“Anh chỉ còn lại nửa cái mạng mà em cũng không dịu dàng yêu thương một chút à.” Anh nhe răng, không biết sống chết mà phản đối.

“Vậy anh giả chết đi.” Tôi đặt chiếc gối ra sau phía sau lưng anh.

“Mấy ngày không gặp anh, có cảm giác như xa ngàn thu không vậy.” Anh lại cười, nắm lấy tay tôi.

“Anh bớt đùa giỡn em đi, anh xem anh đã

gầy thành cái gì rồi.” Tôi nắm tay anh, vuốt ve gân xanh trên đó, so với anh trước kia đúng là khác quá nhiều.

“Khụ…” Anh che miệng ho nhẹ, “Lại đây ôm anh chút nào.”

Tôi xoay người, sà vào lòng anh, một cảm giác rất ấm áp, rất thân thiết.

“Anh nhớ em, rất nhớ ấy.” Anh vùi mặt vào tóc tôi, khàn giọng nói.

“Em cũng vậy.” Trái tim tôi như ngưng đọng lại, tôi không quen nghe anh nói những lời bộc lộ tình cảm, nhưng lại rất thích nghe.

Trong không gian yên lặng, ấm áp, đôi môi mềm mại của anh chà chà làn môi tôi, thật mềm mại.

Vô thức tôi nhắm mắt lại, cuốn theo sự tấn công của chiếc lưỡi mềm mại kia.

Nụ hôn kích động, khẩn thiết, mang tính chiếm đoạt.

Trong lúc mơ màng, dường như tôi quay trở lại trước kia, hai trái tim trẻ tuổi giữa rừng cây trong trường.

Nụ hôn ướt át kéo dài ngừng lại. Khi tôi mở mắt nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng của anh ngưng kết dừng trên khuôn mặt của tôi.

Anh hướng về phía tôi, nói ba chữ không ra tiếng, nói rất chậm, tuy không có thanh âm nhưng tôi vẫn nghe thấy – Anh yêu em.

Nước mắt không biết vì sao lại tuôn ra.

“Cuối cùng anh cũng nói rồi.” Tôi đưa tay lau nước mắt.

“Em cảm động rồi sao?” Anh rõ ràng đang mang vẻ mặt đắc ý, hàm răng trắng khiến tôi thấy loá mắt.

“Cút.” Tôi xấu hổ quá hoá nổi giận, đấm vào ngực anh.

“Ô –” Đột nhiên cảm thấy như thiếu không khí, đôi môi anh, hơi thở anh mạnh mẽ tiến đến…

“Xin chào, anh là Bạch Vũ Khải, ở trong

điện thoại em nói là có việc tìm anh…” Anh lái một chiếc mô tô, chầm

chậm dừng lại trước mặt tôi.

“Vâng.” Tôi bối rối nhìn xung quanh, không có ai cả, tốt rồi.

“Xin hỏi anh có thể giúp gì được cho em?” Anh tiếp tục hỏi lịch sự.

“Em… em thích anh mất rồi, anh nói xem em nên làm thế nào?” Tôi suy nghĩ một hồi, cuối cùng nói ra.

“À.”Anh nở một nụ cười rực rỡ, nhìn về phía xa.

Nụ cười.

Ánh mặt trời.

Tôi mở mắt, tất cả chỉ là mơ, đó là chuyện đã qua rất lâu rồi giờ lại nhảy vào trong giấc mơ của tôi.

Tôi cười tỉnh ngủ, khoé mắt còn vương một giọt nước mắt.

Ngày hôm qua, ngày hôm nay…

Tôi đột nhiên quay đầu, nhìn thấy anh.

Anh đang ngủ say, nụ cười trên môi rất bình yên và thoả mãn. Không biết

anh đang mơ thấy gì nữa.

Tôi nhẹ nhàng đến gần anh, cọ cọ chiếc mũi mình vào má anh.

Chúng tôi đang ở cạnh nhau, đây là người

mà tôi có thể đem cả tính mạng của mình ra để yêu. Ngón tay của tôi lướt một đường từ mặt anh, chầm chậm lướt xuống dưới cổ, qua cơ thể trần

trụi, sau đó xuống tới phần nửa người phía dưới không còn cảm giác gì

của anh.

Tôi ôm chặt lấy anh, cơ thể hai người không còn chỗ nào là không dính với nhau nữa.

“Bà xã, em còn muốn khiếm nhã với anh bao lâu nữa đây.”

“Anh giả vờ ngủ à?” Tôi nhảy dựng lên, không khí mình tự tạo ra cũng nhất thời biến mất.

“Em sờ tới sờ lui, anh không thể không

tỉnh được.” Anh ở cạnh mang vẻ mặt oan ức. Cánh tay thon dài đã sớm

không ngoan ngoãn vòng tới.

“Giữ lại cho em chút thể diện đi!” Tôi

hậm hực tìm đường lùi. “Đúng rồi, vừa nãy anh gọi em là gì?” Tôi giống

như một đứa ngốc bắt đầu quay lại vài phút trước.

“Bà xã!” Anh nhe răng ra cười, có chút đắc ý.

“Ai nói lấy anh chứ.” Tôi mím môi, ra vẻ dè dặt.

“Anh đã lấy thân báo đáp rồi, em phải chịu trách nhiệm đấy!” Anh cười gian tới gần tôi.

“Không cùng chí hướng không thể cùng nhau mưu sự được.” Tôi kiềm chế nụ cười bên khoé miệng, ôm quần áo chạy trốn vào nhà vệ sinh.

“Bà xã?” Tôi ngây ngô cười mình trong gương, tay chỉ vào chính chiếc mũi của mình.

Xưng hô như vậy đã xem là có tính đột phá, mẹ già à, con gái của mẹ cuối cùng cũng có người muốn rồi.

Sau một hồi tôi cũng hoàn thành xong việc đánh răng rửa mặt và mặc quần áo. Đẩy cửa ra thấy anh đã mặc xong quần

áo ngủ, ngồi trên xe lăn, nhìn chằm chằm vào góc túi ba lô màu tím của

tôi.

“Đây là gì vậy?” Anh chỉ vào góc màu tím kia.

“Nội… nội y.” Tôi chầm chậm nghĩ cách nên trả lời thế nào. Đạo cụ còn chưa dùng đến mà việc đã làm xong rồi, lỗ to rồi.

“E