
ồi trong phòng khách có
điều hòa, trên tay lại cầm một ly nước ép dưa hấu giải nhiệt. Bóng đêm
cầm ly lên hớp một ngụm lớn, bật ra một nụ cười không đứng đắn rồi lại
tiếp tục nhiều chuyện, “Ta hỏi nha các ngươi một tuần hẳn cũng làm vài
lần đi?”
Thiển Thiển vừa nghe lời lẽ không đứng đắn kia liền đưa bộ dạng
bà bầu ra, “Đang mang thai, CẤM.” Bóng đêm bĩu môi, bất đắc dĩ nhìn chằm chằm Lưu Nguyệt. Lưu Nguyệt da mặt mỏng bị nàng nhìn, mặt chẳng khác gì bị đun nóng lập tức đỏ bừng lên, “A, không nhiều lắm.”
Bóng đêm làm sao chịu buông tha nàng, hắc hắc cười tới gần nàng, quyết tâm bức cung. Lưu Nguyệt không có biện pháp, đành phải thành thật cung khai, “2, 3 lần đi.” Bóng đêm nghe xong nhịn không được nhăn mặt,
“Lão đại không bận rộn gì, các ngươi cũng đang trong giai đoạn cuồng
nhiệt, như thế nào lại lãnh đạm như vậy.”
Lưu Nguyệt sợ nàng càng nói càng không ngăn được lập tức bào
chữa, “Không phải, ta bận làm Luận văn tốt nghiệp.” Bóng đêm đột nhiên
nhớ tới Lưu Nguyệt còn hai tháng nữa là tốt nghiệp, liền lý giải được
vấn đề.
Sau đó, tiếp theo nhìn qua. Ánh mắt mọi người nhất trí đều dời
về phía Yên Vũ, đem cô nhóc có chút giật mình, hoảng hồn đón chào cái
nhìn nhiệt tình của ba người, chủ động khai báo, “Trừ bỏ mấy ngày kia,
hoặc quá bận rộn, cũng không sai biệt lắm…” Nhìn ánh mắt càng lúc càng
sáng của Bóng đêm, thanh âm của Yên Vũ càng ngày càng nhỏ.
Ngay đến Thiển Thiển đang lười nhác bên cạnh nghe đến cũng không khỏi tán thưởng, “Nhìn không ra Tam thiên mạnh như vậy a!” Bóng đêm
cùng Lưu Nguyệt ở bên cạnh gật đầu nói, “Đúng a đúng a! Chân nhân bất lộ tướng!” vẻ mặt Yên Vũ cũng càng ngày càng quẫn.
“Không phải đâu, không giống như các ngươi nghĩ, cơ bản đều là
ta chủ động.” Yên Vũ nhìn kia bộ dạng càng ngày càng tà ác của ba người, nhịn không được biện minh cho người yêu một chút, kết quả càng lộ ra
nhiều tin tức.
Bóng đêm cùng Thiển Thiển là loại người nào, lập tức bắt được lỗ hổng của cô nhóc. Hai người thần sắc càng thêm kinh hỉ, Bóng đêm giả bộ ôn nhu cười, nhẹ nhàng mở miệng, nhìn không khác gì sói đội lốp bà
ngoại trong Quàng khăn đỏ, “Yên Vũ, mau, nói cho chị nghe, ngươi chủ
động như thế nào.”
Yên Vũ thật chịu không nổi bộ dạng ôn tồn kia của nàng, nhịn
không được quăng cho một cái nhìn xem thường, trực tiếp giơ tay đầu
hàng. “Ta nói là được, ngươi đừng có nhìn ta cười như thế, ta nổi hết da gà rồi nè.” Nói xong còn nhịn không được vuốt vuốt cánh tay chính mình.
Lưu Nguyệt cùng Thiển Thiển vừa nghe lời này, lập tức cười to.
Bóng đêm cũng không giận, bỉu môi thì thào nói, “Ta cười ôn nhu như
vậy……”
Yên Vũ nhìn lướt qua ba người, thấy vẻ mong chờ lóe lên trong
mắt họ, biết trốn không thoát, vì thế có chút ngượng ngùng nói, “Hắn cho rằng tuổi ta còn nhỏ, nên muốn chờ hắn chủ động, căn bản là đừng có
mơ.”
Bóng đêm hiểu được gật gật đầu, mọi người quen biết cũng được
hơn một năm, tính tình Tần Thiên mọi người cũng biết. Bình thường có bao nhiêu lý trí, làm việc quả quyết, nhưng chỉ cần là chuyện liên quan tới Yên Vũ, đầu óc hắn liền choáng váng, hoàn toàn không giữ được bình
tĩnh.
Thiển Thiển nhịn không được chen vào một câu, “Hắn chính là
nghẹn chết, cũng không nỡ chạm vào ngươi đi.” Dựa theo sự cưng chiều của Tần Thiên dành cho Yên Vũ, loại tình huống này cũng rất có khả năng xảy ra.
Yên Vũ bỉu môi gật đầu thừa nhận. Rầu rĩ nói, “Cho nên a, ta cũng chỉ có thể dựa vào chính mình chủ động thôi.”
Lưu Nguyệt vô cùng hiếu kì, nhịn không được hỏi, “Ngươi bình
thường chủ động như thế nào?” Nàng cũng muốn học, sau đó trở về thực tập với người kia. Hiệp Hàm cùng Tần Thiên tính cách y chang nhau, khẳng
định cũng nghẹn không dám ăn a.
“Rất đơn giản a, mỗi lần tắm rửa xong, ta liền đi ngồi trên đùi
hắn, cọ cọ vào người hắn nói ‘Thiên, ta muốn’. Sau đó cứ như vậy thôi.”
Yên Vũ nói xong không khỏi cảm thấy ngượng ngùng, khuôn mặt nhỏ nhắn
sáng sủa liền nhuộm một màu đỏ ửng.
Bóng đêm nghe đến câu ‘Thiên, ta muốn’, nhịn không được liền đem nước dưa hấu trong miệng phun ra.
Thiển Thiển lập tức gào to,“Ngươi đem nước dưa hấu phun đầy ra
nhà kìa!” Lưu Nguyệt nhanh chân chạy đi lấy khăn giấy lau nước dưa hấu
đổ trên bàn.
Bóng đêm bình thường trở lại, hướng Yên Vũ giơ ngón tay cái,
“Lợi hại! Khó trách Tần Thiên cứ như vậy bị ngươi tóm trong tay.” Lưu
Nguyệt lau bàn xong, cũng nhịn không được khen thêm một câu,“Yên Vũ
ngươi mới là chân nhân bất lộ tướng a.”
“Câu kia của ngươi, ngay cả ta nghe xong cũng nhịn không được
run rẩy toàn thân, huống chi Tam thiên lại là một gã đàn ông bình
thường.” Thiển Thiển vừa nói vừa tưởng tượng ra giọng điệu làm nũng của
Yên Vũ. Oa! đều nhịn không được run rẩy, huống chi ba ngàn vẫn là cái
bình thường nam nhân.” Thật sự là nam nữ đều ăn, hoàn toàn không thể
chống cự a!
Một đám phụ nữ tám đến thăng thiên, trên trời dưới đất cái gì
cũng có thể lấy ra nói. Mặt khác bên kia, mấy tên đàn ông lại thỉnh
thoảng hắc xì, hồ nghi bản thân có phải bị cảm? Nhưng là hiện tại là mùa hè mà.
Đến tối, khi lên game, Bóng đêm lặng lẽ đưa cho Yếu