XtGem Forum catalog
Mảnh Vá Tình Yêu

Mảnh Vá Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325451

Bình chọn: 10.00/10/545 lượt.

ười lớn nhà họ Hạ đã định sẵn ngày lành, hai mươi tháng này sẽ tổ chức lễ đính hôn cho Ngạn Thâm và Hạ Hà.” Hứa Cẩn Lễ nói mục đích tìm cô, “Cô chưa chết thì việc cũng dễ dàng hơn nhiều, tôi hy vọng hai đứa sẽ nhanh chóng ly hôn, Ngạn Thâm có thể kết hôn với Hạ Hà sớm một chút.”

Cô vô cùng kinh ngạc.

Chưa chết? Là ý gì? Cô chỉ là muốn ra ngoài cho khuây khỏa thôi mà!

Nhưng cô không muốn hỏi nhiều.

Vì trong lời nói của bố chồng còn có một tin khác.

Thật ra, kết cục này, khi còn nằm bệnh viện cô đã loáng thoáng nhận ra, chỉ là không ngờ, nhà họ Hứa lại vội vàng đến như vậy.

“Anh ấy có đồng ý ly hôn không?” Cô hỏi vấn đề mình hoài nghi trong lòng.

Nếu anh đồng ý là tốt nhất.

Nhưng vì sao, khi vừa thốt ra câu đó, cảm xúc trong lòng cô lại phức tạp đến vậy.

Hứa Cẩn Lễ nhìn cô, rất nghiêm túc, “Chức Tâm, tôi đã quyết định chọn Ngạn Thâm là người thừa kế Hứa thị, một tuần sau sẽ có công bố chính thức.”

Lại một tin quá bất ngờ.

Cô bỏ đi chỉ mới hai tháng mà đã xảy ra bao nhiêu chuyện như thế.

Nở nụ cười rất khẽ, cô nói, “Chúc mừng anh ấy, cũng chúc mừng cha!” Cuối cùng cũng sẽ có một ngày, bố chồng sẽ phát hiện lựa chọn của mình không sai chút nào.

Nhưng, chuyện này thì có liên quan gì đến chuyện họ ly hôn?

“Là một người kế nghiệp, có rất nhiều chuyện nó đã bắt đầu không có quyền được tự do chọn lựa.” Bố chồng nhìn cô, ánh mắt lạnh tanh, “Đặc biệt là... hôn nhân.”

Cô lãnh đạm.

Cô đã sớm đoán ra.

Dù mình không chủ động ly hôn thì cũng có một ngày cô sẽ trở thành kẻ bị vứt bỏ, dù Hứa Ngạn Thâm có yêu cô đến thế nào cũng sẽ để cô lánh mặt.

Có nhiều chuyện, cô đã suy nghĩ rất nhiều, cũng hiểu ra rất nhiều.

Cô không muốn cuộc sống như thế.

“Chuyện này không liên quan gì đến con.” Thái độ của cô trở nên lạnh lùng.

Đã quyết định ly hôn rồi thì tương lai anh thế nào cũng chẳng liên quan gì đến cô.

“Tuy đã quyết định nó trở thành người kế nghiệp nhưng thời gian qua, nó làm tôi rất thất vọng, nếu không phải vì những biểu hiện xuất sắc trước đây của nó, tôi đã muốn gạt nó sang một bên.” Hứa Cẩn Lễ nói ra những lời trong lòng.

Thời gian qua đã xảy ra chuyện gì?

“Nó tưởng cô chết rồi.” Hứa Cẩn Lễ nói sự thật cho cô biết.

Cô trố mắt kinh ngạc.

Sao lại như thế???

“Không chỉ có nó mà mọi người đều tưởng rằng cô đã chết!”

Đúng là lớn chuyện thật rồi

“Con...” Cô chỉ là không liên lạc với anh thôi mà? Sao lại thành ra thế này?

“Thời gian qua nó hoàn toàn không thiết gì đến bản thân, không đến công ty, cả ngày chỉ biết đi khắp nơi tìm cô, hoặc là uống cho say be bét, nó lúc đó thật chẳng còn tâm trí đâu mà xử lý công việc.”

Anh...

Cô chấn động, không biết là cảm xúc gì, chỉ thấy nỗi chua xót trong tim.

“Là người có thể trở thành người kế nghiệp của Hứa thị, cố gắng vất vả của nó bao năm nay trong tích tắc như đổ sông đổ biển hết. Tôi không chấp nhận nó như thế! Người kế nghiệp mà tôi cần, bắt buộc phải lấy tài sản của gia tộc làm trọng, bản đồ quyền lực của nó không ngừng được mở rộng, phát huy, đó là mục tiêu duy nhất trong cuộc sống! Hôn nhân là cái gì chứ? Người phụ nữ này bỏ đi thì còn phụ nữ khác, hiện giờ, tôi rất không hài lòng với tình trạng hôn nhân của nó!” Ánh mắt Hứa Cẩn Lễ khá nghiêm khắc.

Cô chỉ có thể tiếp tục giữ vẻ mặt lạnh nhạt.

Cô hiểu, không phải tình trạng hôn nhân của anh khiến bố chồng không hài lòng, mà chính là cô khiến bố chồng không hài lòng.

“Sức khỏe của cô không tốt, không thể sinh con trai nối dõi cho Ngạn Thâm thì thôi, còn không biết phép tắc làm loạn hết cả lên, đúng là một người phụ nữ không biết điều!”

Bị “phê bình” không chút nương tình trước mặt như vậy, nếu là người khác sẽ rất khó chịu.

Nhưng cô không cho phép mình tỏ ra bối rối.

“Khiến đàn ông phân tâm, không chuyên chú vào sự nghiệp, quên mất lời hứa và trách nhiệm với gia tộc mình, cô rất đắc ý đúng không? Đây chính là cái gọi là tình yêu trong mắt dân thường các người sao?” Nhắc đến hai chữ “tình yêu”, trong giọng nói của Hứa Cẩn Lễ có sự mỉa mai, khinh miệt, nghiêm khắc chỉ trích con dâu.

Cô biết bố chồng luôn không hài lòng về mình nhưng chưa bao giờ làm cô mất thể diện như hôm nay.

Nhướng nhướng môi, cô định nói gì đó.

“Nhà họ Hứa chúng tôi không hoan nghênh cô! Không dung nạp nổi cô!” Vì chuyện lần này, ông biết, ông cần phải cắt đứt cuộc hôn nhân này của con trai càng nhanh càng tốt, ông không cần một đứa con trai “hành xử theo cảm tính” như thế.

Giọng nghiêm khắc vừa nãy của bố chồng bình thường trở lại.

“May mà, buông thả một, hai tháng, nó cũng tỉnh táo trở lại, lấy công việc làm trọng, cũng dần dần thân thiết với Hạ Hà hơn!”

Thật ư? Như vậy... rất tốt.

Nét mặt cô cũng chẳng có gì thay đổi, trầm tư chỉ trong một giây, cô cuối cùng lần đầu tiên nói ra những gì mình nghĩ với bố chồng, “Thẩm Chức Tâm cũng không cần nhà họ Hứa.” Danh dự của cô không phải để Hứa gia chà đạp.

Từ đầu đến cuối, chính vì hai chữ “Hứa gia” đó mà cô mới thê thảm thế này, đau đớn thế này!

“Thế thì tốt, xem ra chúng ta cùng chung tiếng nói!” Hứa Cẩn Lễ lấy một phong bì được dán kín bên trong có một ống thủy tinh đưa