
ời nguy
hiểm.
Mặc dù ở bên kia ông Tiếu làm chủ, bọn họ không dám làm gì nhưng bọn họ vẫn sẽ để ý Đồng Đồng.
Đồng Nhan nghĩ tới nghĩ lui vẫn không yên lòng, quyết định ngủ một giấc sau
đó sẽ đi đón con trai về, cô tự mình chăm con vẫn yên tâm hơn.
Tiếu Thâm trong phòng làm việc gọi điện thoại, đem tất cả mọi chuyện nói
hết, đầu dây bên kia Lãnh Diễm không lên tiếng nghĩ đến khả năng khác.
“Cậu nghĩ Đồng Thiên Bác sẽ đưa con trai cùng người vợ đang bị thương đi đâu?” Lãnh Diễm hỏi vấn đề quan trọng nhất.
Sắc mặt Tiếu Thâm nghiêm túc: “Ai biết, chuyện mới vừa xảy ra, cảnh sát
đang tìm ba người bọn họ khắp nơi còn có Đồng Chân bị người ta bắt đi,
cảnh sát nhất định sẽ cho người tìm cô ta, Đồng Thiên Bác biết rõ mình
không thể chạy thoát tại sao vẫn bỏ chạy?”
Lãnh Diễm cười lạnh:
“Đừng quên, Đồng Thiên Bác chỉ nợ ít tiền mà thôi, ông ta chạy làm gì?
Cảnh sát sẽ không bất ông ta, bây giờ ông ta bỏ chạy thật ra là khiến
cảnh sát mất công tìm kiếm.”
Tiếu Thâm cũng cười lạnh, giễu cợt:
“Đúng vậy, không ngờ ba vợ tôi vẫn còn thông minh, biết mình thiếu nợ xã hội đen, chạy có thể bị những người kia truy đuổi, bây giờ thì tốt rồi, ở hiện trường lưu lại một vũng máu hơn nữa còn chủ động đưa con gái cho người ta, bởi vậy cảnh sát không muốn tìm cũng không được, cảnh sát ra
tay thì những người kai sẽ rút lui không có động tĩnh gì nữa.”
Từ điểm này có thể nhìn thấy Đồng Thiên Bác không phải là ngu ngốc, ngược
lại ông ta nghĩ rất xa, về mưu kế của Đồng Thiên Bác hôm nay khi vào
phòng khách lúc nhìn thấy vũng máu Tiếu Thâm đã nghĩ tới, Đồng Thiên Bác chỉ vì mạng sống của mình mà đưa con trai cùng vợ đang bị thương bỏ
chạy còn đưa đứa con gái mà ông ta hết mực thương yêu suốt hai mươi bảy
năm cho người khác.
Hắn không biết người thân của mình sẽ gặp phải chuyện gì sao?
Đương nhiên là sau khi suy nghĩ mới làm, nói một cách khác Đồng Thiên Bác
biết vợ cùng con gái mình sẽ xảy ra chuyện gì nhưng mạng của bọn họ
không bằng mạng của Đồng Thiên Bác, vì muốn giữ được mạng của mình Đồng
Thiên Bác có thể hy sinh tât cả những gì có thể.
Đây cũng chính là tại sao Đồng Nhan giữ khoảng cách với nhà họ Đồng.
Tiếu Thâm híp mắt, khẽ nhếch miệng cười, Đồng Thiên Bác lại dám ra tay với
Đồng Nhan, bây giờ bỏ chạy đoán chừng rất hận Đồng Nhan, nếu không thể
tìm được những người này, vĩnh viễn không thể yên tâm được.
“Đại ca Lãnh.” Tiếu Thâm hài hước “Cho tôi mượn mấy trợ thủ đắc lực, gần đây bên tôi có chuyện đã điều người đi hết rồi.”
Đầu dây bên kai Lãnh Diễm vừa nghe liền nhíu mày: “Gần đây cậu xảy ra
nhiều chuyện sao? Sao lại có chuyện trùng hợp như vậy chứ?Không điều
tra sao.” Thật là đúng dịp?
Trên thế giới này lấy đâu ra nhiều sự trùng hợp như vậy!
Tiếu Thâm cười: “Yên tâm, trong lòng tôi đều có tính toán, ai cũng nghĩ muốn qua mắt tôi.”
Lãnh Diễm gật đầu: “Cẩn thận một chút, ngày mai sẽ cho người qua chỗ cậu!” Nói xong liền cúp máy.
Khi Đồng Nhan tỉnh dậy đã là một tiếng sau, nhìn phòng khách không thấy ai, đột nhiên cảm thấy cả một căn nhà lớn như vậy chỉ có ba người ở thật
quá rộng, trong phòng này tùy tiện gọi một tiếng có thể nghe thấy tiếng
vang ngược lại, điểm này khiến Đồng Nhan rất bực bội.
Gõ cửa phòng làm việc Tiếu Thâm rồi đi vào nhìn Tiếu Thâm: “Đi đón con trai thôi, ở nhà trống rỗng quá.”
Tiếu Thâm vẫn còn xử lý công việc nghe vậy khẽ nhíu mày: “Nhớ con trai rồi sao?”
Đồng Nhan thở dài, lắc đầu: “Không có, chẳng qua chỉ cảm thấy căn nhà này
quá rộng, em mới vừa kêu to sẽ có tiếng vang ngược lại, vốn dĩ trong nhà đã ít người, bây giờ con trai còn tới nhà họ Tiếu ở, càng ít người hơn, rất nhanh liền giống như không có người ở.”
Tiếu Thâm thành thật nghe Đồng Nhan nói, say đó suy nghĩ một chút rồi gật đầu.
Đồng Nhan không ngừng gật đầu: “Vậy chúng ta đi đón con trai đi, không phải anh cũng nhớ thằng bé sao?
Tiếu Thâm làm vẻ mặt khó xử: “Nhớ thì nhớ nhưng mà.......” Nói xong cố ý cắt đoạn sau.
Đồng Nhan vội vàng: “Nhưng làm sao?”
Tiếu Thâm nhíu mày, vẻ mặt như đang suy tư, giống như đang so sánh việc đón
con trai cùng với chuyện của hai người cái nào quan trọng hơn, cuối cùng thở dài, thử thăm dò: “Vợ à, chẳng lẽ em không cảm thấy nếu con trai ở nhà thì hơi cản trở sao?”
Đồng Nhan không hiểu: “Cản trở? Con trai ngoan như vậy làm sao sẽ cản trở!”
Tiếu Thâm bối rối: “Là.......là.......cái đó.... .....” Vẫn còn nhớ đêm hôm
đó, Tiếu Thâm đang ở trong chăn đột nhiên có một vật bò lên lưng hắn.
Vật này tuyệt đối không phải vợ hắn, điểm này Tiếu Thâm quá hiểu, vật này.......
“Ba, ba núp trong chăn làm gì?” Ở bên trên một đứa trẻ biết rõ còn giả bộ thuần khiết hỏi.
Từ sau lần đó Đồng Nhan không cho phép hắn làm chuyện đó, đã rất lâu, nếu
như không phải gần đây có nhiều chuyện xảy ra, Đồng Nhan rất mệt thì hắn đã sớm giày vò cô rồi.
Thật vất vả mới đem vật cản trở đi nơi khác, làm sao có thể dễ dàng đón về chứ? Tiếu Thâm nháy mắt mấy cái “Vợ à.... ...” giọng nói hơi ngân.
Đồng Nhan nhìn ánh mắt Tiếu Thâm hơi kỳ lạ, mặt cảnh giác “Cái gì!”
Tiếu Thâm cười đi tới ôm eo Đồng Nh