Mẹ Đừng Đùa Với Lửa

Mẹ Đừng Đùa Với Lửa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325504

Bình chọn: 9.5.00/10/550 lượt.

ải qua mấy ngày khai quật, đã đả thông hồ nước phía dưới, những đầu lâu được vớt lên từ trong nước."

Tần Tử Duệ gật đầu một cái, nhưng mà trên mặt lại không có bao nhiêu mừng rỡ vì nhiệm vụ sắp hoàn thành, thản nhiên nói: "Vậy thì xin chúc mừng A Nhĩ Kiệt tiên sinh thắng lợi trở về trước."

A Nhĩ Kiệt cười ha ha nói: "Chuyện này còn phải đa tạ các anh bảo vệ tốt, chờ lấy được kho báu, tiền thuê nhất định không khiến đội trưởng Tần thất vọng."

Đúng lúc này, người A Nhĩ Kiệt phái đi thăm dò nước vội vã chạy về, so sánh với dụng cụ dò xét bình thường thì nhỏ hơn nhiều, chốt an toàn trên Camera có một đầu ruồi mắt kính, mở ra các đồng hồ đo, mười hình ảnh 360 độ xuất hiện đồng thời trên màn hình.

"Đặt nhẹ dụng cụ xuống, chú ý đá chung quanh." A Nhĩ Kiệt nghiễm nhiên giống như là đại tướng quân vung ngón tay tác chiến, mắt nhìn chằm chằm hình ảnh hiện ra trên các đồng hồ đo.

Đối với loại này, các công nhân nhắm hai mắt cũng có thể làm được, quen việc dễ làm nới lỏng dụng cụ, đợi đến khi đạt được vị trí dự tính, một thao tác viên lão luyện ngồi ngay ngắn ở trước bàn, cẩn thận điều khiển dụng cụ chậm rãi hạ xuống.

Ước chừng đi xuống năm mươi, sáu mươi mét, hồ nước trong veo xuất hiện trên màn ảnh.

"Cẩn thận một chút." Lúc này tim A Nhĩ Kiệt giống như là nhảy lên tới cổ họng, mặc dù sớm biết cho dù dùng lực lớn hơn cũng không thể bị nước vào dụng cụ, nhưng vẫn không kìm được nói.

Phần phật một tiếng, trên dụng cụ mang theo âm tần, thiết bị rõ ràng truyền đến tiếng dụng cụ vào nước, tiếp tục chìm xuống một đoạn, thông qua đầu ruồi mắt kính quả thật không có phát hiện chung quanh có cái gì có thể chạm được, thao tác viên điều khiển nhấn nút màu đỏ đại biểu tự động tìm kiếm kim loại, tay phải nắm chặt thiết bị điều khiển, để ngừa có chuyện gì xảy ra.

Bên trong kho báu của hải tặc đương nhiên không thiếu được vàng, dùng dụng cụ dò xét kim loại là thích hợp nhất, nếu không cũng không ai biết hồ này rộng bao nhiêu, muốn tìm được kho báu không khác nào mò kim dưới đáy biển.

Dụng cụ chậm rãi chìm xuống, chung quanh bắt đầu xuất hiện đàn cá, nhưng mà tuyệt đại đa số đều bị đèn pha xua tan ra, các loại cá lớn đã sớm tránh ra, công việc dò xét có thể nói là vô cùng thuận lợi.

Nhìn hình ảnh trên màn ảnh, Trình Du Nhiên đột nhiên nhíu mày, không phải A Nhĩ Kiệt nói đầu lâu được vớt lên từ phía dưới nước ư, sao xuống sâu như vậy rồi, cũng còn chưa thấy nửa bóng dáng đầu lâu? Chẳng lẽ chỉ có một chút như vậy, Tử Vong Cốc này cũng quá hữu danh vô thực?

Liếc nhìn về phía Tần Tử Duệ, chỉ thấy anh ta nhàn nhã đứng ở một bên, thỉnh thoảng sẽ quét nhìn trên màn hình, cảm nhận được ánh mắt của Trình Du Nhiên, khóe miệng giương lên hướng cô cười tà.

Mặc kệ, dù thế nào đi nữa anh ta mới là chủ nhân Binh Đoàn Dong, có anh ta ở đây sẽ không xảy ra nguy hiểm gì,diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn, Trình Du Nhiên hung ác trợn mắt nhìn anh ta một cái, sau đó đem mắt quay lại trên màn ảnh, cho dù xem chiếu bóng, dù sao cũng tốt hơn nhìn ánh mắt tà ác của Tần Tử Duệ.

Lại qua rất nhiều loại, mảng rong hiện trên màn ảnh, có lẽ đã đến đáy hồ, chỉ là số lượng rong thật sự quá nhiều, tiếp tục đi về phía trước tuyệt đối sẽ bị quấn quanh, thao tác viên đè xuống một cái nút lần nữa, vốn là dụng cụ vuông đột nhiên biến hóa ra hai lưỡi dao giống nhau cánh tay, cánh tay huy động, chặt đứt toàn bộ rong ngăn cản phía trước.

Thanh trừ chướng ngại trước mặt, từng chỗ đi qua đột nhiên xuất hiện ở trên màn ảnh.

"Chính là chỗ này, mau qua đó." A Nhĩ Kiệt đột nhiên lên tiếng dọa đám người sợ hết hồn, may mà thao tác viên đã quen, vững vàng khống chế dụng cụ tới gần, sau đó ngừng lại phía trước vị trí kia.

Cửa động ước chừng cao cỡ một người xuất hiện trên màn ảnh, chỉ là người có kho báu hình như sợ bị cá tôm cua quấy rầy kho báu của ông ta, cửa động bị phong lại, cho dù dùng dụng cụ là lưỡi dao cũng không thể mở ra.

"Đội trưởng Tần, phía dưới phải nhờ vào anh." Mặt A Nhĩ Kiệt kỳ vọng nhìn về phía Tần Tử Duệ: "Tôi cũng cần anh với thuộc hạ của anh dẫn người cùng các công nhân đi xuống, đục mở cửa động, thuận tiện lấy kho báu bên trong ra."

"Bây giờ A Nhĩ Kiệt tiên sinh nắm chắc phần thắng rồi." Tần Tử Duệ cười cười, quay đầu nhìn Trình Du Nhiên hỏi: "Em có muốn đi xuống vui đùa một chút hay không?"

"Không đi, kiên quyết không đi." Đùa gì thế, cô vốn gặp nước liền chìm, mấy ngày trước còn bị uống nước biển, vào lúc này còn đi xuống thì đầu có vấn đề!

"Em đã không đi, tôi cũng sẽ không đi." Tần Tử Duệ giống như là đặc biệt lưu lại vì Trình Du Nhiên, nói Tần Viễn bên cạnh: "Mang một nửa anh em đi xuống, chú ý an toàn." Nói xong, vỗ vỗ trên bờ vai anh ta.

Tần Viễn đầu tiên là sững sờ, ngay sau đó gật đầu, nói với thuộc hạ: "Lập tức đi thay quần áo với tôi."

"Đội trưởng Tần không tự mình xuống à?" Thấy Tần Tử Duệ sắp xếp thế này, A Nhĩ Kiệt hình như có chút không yên lòng, hơi lo lắng hỏi, phía trên khẳng định cần người lưu lại cảnh giới, chỉ là anh ta không nghĩ đến Tần Tử Duệ lại không tự mình dẫn đội.

"Yên tâm đi, anh em của tôi cũng như tôi, nếu như bọn họ


The Soda Pop