
ạ Lệ Nhân làm Hoàng Hậu
của con, nhưng trẫm có nói rõ sao? Đây là bước đầu tiên lung lạc Hạ Chi
Tín, để hắn yên tâm vào kinh, lại cho Hạ gia của hắn vinh hạnh đặc biệt, hắn có khả năng được tôn thành quốc trượng! Nhưng trẫm cũng nói, muốn
chọn lựa ở trong bách quan, vậy không nhất định là lập Hạ Lệ Nhân làm
hậu, mà ở bên trong bách quan, tuyển chọn con gái nhà ai, sắc phong thế
nào, Hàn nhi con hẳn là rõ ràng, con gái của Bạch Tĩnh An tất yếu được
lựa chọn, còn những người khác trong đảng của Tam Vương thì lựa vài
người, phong tượng trưng vài quý nhân là được rồi, mà con gái hai nhà Hạ Bạch đều phong quý phi, sau đó khiến cho bọn họ ở thế hai hổ tranh
giành ngôi vị hoàng hậu, đồng minh phản bội, con ngồi làm ngư ông thu
lợi!”
“Phụ hoàng anh minh!” Mạc Kỳ Hàn kinh hỉ, hiểu ra, vừa chắp tay cười nói, “Phụ hoàng không hổ là đế Vương, nhi thần bội phục!”
“Con nha, vì một cái nha đầu mà không
biết lớn nhỏ! Trẫm sớm đã thấy nha đầu Mạn Mạn kia là hồng nhan họa
thủy, muốn giết nó chấm dứt hậu hoạn, về sau nha đầu kia lại thật sự
khiến người thích, liền giữ cho tới bây giờ, nếu biết nó làm con trẫm mê thành như vậy, đến tam cung Lục Viện đều muốn huỷ bỏ, trẫm thực nên ban chết cho nó!” Mạc Ngự can trừng mắt một cái, giận dữ nói.
Mạc Kỳ Hàn nghe vậy, lại nóng nảy, “Phụ hoàng, ngài cũng không thể giết Mạn Mạn a, nếu nàng có chuyện không hay xảy ra, ngài cũng không còn đứa con trai này!”
“Cút!” Mạc Ngự Minh tùy tay ném chén trà nhỏ tới, tức giận nói: “Trẫm thật hối hận đã chọn nha đầu chết tiệt này của Lăng gia xung hỉ cho
ngươi! Tục ngữ nói, có nàng dâu đã quên nương, trẫm thấy ngươi chính là
quên sạch cả cha lẫn nương, suốt ngày luôn nhớ nha đầu chết tiệt kia!”
“Phụ hoàng!” Mạc Kỳ Hàn khẽ nghiêng thân mình, linh hoạt tránh thoát bát trà, “Bốp” một tiếng, bát trà tan nát trên đất, Lý Đức Hậu cùng hai tiểu thái giám kinh hãi, vội đi thu dọn.
Mà Mạc Ngự Minh còn không buông tha Mạc Kỳ Hàn, lại quát: “Tối hôm qua ngươi đi đâu vậy? Lại nhịn không được đi gặp nha đầu kia phải
không? Hừng đông mới về cung, trẫm nhìn ngươi là vội vã muốn cho trẫm ôm hoàng tôn phải không?”
“Phụ hoàng, nếu như Mạn Mạn có bầu, ngài có thêm cháu chắt thì nên cao hứng thôi!” Mạc Kỳ Hàn buồn bực bĩu môi, nhỏ giọng giải thích.
Ai ngờ, Mạc Ngự Minh nghe vậy giận quá, “Con bây giờ giấu nó, người ngoài nhìn nhận quan hệ các con như thế nào? Nó có thể mang thai sao?”
“Phụ hoàng, sẽ không, chuyện của Mạn Mạn nhi thần đều có chủ ý, ngài đừng lo lắng.” Mạc Kỳ Hàn vội lắc lắc đầu, nói: “Phụ hoàng yên tâm đi, về lời đồn của Mạn Mạn cùng Nhị ca rất nhanh sẽ bình
ổn, hơn nữa, hắn còn phải đi cầu xin nhi thần, lần này nhi thần sẽ khiến hắn chịu không nổi!”
“Ồ? Thật sao?” Mạc Ngự Minh tạm tắt lửa giận, nhíu mày hỏi.
Mạc Kỳ Hàn cười nhạt giải thích một lần
chuyện gặp nhau tại công cung, đương nhiên chuyện Lăng Tuyết Mạn bị Mạc
Kỳ Minh ô nhục hắn giấu không nói ra, chỉ nói, “Phụ hoàng, hắn thích
Mạn Mạn là chuyện thực, theo lời hắn nói nhi thần liền biết, hắn rất lo
chuyện nhi thần muốn ban chết cho Mạn Mạn, chỉ là đè nén tâm tình của
mình mà thôi, chắc chắn hắn sẽ chủ động cầu kiến nhi thần!”
“Ha ha, vậy thì được, bất quá con phải xử lý quan hệ của con và Nhị ca con cho tốt.” Mạc Ngự Minh cười hài lòng, lại dặn dò.
“Nhi thần hiểu.” Mạc Kỳ Hàn gật đầu, nhưng lập tức nhăn mày, nhỏ giọng hỏi: “Phụ hoàng, vậy theo ý của ngài, bỏ thêm vào hậu cung mấy quý nhân, còn có
con gái hai nhà Hạ Bạch, nhiều nữ nhân như vậy, nhi thần phải làm sao?
Nhi thần cũng không muốn… khụ khụ, cũng không muốn sủng hạnh các nàng!”
Mạc Ngự Minh đen mặt, Lý Đức Hậu vừa dâng thêm một chén trà mới lại bị ông giận dữ đập nát, ngực phập phồng kịch liệt, “Sao trẫm lại sinh ra một đứa con cố chấp như ngươi chứ? Dùng nữ nhân để
củng cố triều chính là mục đích đế Vương thiết lập hậu cung, trẫm tìm
mấy nữ nhân ấm giường cho ngươi, mà cứ như trẫm đẩy ngươi vào hố lửa!
Ngươi thật muốn thủ thân như ngọc cho nha đầu chết tiệt kia a? Ngươi đời này thực chỉ cần một nữ nhân là nha đầu chết tiệt kia sao?”
“Khụ khụ khụ! Phụ hoàng, ngài không cần phải nói trắng ra như vậy đi, nhi thần nghe rất thẹn thùng!” Khuôn mặt tuấn tú của Mạc Kỳ Hàn bên xanh bên đỏ, quẫn bách đến ho
khan, xấu hổ vô cùng, phụ hoàng luôn nghiêm trang của hắn, thế nhưng vì
mắng hắn đến loại từ ái muội như ‘âm giường’ cũng nói hết ra! Âm thầm
rên một tiếng, Mạn Mạn, vi phu đang bởi vì nàng mà chịu đủ tra tấn nè!
“Trẫm nói trắng ra sao? Ngươi còn dám chỉ trích trẫm à?” Mạc Ngự Minh tức đến run tay, “Ngươi dám nói với trẫm, ngươi hạ quyết tâm chỉ cưới một mình nha đầu chết
tiệt kia? Ngoại trừ nó sẽ không chạm vào những nữ nhân khác?”
“Ách, đúng vậy phụ hoàng, nhi thần nhất ngôn ký xuất, tứ mã nan truy!” Mạc Kỳ Hàn cười tủm tỉm gật đầu.
“Vậy Liễu Ngô Đồng thì sao? Trẫm thấy
vận xui của ngươi sắp tới rồi, hôm qua Liễu Thái Phó cầu xin trẫm, nói
nha đầu Ngô Đồng một lòng yêu ngươi, hiện tại biết ngươi không có chết,
muốn tới tìm ngươi xin ngươi tha thứ cho nó, nha đầu kia muốn gả cho
ngươi,