
àng, hôn kịch liệt liền ùn ùn kéo đến, hai
người cởi quần áo tẫn của nhau, thân cùng thân hòa hợp, tâm cùng tâm
chạm vào nhau, ở một khắc cuối cùng, gắt gao đan vào một chỗ…
Trong bóng đêm, Vô Cực Vô Ngân Vô Giới
cưỡi ngựa theo sát phía sau, bốn con tuấn mã chạy ở trên đường phố kinh
thành, ngẫu nhiên có vài âm thanh của người bán hàng rong truyền đến,
tiếng vó ngựa vang rõ ràng trong bầu trời đêm yên tĩnh.
Đi tới cửa cung, không hẹn mà gặp một cái kiệu khác.
Lập tức Mạc Kỳ Hàn híp mắt, nhếch môi cười, trong tiếng nói mang theo ý cười nhè nhẹ vang lên, “Trong kiệu là Tam ca?”
Nghe vậy, tám người nâng đại kiệu dừng
lại, hạ nhân vén màn kiệu lên, một nam tử khom người ra, ngẩng đầu nhìn
Mạc Kỳ Hàn, mỉm cười, chắp tay nói: “Bái kiến thái tử điện hạ!”
“Ha ha, ta từ xa nhìn cỗ kiệu giống của Tam Vương phủ, liền đứng đợi, thì ra thật sự là Tam ca!” Mạc Kỳ Hàn nói xong nhảy xuống ngựa, ôm quyền nói: “Tam ca không cần quá đa lễ, bây giờ không phải ở trên triều, giữa huynh đệ chúng ta cũng không thể xa lạ!”
“Nói gì vậy? Tứ đệ đã là thái tử địa
vị cao quý, lại sắp kế vị đăng cơ, ta và thái tử là huynh đệ, cũng là
quân thần, Tam ca sao có thể không có quy củ?” Mạc Kỳ Minh cười, lại nghiêm mặt nói.
“Ha ha! Tốt lắm, cứ theo Tam ca đi, chỉ cần trong lòng Tam ca thật coi ta là Tứ đệ là tốt rồi!” Mạc Kỳ Hàn nhướng mày khẽ cười nói.
Mạc Kỳ Minh liếc mắt về hướng bốn con ngựa chạy tới, Vô Cực Vô Ngân Vô Giới xuống ngựa, hành lễ với Mạc Kỳ Minh, “Nô tài thỉnh an Tam Vương gia!”
“Đứng lên đi!” Mạc Kỳ Minh thuận miệng hỏi: “Tứ đệ là mới từ bên ngoài vào cung sao? Đêm hôm chạy đi có việc gì quan trọng sao? Chỉ mang ba tên cận vệ sẽ không an toàn!”
“Ha ha, gần đây mệt mỏi, đi ra ngoài thả lỏng, mang nhiều người rất gây chú ý…” Mạc Kỳ Hàn chớp mắt một cái, mang ý cười nói: “Tam ca chớ nói ra ngoài a, nếu khiến phụ hoàng biết, đệ đệ sẽ bị khiển trách!”
“Ồ? Ha ha, thì ra Tứ đệ là chìm đắm
trong trong ôn nhu nguyễn ngọc! Không biết cô nương nhà ai có phúc khí
như vậy, nếu Tứ đệ thích thì trực tiếp thu vào Đông cung là được rồi,
làm gì phải tối khuya tự mình mạo hiểm chứ?” Mạc Kỳ Minh hơi tỏ vẻ không đồng ý nói.
Nghe vậy, Mạc Kỳ Hàn cười khẽ như lưu manh, “Tam ca có việc không biết, lén lút thú vị hơn công khai! Nếu thu vào cung,
vậy lại không còn hứng thú! Ha ha, Tam ca thích hứng thú kiểu này không? Đệ đệ cũng tìm cho Tam ca một cô nương tình đầu ý hợp, như thế nào?”
“Ách, cũng không cần, ha ha, Tứ đệ giữ Tứ Vương phi ở trong phủ tàng kiều, đi ra ngoài tìm vui như vậy, theo
tính tình Tứ Vương phi, nếu như nàng biết sợ là sẽ nháo với Tứ đệ!” Mạc Kỳ Minh ngạc nhiên một chút, mặt không đổi sắc nói.
Mạc Kỳ Hàn nghe, mày nhíu lại, hơi giận nói: “Một tiểu nha đầu chưa dứt sữa, cho ả mười lá gan ả cũng không dám nháo! Nữ
nhân không biết trời cao đất rộng, dám can đảm làm ra hành vi bất chính, nếu không nể tình trước đây ả cứu đệ, đệ đã phế ả lâu rồi! Hiện tại tạm thời nhốt ở Tứ Vương phủ, đợi ngày sau lại xử trí!”
Nghe vậy, Mạc Kỳ Minh vừa muốn xoay người động liền kiềm hãm, cứng đờ, cười ha ha, “Tứ đệ muốn xử trí như thế nào? Đúng rồi, sau khi trở về Tứ đệ có từng gặp
Tứ Vương phi chưa? Em dâu coi như là một nha đầu thật ham vui, ít nhất
phụ hoàng mẫu hậu thật thích nàng, nếu như Tứ đệ xử phạt nặng, phụ hoàng nơi đó…”
“Tam ca! Cùng đi đi!” Mạc Kỳ Hàn mở cánh tay ra, làm cái thế ‘mời, Mạc Kỳ Minh gật đầu, hai người đi đến cửa cung.
“Nô tài cung thỉnh thái tử điện hạ kim an! Thỉnh an Tam Vương gia!”
Thủ vệ cửa cung quỳ xuống, Mạc Kỳ Hàn tùy tiện khoát tay, mang khí thế vương giả, “Bình thân!”
“Tạ thái tử điện hạ!”
Bước vào cửa cung, Mạc Kỳ Hàn mới giận dữ nói: “Tam ca, không gạt ca, ta cũng đang tại vì việc này mà phiền lòng, đã nhiều ngày trong cung
truyền tin đồn, chính là vương phi của ta cùng Nhị ca tư tình, tuy ta
chưa lập Lăng Tuyết Mạn làm Thái tử phi, đó là nghĩ đến lúc ấy ta bệnh
chết, là Nhị ca ôm linh vị của ta cùng ả bái đường, có chút ủy khuất ả,
ta tính đợi ngày đăng cơ sẽ một lần nữa cưới ả làm Hoàng Hậu, xem như là bồi thường choả, từ khi ta trở về chưa từng đi đến Tứ Vương phủ gặpả,
huống chi hiện tại bận việc triều chính, nào biết… nào biết ả lại làm ra loại chuyện làm ta mất mặt này, ta tất nhiên là phẫn nộ không chịu nổi, Nhị ca là người khiêm tốn, làm sao làm ra loại việc khiến người ta coi
thường này? Nhất định là nữ nhân Lăng Tuyết Mạn kia không an phần thủ
kỷ, thấy ta chết không có chỗ dựa vững chắc, liền cố ý đi câu dẫn Nhị
ca!”
“Xử trí ả như thế nào ư? Theo ta, đó
là ban cho ả ba thước lụa trắng, từ nhỏ Nhị ca và ta thân thiết, ta có
thể nào vì một nữ nhân mà hoài nghi Nhị ca, khiến huynh đệ bất hòa?
Nhưng phụ hoàng không tỏ rõ lập trượng, ta lại lo lắng phụ hoàng không
đồng ý, liền nhốt nữ nhân kia trước, đợi sau khi lên ngôi sẽ không cần
xin chỉ thị phụ hoàng, có thể trực tiếp ban chết cho ả, Tam ca nghĩ như
thế nào?”
Về lời đồn đãi Tứ Vương phi Lăng Tuyết
Mạn cùng Nhị Vương gia Mạc Kỳ Diễn cấu kết, sớm giống như tuyết rơi toàn thành, quả cầu tuyết càng lăn