
hìn Bạch Tử Di lâm vào hôn mê, Mạc Kì
Hàn vừa lòng, xuống giường sửa sang lại quần áo, dặn dò Xuân Đường Thu
Nguyệt một tiếng, mới bước vào mật thất.
Lăng Tuyết Mạn ban ngày không ngủ, lúc này ngủ sớm, thậm chí đến váy áo cũng không cởi.
“Vật nhỏ, tâm địa thật gian giảo!” Mạc Kì Hàn sờ khuôn mặt của nàng, bật cười.
Cở áo lên giường, ôm Lăng Tuyết Mạn vào
trong lòng, xoa má phải của nàng ngày hôm qua bị Hạ Lệ Nhân đánh, con
ngươi ôn nhu dần dần trở nên sắc bén.
“Ưm…… Người xấu…… Dám nhéo cằm ta…… Đau quá……”
Thiên hạ trong lòng đột nhiên phát ra một tiếng ưm, Mạc Kì Hàn cúi đầu, hối hận vạn phần, đêm qua, rượu xông lên
ót, lòng ghen tị tác quái nghiêm trọng, không ngờ làm bị thương nàng,
hắn thật sự là đáng chết!
Rõ ràng biết, nàng chính là vô tâm vô phế như vậy, không câu nệ tiểu tiết, cũng rõ ràng biết nàng yêu hắn kiên
định không thôi, làm sao lại nhịn không được chứ?
Hơn nữa, muốn trách thì trách Mạc Kì Minh chết tiệt, thật sự là vừa có cơ hội liền xum xoe!
“Mạn Mạn, ta thật muốn tìm cái lồng sắt nhốt nàng lại, đỡ phải suốt ngày lo lắng cho nàng gặp sự cố.” “Nhốt cái đầu của chàng!”
Lăng Tuyết Mạn đột nhiên tỉnh, làm Mạc Kỳ Hàn trở tay không kịp!
Vừa ngồi dậy, xoa xoa mắt nhập nhèm, Lăng Tuyết Mạn phát hỏa nói: “Chàng bây giờ không phải đang nhốt ta sao? Ngoài miệng nói thật dễ nghe, bảo
ta muốn chơi cái gì thì chơi, kết quả thì sao? Mới trèo lên cây, đã bị
người ta nói ám sát, còn bị người khi dễ, sau đó thế nào? Trượt băng bị
chàng bóp cổ, đá bóng không đủ người, ta muốn thắng bạc, kết quả, Nhị
Vương gia không thấy, Tam Vương gia cũng không thấy, ta thắng ai đây?
Đây không phải là chàng giở trò quỷ sao? Có phải chàng nhờ Hoàng thượng
ra lệnh không? Hừ! Nam nhân lòng dạ hẹp hòi! Bà cô đây không làm phu
nhân của chàng!”
Vừa vén chăn lên, thân mình Lăng Tuyết
Mạn mới nghiêng qua, lưng đã bị một đôi bàn tay to giữ lại, bên tai lập
tức có hơi thở nóng bỏng, kèm theo thanh âm cắn răng của Mạc Kỳ Hàn, “Nha đầu đáng chết, ai là bà cô đây? Tùy tiện xưng hô với người khác thì
cũng thôi đi, dám cho trẫm… lại dám xưng bà cô với phu quân của nàng
sao?”
“Hừ, bà cô đây chính là như vậy! Chàng là phu quân sao ta? Phải không? Có sính lễ cưới hỏi sao? Có hôn thư
sao? Có bái thiên địa sao? Có phải là thật tâm hay không ta có thể nhìn
ra sao?” Lăng Tuyết Mạn hoàn toàn không sợ chết, đắc ý chất vấn.
Sắc mặt Mạc Kỳ nếu như than đen, kéo thân mình Lăng Tuyết Mạn, bắt buộc nàng đối diện với hắn thị, nói từng chữ từng câu: “Sính lễ cưới hỏi, hôn thư, bái thiên địa, sớm hay muộn ta sẽ làm cho nàng!Có thiệt tình hay không, tự nàng dựa vào lương tâm mà phán đoán!”
“Ngại quá, ta không có lương tâm, ta là cái nữ nhân thật tà ác! Hơn nữa còn là nữ nhân có thù tất báo! Tỷ như…” Lăng Tuyết Mạn cười dịu dàng, cố ý ngừng lại.
Mạc Kỳ Hàn trừng mắt, cơ trí như hắn, đương nhiên đoán được là Lăng Tuyết Mạn có tính toán, liền hít một hơi thật sâu, hỏi: “Tỷ như cái gì?”
“Hừ, không có gì.” Mặt Lăng Tuyết Mạn nâng cằm thật cao, “Mở cửa, ta muốn trở về!”
“Về đâu?”
“Hoán Y Cục!”
“Không cho phép!”
“Dựa vào cái gì không cho phép? Nếu muốn quản ta, chờ cgàng thành phu quân chân chính của ta rồi nói!”
“Không có khả năng! Nàng đi rồi, một mình ta làm sao ngủ?”
“Đó là chuyện củaa chàng, dựa vào
tướng mạo dư sức xứng với ta của chàng, hơn nữa chàng có bản lĩnh thông
thiên, còn lo tìm không thấy nữ nhân ấm giường cho chàng sao?”
“Vật nhỏ, nếu không vì nàng, bản công
tử không cần đến nửa đêm bận rộn đến mật thất đi? Không cần có sẵn tiện
nghi không chiếm đi? Không cần có người ngồi trong lòng mà vẫn không
loạn thủ thân như ngọc cho nàng đi? Cuối cùng, không thấy nàng có một
câu ấm lòng, còn phải hầu hạ nàng dỗ nàng?”
“Hừ, không phải chàng không thèm ta
sao? Vậy cần gì phải ủy khuất bản thân mình? Chàng cứ đi ngay bây giờ
đi, đi tìm nữ nhân nguyện ý hầu hạ chàng đi!”
Rốt cục, Mạc Kỳ Hàn hoàn toàn nổi giận, đem nữ nhân trong lòng mạnh mẽ áp đến dưới thân, khuôn mặt tuấn tú giận đỏ, “Nói đi nói lại, không phải là muốn cho ta nói lời dễ nghe với nàng sao?”
“Hừ, ta lười nghe!” Lăng Tuyết Mạn cao ngạo nghiêng mặt, đẩy nam nhân trên người, “Nặng chết đi, đừng đè ta!”
Hơi hơi nghiêng thân mình, Mạc Kỳ Hàn cười rộ lên, “Ha ha, nha đầu, ta giải thích được không? Tối hôm qua đều là lỗi của ta,
không nên phát hỏa với nàng, không nên tức giận bóp cổ nàng, còn có,
thật thèm nàng, thèm đến không có nàng, ta ăn không vô ngủ không được,
không có tâm trạng xử lý chính sự, phải dịch dung đi lấy lòng nàng, thèm đến miệng cứng lòng mềm, giận nàng một ngày cũng không được, đủ chưa?”
“Không đủ!” Lăng Tuyết Mạn nâng cằm rất cao, cho dù đã tâm âm thầm nở hoa, nhưng còn đắn đo, nàng mới không tha thứ hắn dễ như vậy!
“Được! Ta nói tiếp, ta thừa nhận, ta
nhìn thấy Mạc Kỳ Minh ôm eo nàng, nắm tay nàng, ôm nàng cùng nhau trượt
băng, còn cùng nàng ngã trên băng, ta cực kỳ tức giận ghen tị, so với
nàng ta càng hy vọng ta là nam nhân có thể cùng nàng, có thể làm cho
nàng vui vẻ, còn có, nhìn đến bọn tiểu Thất vây quanh nàng