
Mạn vừa ngước mắt lên, đập vào mắt chính là thứ quan trọng nhất của nam nhân, mắt trợn trắng, hút khí
lạnh, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng chốc đỏ giống tôm luộc chín, đầu lưỡi
líu lại, “Chàng… chàng… chàng… chàng thật là mặt! Lộ cuồng!” Nói xong 囧 vội vàng quay mặt qua, toàn thân nóng lên.
Dù nàng cùng hắn triền miên vô số lần,
nhưng lại chưa bao giờ dưới ánh sáng chói lọi xem qua thân thể hắn, ở
hiện đại cũng chưa từng tận mắt nhìn qua nam nhân trần truồng a!
“Không cởi xuống làm sao tắm?” Mạc Kỳ Hàn trợn mắt nhấc chân nhảy qua thùng nước tắm, thử độ ấm của nước, cau mày nói: “Nước lạnh, thêm nước nóng.”
“Ta không phải nha hoàn của chàng!” Lăng Tuyết Mạn giận đùng đùng.
“Được, vậy trẫm liền tắm nước lạnh, mùa này……” Mạc Kỳ Hàn ngừng lại, nhìn Lăng Tuyết Mạn cúi đầu, thong thả ung dung nói tiếp: “Chờ trẫm cảm lạnh mắc bệnh thương hàn nằm không dậy nổi mà chết nàng là được rời khỏi trẫm!”
Trong bụng Lăng Tuyết Mạn không tự chủ
buộc chặt, do dự sơ qua, cuối cùng cắn răng đứng lên, im lặng nhấc nắp
thùng gỗ lên, múc nước nóng cho thêm vào, nhưng lại quật cường ngạo khí
không nhìn Mạc Kỳ Hàn, cũng sợ nhìn đến nửa người dưới của hắn sẽ làm
mặt nàng đỏ thấu.
“Ha ha, Mạn Mạn, trẫm hèn mọn ở trước
mặt nàng, không phải là hoàng đế cái gì, càng không phải là Tứ Vương Gia cái gì, thậm chí tự hạ mình làm nô tài hầu hạ nàng, nghĩ phương pháp để cho nàng vui vẻ, vô luận nàng đối đãi trẫm thế nào, trẫm cũng không hề
oán hận một câu, thật ra thì nàng và trẫm rất giống nhau, mặc dù bây giờ nàng hận trẫm oán trẫm như thế, lại vẫn không nỡ để trẫm ngã bệnh, phải không?”
Mạc Kỳ Hàn vươn tay khẽ xoa mặt của Lăng Tuyết Mạn, ánh nến chiếu lên mặt, giọng nói nhu hòa, trong mắt vẫn là ôn tình như trước
Lăng Tuyết Mạn cầm gáo mà thân thể cứng
ngắc, lời nói của hắn làm trong đầu nàng hiện lên từng màn những chuyện
hắn đã làm cho nàng, đều là vụn vặt như vậy, lại thật hèn mọn như vậy,
còn có nhiều lần hắn cứu nàng…… Nàng lại chưa từng làm gì cho hắn, chua
xót khiến cho hốc mắt ửng hồng, mắt rủ xuống, nàng không trả lời hắn,
chỉ tiếp tục thêm nước nóng vào, vừa thêm tay vừa vươn vào trong thùng
thử nhiệt độ nước tắm, đợi không sai biệt lắm liềm cầm khăn lau cho hắn.
Vô luận hắn nói thế nào, tóm lại hắn đụng nữ nhân khác ngoài nàng chính là phản bội. Nàng tuyệt đối không có khả
năng chấp nhận hắn!
Hắn làm cho nàng, nàng trả lại cho hắn là được!
Mạc Kỳ Hàn thoải mái nhắm mắt lại, cảm
giác được nàng hầu hạ tắm rửa thất khác với thủ hạ thị vệ thái giám hầu
hạ, trong lòng rất là ấm áp ngọt ngào.
Lăng Tuyết Mạn lau xong, chuyển lưng đến trước người Mạc Kỳ Hàn, lúc này hắn đột nhiên mở mắt ra nói: “Nha hoàn hầu hạ trẫm tắm rửa là chuyện thường xảy ra, nhưng trẫm đều mặc khố, không có chuyện không biết xấu hổ.”
Lăng Tuyết Mạn cắn môi không nói gì, tiếp tục lau bả vai, cánh tay, trước ngực, lúc lau đến bụng, không thể tránh nhìn đến nơi nào đó ở hạ thân hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức ửng đỏ,
nghiêng mặt, mất tự nhiên nói: “Còn lại tự chàng tắm.”
Để khăn xuống, mới đứng dậy, Mạc Kỳ Hàn
lại đột nhiên vịn bả vai Lăng Tuyết Mạn, nghiêng người hôn lên môi của
nàng. Nàng kinh ngạc, vội đẩy hắn ra, nhanh chóng đứng lên, lui ra hai
bước, dùng bàn tay lau môi, tức giận nói: “Nói được lại hôn ta, ta ngại bẩn!”
Sắc mặt Mạc Kỳ Hàn nhất thời trầm xuống,
nhìn Lăng Tuyết Mạn hồi lâu, cúi đầu cầm khăn tùy tiện lau mình, sau đó
đứng dậy bước ra khỏi thùng tắm, Lăng Tuyết Mạn thấy thế vội vàng quay
lưng lại không dám nhìn.
Chờ đợi một hồi, Lăng Tuyết Mạn mới lặng
lẽ quay đầu, lại phát hiện Mạc Kỳ Hàn đã mặc quần áo trong vào, ngồi ở
trước bàn làm việc rồi.
Lúc hắn làm việc, bộ dạng rất là chăm
chú, nét chữ cực kỳ xinh đẹp, viết cũng rất mau, thỉnh thoảng cau mày,
thỉnh thoảng giản ra, tấu chương phê xong hắn xếp qua một bên, sau đó
lấy cái khác ra phê tiếp, từ đầu đến cuối không hề nhìn nàng nữa.
Quyển tấu sớ cuối cùng phê xong, thế
nhưng hắn lại lấy một tờ trống không, vừa nghiêm túc suy tư vừa viết cái gì, thật lâu, nàng đứng buồn ngủ liền ngồi trên ghế làm bộ như lơ đãng
liếc mắt xem,, chỉ thấy hắn đã viết một đống lớn nhưng vẫn dừng, đến khi viết kín mới hạ bút, đầu nghiêng nghiêng, mệt mỏi duỗi ngón.
Lăng Tuyết Mạn nháy mắt có xúc động muốn
giúp hắn xoa bóp, nhưng nghĩ tới chuyện hắn phản bội, nàng liền mặt lạnh đứng lên, leo lên giường nằm xuống.
Ước chừng một phút sau bên cạnh có thêm Mạc Kỳ Hàn!
Lăng Tuyết Mạn lập tức ném cái sống lưng
cho hắn, cũng cố ý dời thân thể vào bên trong. Mạc Kỳ Hàn nghiêng mắt
nhìn, thản nhiên nói: “Mấy ngày này trong triều sẽ rất nhiều chính
sự, sợ rằng trẫm không có nhiều thời gian rảnh chăm sóc nàng, nàng đừng
giận dỗi trẫm, mỗi ngày ba bữa cơm dùng đúng giờ, muốn ăn cái gì liền
kêu Xuân Đường Thu Nguyệt. Nếu nàng ngoan một chút, qua ngày hôm sau
trẫm cho nàng tự do đi lại trong cung, nhưng là chuyện xảy ra từ ngày
hôm qua tới hôm nay, nàng coi như chưa từng có, khi ra bên ngoài, trong
mắt nàng, trẫm chỉ là hoàng thượng, nàng là cung nữ bị trẫm phạt ở Hoán Y Cục