Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324470

Bình chọn: 8.5.00/10/447 lượt.

đám lại muốn chạy tới, một đám làm gì mà lúc ẩn lúc hiện trước mặt tôi? Tôi... Bạch Tiểu Hoa nhất định.. Nhất định phải trở nên mạnh mẽ, đừng tưởng các người đều là Tu Luyện Giả, các người mạnh hơn tôi có thể nắm tôi trong lòng bàn tay để chơi đùa, một ngày nào đó, một ngày nào đó tôi sẽ so sức mạnh với các người, Bạch Tiểu Hoa tôi mất đi cái gì đó, một ngày nào đó sẽ lấy lại toàn bộ... Cha...cha..."

Tổng Tử Tề đi rất chậm, anh hy vọng cô nói ra thật nhiều, cho dù anh nghe không rõ, nhưng chỉ cần suy nghĩ một chú, anh nghĩ sẽ biết được nội tâm của cô, biết chuyện cũ của cô.

Ánh mắt bi thương, đều có bóng người xưa.

Ngay từ đầu Tống Tử Tề đã biết cô là người có chuyện buồn trong quá khứ.

Anh không lạ vì sao cô lại thổ lộ nổi lòng của mình trước mặt người không quen biết, bởi vì cô chỉ có thể nói những lời này với người xa lạ.

Ra vẻ kiên cường, rõ ràng rất nhu nhược, một bàn tay của anh cũng có thể bóp nát cô.

Kinh cường dũng cảm, cho dù sợ hãi, cô cũng sẽ không trốn tránh ánh mắt của người khác.

Người nhạt như hoa cúc, mặt như hoa đào, tâm tư giống hoa lưu ly--

Chính bởi vì như vậy, cô mới khiến cho anh động tâm.

"Tiểu Xuân.... Tiểu Xuân..."

Tiểu Xuân là ai? Tống Tử Tề nhíu mi, dừng bước, muốn nghe rõ cô đang nói cái gì, mà cô lại đối nghịch với anh, không có tiếng động, ngủ như chết.

Tống Tử Tề cõng cô trên lưng, đi đến ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng đến của Thiên Long hội.

May là bản thân Tu Luyện Giả, nếu không là ăn không tiêu rồi.

Đã rạng sáng, nhưng mà đèn đuốc trong tổng bộ Thiên Long hội vẫn sáng trứng, canh phòng chặt chẽ, đổi lại những người khác nhìn thấy khí thế bức người này đoán chừng chân đã nhũn ra rồi, nhưng Tống Tử Tề không chút do dự bước đi vào.

Trời đất ngã nghiêng mấy luồng chân như cuồng phong khí dày đặc, mang theo sát ý điên cuồng.

Sở Vân Hiên xuất hiện, cũng không ngoài suy nghĩ của Tống Tử Tề.

Nhưng Hạ Lưu Ly cùng Lãnh Như Phong xuất hiện Tống Tử Tề thoáng ngạc nhiên đôi chút.

Hoàng Tử điện hạ nước Ý cùng vua sát thủ?

Thiên Long Hội quả nhiên là ngọa hổ tàng lòng, đến Lãnh Như Phong cũng đã xuất hiện ở nơi này.

Ánh mắt ba người nhìn nhau mang theo sát ý dày đặc, lúc ánh mắt rơi trên người Bạch Tiểu Hoa, Tống Tử Tề cảm giác được, cảm xúc ba người này dao động mãnh liệt.

Chẳng lẽ ngoài Sở Vân Hiên, hai người này cũng...?

Nhưng Sở Vân Hiên không nói hai lời, một đôi tay thon dài như ngọc lúc này như thiết trảo đoạt mệnh trong địa ngục, hung hăng đánh về phía Tống Tử Tề.

Hạ Lưu Ly cùng Lãnh Như Phong thấy vậy, bạo phát chân khí trong cơ thể, đem cấp bậc đến cao nhất, đợi chờ cơ hội.

Một người là cao thủ Đế giai, hai người còn lại là cao thủ Huyền giai, Tống Tử Tề trừng to mắt, đồng tử co rút mãnh liệt, tựa như mất mạng lui về phía sau. Tuy né tránh sự đột phát của Sở Vân Hiên, lại còn bảo vệ không làm tổn thương Bạch Tiểu Hoa, anh nhất định phải chịu hai phần nguy hiểm, nhất thời cảm thấy áp lực tăng lên.

"Mặc kệ anh là ai, trước đều người con gái này xuống, nếu không tôi sẽ cho anh chết không toàn thây!" Lo lắng sợ hãi cả ngày, Sở Vân Hiên hối hận không thể lấy miệng mình ra, biết rõ ràng cô gái này quật cường mà lòng tự trọng lại cao, lại cứ phản bác ý kiến của cô, cho tới cuối cùng, bản thân mình thiếu chút nữa bị những người đàn ông kia vây chết, lại còn sốt ruột muốn chết, rõ ràng chuyện tiểu bảo bị bắt cóc mới qua đi không lâu, bản thân mình sao lại không nhớ, lại theo đuổi cô như vậy!

Tống Tử Tề cũng rất buồn bực, ngàn vạn khổ sợ làm chuyện này, chính là đưa cô gái này về nhà, kết quả vô duyên vô cớ bị đánh, lại còn bị người khác xem mình như kẻ xấu, một bộ dáng muốn nhào lên cắn chết anh ta.

"Sở Vân Hiên, quả là danh bất hư truyền!" Tuy nhiên Tống Tử Tề sớm biết Sở Vân Hiên đã phá được Địa Giai, vẫn là còn kém một đẳng cấp.

Sở Vân Hiên nhíu mi, cảm giác giống như một mỹ nhân ưu sầu nhu nhược.

"Anh là nhà nào?"

"Nhà họ Tống, Tống Tử Tề!

Võ cổ truyền ẩn tàng thế gia nhà họ Tống?

Sở Vân Hiên cũng không vô nghĩa, trực tiếp mở miệng: "Không biết vì sao Tống tiên sinh lại cùng một chỗ với bác sĩ của Thiên Lông Hội? Mà còn, bác sĩ nhà chúng tôi lại say đến như thế này, phiền Tống Tiên Sinh nói cho Sở mỗ một câu công đạo!"

Tống Tử Tề suy nghĩ, nhưng không để Bạch Tiểu Hoa xuống, không để ý đến sắc mặt của đám người Sở Vân Hiên, ngược lại còn nói bá đạo--

"Trương Thị là do Tống Tử Tề tôi ở sau lưng khống chế, mà sở dĩ cô gái này say đến như vậy, anh phải hỏi chính cô ta. Còn nữa, cô gái này Tống Tử Tề tôi đã nhìn đến rồi!"

Cô gái này Tống Tử Tề đã nhìn đến rồi!

Quang minh chính đại, đánh bại tôn nghiêm đàn ông.

Trong mơ màng, Bạch Tiểu Hoa cảm thấy xung quanh vô cùng ầm ỹ, nhưng đầu vẫn hỗn độn và đau đớn, không biết trong lòng đang ôm thứ gì, cảm thấy vô cùng ấm áp thoải mái, muốn thay đổi tư thế sao cho thoải mái hơn, nhắm mắt ngủ tiếp.

Hạ Lưu Ly càng nhìn càng tức giận, hận không thể đánh chết tên đàn ông ghê tởm, đang chảy nước dãi, tựa người ngủ trên giường cô.

Không nói một tiếng chạy mất một ngày, say khướt, được đàn ông khiêng về, lại cò


Ring ring