Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324575

Bình chọn: 9.00/10/457 lượt.

lên giải dược...”

Bạch Tiểu Hoa mím môi, khẽ cười, trong mắt lóe lên tia châm biếm.

Phất tay, một lọ thuốc bạch sắc nồng nặm mùi thơm tản ra rơi vào trong tay của Tống Uyển. Tống Uyển cũng hiểu tính cách của Bạch Tiểu Hoa, hẳn không lần thứ hai hại mình vội vàng bỏ thuốc bột lên môi mình rồi xoa lên.

Rất nhanh một phút đồng hồ sâu, môi dùng một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được mau chóng tiêu sưng, cuối cùng hoàn hảo trở lại bộ dạng ban đầu, giống như tất cả chỉ là nằm mơ.

Tống Uyển thở phào nhẹ nhõm, sống qua kiếp nạn này cũng thập đẹp qua đi.

Bạch Tiểu Hoa nhếch môi cười nhẹ, tựa hồ không lưu tâm nói “Giải dược này không chỉ có thể giải độc còn có thể thanh hỏa, có công dụng bảo dưỡng a, nói… phân trân này cũng đúng là thứ tốt, không chỉ không cần tốn tiền có được, còn có thể bán giá tốt, quả nhiên… thứ tốt luôn luôn bị nhân lọai xem nhẹ.”

Tống Uyển bị nàng nói làm cho sửng sốt, ngơ ngác nhìn bình bạch ngọc trong tay, hỏi “Ngươi, ngươi nói phân, phân là ý gì?” không hiểu sao, trong lòng bất an càng ngày càng nhiều, cảm giác ghê tởm từng đợt đánh úp lại.

Bạch Tiểu Hoa đáp lại “Thuốc bột trên môi ngươi a, bên trong chủ yếu là phân trâu, ngươi không biết sao? Ai nha… ngươi sắc mặt như thế nào lại khó coi đến vậy, muốn hay không ta cấp ngươi một phần thuốc nữa.( Ari: Chị Hoa cũng ác quá nha, cơ mà em thích >.<)

Tống Uyển ôm một bên cột đá liền ngã xuống, ngồi chồm hổm trên mặt đất nôn khang không ngừng, dạ dày đều nhanh bị nàng ta cho thổ ra, từng cỗ nước chua bốc lên, sắc mặt tái nhợt so với quỷ còn khủng bố hơn.

Bạch Tiểu Hoa một bộ dáng xem náo nhiệt, một lần nữa ngồi lên ghế chủ, cầm lấy một cây quạt, nhàn nhã tự tại đung đưa.

Tống Uyển vốn bị dọa sau đó lại bị cơn ghê tởm ập đến, thế là lăn quay nằm ra đất, hai chân như nhũn ra, sắp nhất.

Nàng cự nhiên lấy phân trâu xoa lên miệng!

Này so với giết nàng còn độc ác hơn.

“Ngươi… ngươi cố ý!” Nhìn vẻ mặt thích ý, ý cười đầy mặt Bạch Tiểu Hoa, Tống Uyển toàn thân bốc khói run run, ngón tay chỉ vào nàng run cầm cập.

Bạch Tiểu Hoa thản nhiên nói “Ngươi người này như thế nào lại không biết thưởng thức? Nghĩ phân trâu muốn là có thể chế được sao? Giải dược kia rõ ràng tản ra mùi hương thơm ngát của dược hương! Không có văn hóa thật đúng là đáng sợ!”

Tống Uyển tâm tình muốn bộc phát bị nàng lăn qua lăn lại không biết tiết vào đâu.

Đây là năm đó một Bạch Tiểu Hoa khúm núm, tự tin nhát gan sao?

Nhìn nàng hiện tai, mái tóc quăn gợi cảm chọc người tùy ý quấn sau ót, mấy sợi tóc nhỏ buông rơi tự nhiên gần lỗ tai, tăng thêm vài phần quyến rũ. Làn da mềm mại như nước trắng nõn nà, thân thể nhỏ xinh mảnh mai tùy ý chọn một kiện bạch sắc váy áo, che đi đôi chân trần trắng nõn.

Toàn thân không chút dư thừa cũng không thiếu thốn.

Nhưng ở kia khí quyến rũ gợi cảm lại là một khuôn mặt lạnh tanh thanh lịch, nụ cười nhợt nhạt trên môi, chiếc ghế chủ được lót bằng da bạch hổ cũng hỗ trợ cho nàng càng tỏa sáng, tăng thêm vài phần chọc người ghen tị.

Gợi cảm cùng hồn nhiên, lại cùng tồn tại trên người nàng, mâu thuẫn dường như là phù hợp, vừa như là trời sinh.

Tống Uyển lần đầu tiên nhìn rõ nhan sắc tình địch cùa mình.

Bộ dáng mập mạp xấu xí dần dần tiêu thất trong đầu nàng, sau cùng hình ảnh bỗng ngừng lại ở thời khắc này.

Nguyên lai không biết từ lúc nào, nữ nhân kia đã thay đồi da thịt, dã trùng sinh rồi.

Tống Uyển từ mặt đất bò lên, gắt gao nhìn nàng chầm chầm.

Bạch Tiểu Hoa cười nhạt “Xem ra ngươi đã thanh tỉnh, nếu thanh tỉnh, không bằng... liền nói cho ta biết ý đồ ngươi đến lần này đi.”

Tống Uyển nhìn nụ cười của nàng, dị thường chói mắt, thái độ trêu chọc cùng hèn mọn cũng tiêu thất, thay thế nhưng lại là oán hận cùng ghen tị, nàng ta không cam lòng nói “Vốn ta cũng không muốn tới nói cho người biết, nhưng vì Hàn ta tất phải tới một chuyến. Bạch Tiểu Hoa...ngươi...” nàng cắn môi, tựa hồ hạ quyết tâm, tiếp tục nói “Ngươi đi xem hắn đi, nếu không hắn lại tự mình ngược chết mất.”

Tiêu Lạc Hàn?

Bạch Tiểu Hoa nhíu mày, lườm nàng ta, môi khẽ mở “ có quan hệ tới ta sao? Không đi.”

Tống Uyển nghe được đáp án của nàng, lạnh lùng nói, “Bạch Tiểu Hoa, không nể mặt tăng thì cũng nể mặt phật, năm đó tuy hắn lừa gạt ngươi nhưng chính ngươi cũng rõ ràng không đúng? Đoạn thời gian hắn cùng với ngươi chẳng lẽ không đủ ôn nhu sao? Có lẽ lúc đầu hắn tiếp cận ngươi chỉ vì có mục đích, nhưng về sau… Thôi, chuyện trước kia của các ngươi ta cũng không tiện nói ra, ta cũng không ý định nói ra, ta Tống Uyển đã không quan tâm đến tự tôn mà đến cầu tình ngươi, bản thân ngươi tự đi mà cân nhắc đi!”

Bạch Tiểu Hoa lông mi rũ xuống, thấy không rõ cảm xúc trong mắt nàng.

“Ngươi nói xong chưa?”

Tống Uyển híp lại con ngươi, lửa giận trong lòng khó có kìm nén, nàng chỉ vào Bạch Tiểu Hoa “Năm đó khi Tiêu Lục Hàn biết mình yêu ngươi, năm đó cũng vài lần muốn cầu xin tha thứ, còn ngươi, Bạch Tiểu Hoa ngươi xinh đẹp quyến rũ, bên cạnh nam nhân lại nhiều, thậm chí toàn là cực phẩm! Ngươi đắc ý, ngươi thõa mãn, ngươi vốn dĩ không cho hắn cơ hội giải thích, ngươi như thế n


Polaroid