Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Một Cục Cưng Và Bốn Baba

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323790

Bình chọn: 9.00/10/379 lượt.

cười đại khái là như vậy phải không.

Mười ngón tay răng rắc rung động, Sở Vân Hiên giống như con hổ xù lông, mắt đỏ ngầu, nanh vuốt ngứa ngáy cọ sát.

Rốt cuộc phát hiện được bầu không khí không bình thường, Bạch Tiểu Hoa đang vùi đầu trong lòng Ngọc Đường Xuân ngẩng đầu lên, thấy Sở dấm chua vẻ mặt xanh mét, giật mình một cái, thân thể đột nhiên thụt lùi, tách khỏi Ngọc Đường Xuân ấm áp.

Đây không phải cô có tật giật mình, mà là phản xạ có điều kiện.

Trong mắt Ngọc Đường Xuân chợt lóe lên chút mất mát, đầu ngón tay dường như còn lưu lại nhiệt độ cơ thể của cô.

"Đi không có tiếng động gì hết? Muốn hù chết người à!" Bạch Tiểu Hoa phản ứng lại, có chút xấu hổ, giả bộ tức giận mắng Sở Vân Hiên.

Sở Vân Hiên mím môi, trong mắt là cuồng phong bão táp.

"Bây giờ là đang trách tôi đã quấy rầy các người, p-h-ả-i k-h-ô-n-g?" Hắn thản nhiên nói, sắc mặt bình tĩnh, không vui cũng không buồn. Trong lòng lại quay cuồng phong ba bão táp.

"Có ý gì?" Bạch Tiểu Hoa nheo lại con ngươi, nhìn hắn.

"Tôi vẫn nghĩ, cho dù tôi từng phạm sai lầm, ít nhất em vẫn yêu tôi, xem ra. . . . . . tôi thật sự đánh giá mình cao quá, cho nên mới giống như một thằng ngu, mặc cho em thỏa sức dày vò." Sở Vân Hiên nhắm mắt lại, sau 3 giây thì mở ra, ánh mắt sắc bén, vẻ mặt lạnh lẽo.

"Ngọc Đường Xuân, hôm nay nếu không phải mày chết ——" ngón tay chỉ Ngọc Đường Xuân, sau đó lại chỉ vào lồng ngực mình, lạnh lùng nói, "thì là tao sống!"

Sở Vân Hiên xù lông rồi, điên cuồng rồi, toàn bộ lý trí đều quăng đến chín tầng mây hết.

Người phụ nữ này là của hắn, dù là ai cũng đừng hòng ra tay.

Cho dù là bước qua xác của hắn, cũng đừng có mơ!

Người ta nói đàn bà là chúa hay ghen, không ngờ đàn ông cũng là đạn trái phá, cho dù chỉ là không cẩn thận để dính lửa, cũng chỉ có một kết cục duy nhất là chết banh xác.

"Anh nói ai phải chết?" Bạch Tiểu Hoa chậm rãi đứng lên, từng bước một đi tới gần Sở Vân Hiên, khuôn mặt vốn nhỏ nhắn xinh đẹp giờ đây chỉ còn mây đen

"Tôi hỏi anh, anh nói ai phải chết?" Từng bước một tới gần hắn, môi đỏ mọng nhẹ thở, lạnh lùng nói.

Sở Vân Hiên trầm mặc nhìn nữ nhân đang đi về phía mình, trong mắt chỉ có lửa giận dành cho mình, cả người tản ra sát khí, nội tâm vốn dĩ đang sôi trào vì ghen tuông, giờ đây chỉ còn một mảnh đông cứng.

Tiểu Hoa của hắn, vì nam nhân khác, mà để lộ ra ý muốn muốn giết hắn.

*Lời bà mẹ đẻ ác độc nhẫn tâm ngược tiểu Sở của tui: bắt đầu ngược bắt đầu ngược, đầu tiên lấy Sở yêu nghiệt ra khai đao, người giàu ngược một màn, người nghèo cũng ngược một cảnh! “Em tránh ra!” Sở Vân Hiên nói, nhìn vào mắt Bạch Tiểu Hoa, ánh mắt có một loại bi thương không nói nên lời.

“Nếu tôi không tránh thì sao?” Cô không có lý do gì để giải thích với hắn, dù sao hiện tại hai người không có bất kì quan hệ gì, nhiều nhất cũng chỉ là quan hệ hợp tác, lợi dụng nhau mà thôi.

Sở Vân Hiên nhìn Ngọc Đường Xuân, Ngọc Đường Xuân cũng không tránh né, nhìn thẳng lại Sở Vân Hiên.

“Ha ha, Ngọc Đường Xuân, từ lúc nào mà anh chỉ biết đứng sau lưng phụ nữ vậy?” Sở Vân Hiên thản nhiên nói, không che dấu được sự khinh bỉ và châm chọc, đem sự phẫn nộ trong lòng áp chế đến mức thấp nhất. Hắn khắc chế vì sự ghen tỵ và bất an không ngừng khiến hắn run rẩy, hắn muốn ổn định lại bản thân mình.

“Tiểu Hoa, em cứ lui ra trước đi” Ngọc Đường Xuân nhấc tay đem Tiểu Hoa giữ chặt, đẩy cô ra phía sau anh.

Sở Vân Hiên cắn môi, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm bàn tay đang lôi kéo Tiểu Hoa, không khí chung quanh càng trở nên lạnh lẽo hơn.

Bạch Tiểu Hoa nâng mí mắt lo lắng nhìn Ngọc Đường Xuân, đôi mắt tràn đầy sự xin lỗi.

“Thật xin lỗi, chuyện này vốn không liên quan gì đến anh nhưng lại làm liên lụy tới anh.”

Ngọc Đường Xuân khẽ cười, “Ngốc quá!” Vỗ vỗ đầu cô, đôi mắt tràn đầy yêu thương không hề che dấu.

Môi của Sở Vân Hiên lúc này đã bị hắn cắn nát, máu nhè nhẹ chảy ra, khiến người ta nhìn mà kinh hãi.

Bạch Tiểu Hoa quay đầu lại, lạnh lùng nhìn hắn, bình tĩnh nói, “Sở Vân Hiên, chúng ta chỉ là quan hệ hợp tác, anh không có quyền nhúng tay vào chuyện của tôi, nếu anh cứ nhất định phải làm như vậy, thật xin lỗi, chúng ta chỉ có thể hủy bỏ việc hợp tác này, tôi sẽ lập tức rời đi.”

Sở Vân Hiên nghiến răng nói, “Em muốn rời đi, trừ phi tôi chết.”

Bầu không khí tĩnh lặng, đến nỗi chỉ còn nghe thấy tiếng hít thở, ngay cả cây kim rơi xuống đất cũng có thể nghe được.

Bạch Tiểu Hoa thở dài, nhìn vào đôi mắt Sở Vân Hiên, hiện lên một chút bi thương, bất đắc dĩ nói, “Cần gì chứ, anh cần gì phải làm như vậy!” Hà tất gì hắn còn muốn chấp nhất đoạn tình cảm 5 năm trước mà cô đã muốn chôn kín nó đi chứ.

Tâm Sở Vân Hiên run lên nhè nhẹ.

Mỗi khi cô dùng ánh mắt này nhìn hắn, hắn có một cảm giác vô cùng sợ hãi. Ánh mắt đó quá mức bi thương, mang theo sự ly biệt, mờ mịt như đêm đen không có chút tia sáng nào.

“Em yêu Ngọc Đường Xuân sao?” Người đàn ông này, lịch sự tiêu sái, nụ cười như gió xuân, đối với phụ nữ thì khó có thể ngăn cản dụ hoặc.

Cho dù là Sở Vân Hiên hắn cũng không thể xem thường người đàn ông này thì huống chi là bọn họ lại sớm chiều ở ch


XtGem Forum catalog