
o ra mở cửa, bà Thi đang ngồi trên sofa xem
phim Quỳnh Dao kinh điển.
Trên ti vi nữ chính đang bày ra một dáng vẻ nửa bi thương nửa
phẫn nộ, hai mắt đẫm lệ nhìn nam chính: "Nói cho em biết đó không phải là
sự thật, anh gạt em!" Sau đó đưa hai tay ôm mặt bắt đầu gào khóc. Nam
chính nhìn cô ta, khổ sở nói: "Em nghe anh giải thích!" Nhưng nữ
chính lại đưa hai tay lên bịt tai, gào to: "Em không nghe! em không nghe!
em không nghe!" Nam chính nắm chặt hai vai của nữ chính :"XX, em
không nên như vậy...."
Lâm Thư rùng người một cái, vội vàng tránh ánh mắt sắc bén của
mẹ, nhìn về phía cha cô đang ngồi đối diện, hai cha con nhanh chóng trao đổi
ánh mắt.
Lâm Thư: Có chuyện gì vậy cha?
Cha: Hôm nay gọi con về, là có việc quan trọng, trả lời cẩn
thận đấy!
Lâm Thư: Đã xẩy ra chuyện gì? Cha tiết lộ một chút đi....
Cha: Cha không thể, tự con giải quyết cho tốt đi!
Lâm Thư: Con không phải là con gái cha sao?
Cha: .......( quay đầu vào phòng bếp)
Lâm Thư: Con.....
Trên bàn ăn, Lâm Thư đang gắp lên một cái đùi gà, chuẩn bị
cho vào miệng, đột nhiên bị một đôi đũa khác tàn nhẫn đánh rơi xuống.
"Khoan...." bà Thi tươi cười nói.
Lâm Thư ngồi nghiêm chỉnh lại, theo kinh nghiệm nhiều năm
qua, tiếp theo chắc chắn mẹ cô sẽ nói ra một tin tức không tốt lành gì.
"Mấy hôm trước, em họ con đã dẫn chồng chưa cưới về,
nói là đồng nghiệp ở công ty, hơn nữa còn là một chàng trai xuất sắc"
"Vâng...." cô ra sức gật đầu.
"Nghe nói mấy hôm nữa cháu trai của bà Vương nhà kế bên
cũng đã đầy tháng rồi"
"Vâng....." Tiếp tục gật đầu.
"Con có thể có bạn trai rồi chứ?"
"Vâng..... Hả?" Lâm Thư ngẩng đầu, mờ mịt nhìn về
phía bà Thi, thấy dáng vẻ nghiêm túc của mẹ, lại không nhịn được quay đầu nhìn
ông Lâm, chỉ thấy ông đang ra sức tìm thịt nạc trong cái bát tô đựng thịt kho tầu,
hoàn toàn mặc kệ con gái bị rơi vào cảnh "nước sôi lửa bỏng".
Lâm Thư đành phải vùng vẫy tự cứu lấy mình: "Mẹ, con mới
có 22 tuổi, chuyện này để con tốt nghiệp đại học xong rồi nói sau cũng được
mà"
"Con đã 22 tuổi rồi! Không lâu nữa sẽ biến thành thánh
đấu sĩ, sau đó là Pizza hut, tiếp theo, sẽ là đấu chiến thắng phật ....."
Bà Thi càng nói càng khủng hoảng, "Không được, ngày mai mẹ sẽ dẫn con đi
xem mắt"
Lâm Thư kinh sợ vịn vào bàn thiếu chút nữa ngã xuống: Xem mắt.....
Trong lúc cô đang vô ngữ ngưng yết (không nói được gì), ông
Lâm chẹp chẹp ăn xong miếng thịt nạc, đột nhiên mở miệng, cắt ngang lời bà Thi,
tận tình khuyên bảo: "Bà ăn ít đi một chút, nhìn xem, thịt trên bụng bà
nhiều như vậy rồi"
Bà Thi lập tức oan ức nói: "Hai ngày ngay tôi không ăn
miếng thịt nào hết"
"Gần đây bà ăn tốt ngủ tốt.........nếu dáng vẻ này cứ
tiếp tục đi xuống, thì giai đoạn đặt biệt kia sẽ rất dễ đến trước thời hạn đấy".
Ông Lâm nói.
Bà Thi giận dữ nói: "Ông...... rõ ràng ý ông nhắc đến
tuổi mãn kinh của tôi, ông nói đi, có phải là ông ghét bỏ tôi rồi không.....
nói rõ ràng cho tôi"
Ông Lâm vừa cười làm lành giải thích, vừa nhanh chóng lặng lẽ
đưa tay đập vào Lâm Thư, đi mau......
Lâm Thư: .....Cha à, cha thực sự là quá vĩ đại! Cầu chúa phù
hộ cho cha, Amen....
Sau khi thấy cha phát ra tín hiệu, Lâm Thư từ từ "lủi"
về phòng.
Xem ra, mỗi lần về nhà mức độ nguy hiểm lại tăng cao hơn nhiều
so với trước đây!
"Ai ôi.....Ai ôi .........Ai ôi, này........ mẹ là mẹ
ruột con, hạ thủ lưu tình, hãy thương xót cho xương cốt yếu ớt đáng thương của
con....."
Tám giờ sáng chủ nhật, nhà họ Lâm oanh oanh liệt liệt trình
diễn hoạt động "Con hiếu bên dưới gậy gộc” Bà Thi cầm chìa khóa, mở tung
cánh cửa phòng đang đóng kín, tung chiếc chăn bông dày cộm đang bị Lâm Thư cuộn
thành nhộng lên, xuống tay mạnh mẽ dứt khoát, không chút lưu tình.
Lâm Thư đang mơ mơ màng màng ngủ bị bà Thi xách ra khỏi
phòng, tiện tay ném lên sôfa, sau đó cô bắt đầu "bị" tiến hành
"Đảng giáo dục"
"Mày nhìn bản thân mày đi, đừng làm cho mẹ cảm thấy đã
sinh ra một con heo được không? Để cho mẹ khỏe mạnh một chút đi."
"Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu. Con trở thành
như vậy......." Lâm Thư nhỏ giọng nói thầm.
"Mày nói gì?" Bà Thi trừng mắt lạnh lùng, một ánh
mắt lập tức chém qua người cô.
"Không có gì....." cô sợ hãi phát run tiếp tục co
lại thành một cục, nhìn lướt qua phòng một lượt thấy trong phòng vẫn có một
sinh vật nhỏ bé khác còn sống, không ngờ ông Lâm lại đang ngồi "Bịch bịch"
cắn mỳ sợi, không quên lấy cho mình một lon bia, dáng vẻ rất sung sướng.
Lâm Thư bi phẫn, hung dữ trừng mắt nhìn ông.
Dường như cảm nhận được ánh mắt hình ngọn lửa của cô, ông
Lâm ngẩng lên, thấy Lâm Thư đang bị lải nhải, dáng vẻ quẫn bách vô cùng khổ sở,
liền hiểu ngay cười: "Con gái, đến uống với cha một chén đi"
Vốn dĩ bà Thi đã bắt đầu mệt mỏi, sau khi nghe câu đó xong,
liền hất bay lon bia trên tay của ông Lâm, nghiêng đầu sang chỗ khác, càng quát
to hơn: "Mày và ông ấy câu kết với nhau làm việc xấu, con gái thì nên thục
nữ, nếu không chắc chắn không lấy chồng được đâu...."
Lâm Thư vừa chăm chú lắng nghe, vừa thảm thiết nghênh đón những
viên bi ở dạng lỏng