
bị vạch trần, nhưng có màn Tống Dư Vấn chơi trai bao trước đây, quyền
giám hộ của Thụy Thụy nhất định sẽ thuộc về ông!” Lưu manh mới ra đời –
Tiểu Hoa tự tin tràn ngập với loại chuyện này. “Cô ta nói ông chuyển tài sản? Được, vậy tôi cũng tìm người điều tra nguồn tiền chảy về phía cô
ta gần đây có dị thường không?”
Hạ Nghị hậm hực lại uống một ngụm lớn. Anh hỏi mình, thật sự muốn làm lớn như thế ư? Đáp án là, anh không muốn.
Chỉ có A Lôi quan sát ở bên một hồi lâu, cuối cùng đã nhìn ra, “Ông Nghị, ông không muốn chia tay à?”
Hạ Nghị nhất thời bị vạch trần, cảm thấy khó chịu, chỉ có thể im lặng.
“Hay là chia tay đi.” A Hào miễn cưỡng khuyên nhủ.
A Lôi kỳ quái, “A Hào, thà hủy một ngôi miếu chứ không đánh gãy cái cọc hôn nhân, làm sao ông lại lo rộng như thế?”
A Hào nhún nhún vai, ngậm miệng.
“Này, không phải ông muốn theo đuổi Tống Dư Vấn chứ.” A Lôi vẫn nói giỡn.
Nhưng A Hào lại bắt đầu không e dè nữa, “Nếu họ thật sự chia tay, cũng chả
phải hoàn toàn không có khả năng. Dù sao, yểu điệu thục nữ, quân tử hảo
cầu mà!”
Nghe vậy, Hạ Nghị kinh ngạc, anh một kéo cổ áo A Hào, giận dữ, “Ông nói lại lần nữa xem?”
Tiểu Hoa vội vàng khuyên can, “Ai da, A Hào sao ông lại nhắc đến chuyện
không nên nhắc như thế, muốn thục nữ thì bên ngoài có nhiều mờ, làm sao
lại muốn xuống tay với Tống Dư Vấn.” Đây không phải là chủ tâm xin đòn
sao?
Hơn nữa, bình thường A Hào chỉ thích loại đàn bà đặc biệt xinh đẹp, có thể cảm thấy hứng thú với Tống Dư Vấn cứng rắn sao?
Nhưng A Hào lại dùng sức hất tay Hạ Nghị, chỉnh lại cổ áo mình, “Tôi chẳng
nói đùa đâu, các ông chỉ biết vợ tôi đã chết, nhưng lại không biết người vợ thứ nhất của tôi chết vì cái gì.”
Mọi người cũng sửng sốt một chút, nghe anh nói tiếp.
“Cô ta tự sát vì chứng uất ức, mọi người cũng biết trong nhà tôi có rất
nhiều tiền, nhưng lại không biết cả gia tộc lục đục rất lớn, bình thường khi một người phụ nữ bước chân vào nhà thì ngay cả không gian để thở
cũng chẳng có!” A Hào nhẹ nhàng cười lạnh, “Tống Dư Vấn rất mạnh, chỉ
cần chia tay với cô ta rồi, nhất định tôi sẽ đưa cô ta đi, chỉ cần có cô ta trong tay, có người để xử lý công việc hộ tôi, tôi có thể an tâm đi
chơi, cớ sao mà không làm?” Anh đã sớm chú ý đến Tống Dư Vấn lâu rồi, vô cùng hài lòng vẻ đẹp và tri thức của cô.
Tiểu Hoa che mắt, A Lôi lắc đầu, “Ánh mắt của ông tệ thật, vợ bạn mà cũng muốn lấy, không phải bị đá đập trúng rồi chứ?”
Hạ Nghị nắm chặt tay, gân xanh cũng nổi lên. Anh vẫn nghĩ Hạ phu nhân
không giống những phụ nữ khác, là đàn ông cũng đã ngán, nhưng mà không
ngờ, ngay bên cạnh anh lại ẩn dấu một con sói như hổ rình mồi!
“Đầu
tôi bị đá đập trúng?” A Hào cười lạnh, “Tôi đánh cược với các ông, nếu
Tống Dư Vấn li dị, người theo đuổi cô ấy tuyệt đối chẳng ít!” Tống Dư
Vấn không phải là bà chủ bình thường, cô có tài có tướng mạo có năng
lực, cho dù có một con gái, cũng không ảnh hưởng đến giá thị trường của
cô!
“Được rồi, được rồi, đừng nói nữa!” A Lôi ngăn lại.
Nói tiếp nữa sẽ thành chuyện lớn đấy.
Nhưng A Hào cố tình còn liếc mắt đến Hạ Nghị đã sớm tức giận, “Nghị cũng là
người thông minh, ông giấu Tống Dư Vấn như hộp châu báu, ông không muốn
chia tay, làm sao không biết đạo lý này?”
“Tôi nói nhé, người sống ở trên thế giới này, cũng rất…” Lời A Hào còn chưa nói hết, Hạ Nghị đã
đánh một quyền về phía chiếc mũi cao ngất của anh.
…
Hôm nay, Thụy Thụy có tiết học múa. Múa là tiết học Thụy Thụy rất thích, đặc biệt là
điệu Latin, mỗi lần đi theo tiết tấu nhanh, Thụy Thụy luôn có cảm giác
bay bổng.
Dư Vấn đứng ở cửa, nhìn xuyên qua cửa thủy tinh, bên trong
lúc này có Thụy Thụy buồn bã ngừng nhảy. Cô rất có lỗi với con gái, việc duy nhất cô có thể làm chỉ là ở bên cạnh con.
Đi theo giai điệu,
Thụy Thụy như ngày thường, giữ trọng tâm, gót chân dùng sức, phần gối
vươn qua người, sau khi nghiêng sang trái sẽ lập tức xoay người, nhưng
đúng lúc này, vì bất an, thân thể nó lại mất thăng bằng, ngã thật mạnh
xuống đất.
“Thụy Thụy!” Cô lập tức muốn mở cửa phòng múa ra chạy vào xem con gái có bị thương không.
Nhưng có người đã sớm hơn cô một bước.
“Ba!” Thấy rõ người bế nó lên, Thụy Thụy vui mừng hét to.
Như A Hào bị anh đánh đến vào viện đã nói, Hạ phu nhân là hộp châu báu, cho nên anh không muốn ly hôn sao? Cách nói này như một cành gai đâm vào,
khiến lòng tự trọng đàn ông của anh chịu đả kích nghiêm trọng. Nhưng mà, anh cũng không hiểu, bây giờ vì sao mình lại xuất hiện ở đây? Đáp án
chỉ có một, cho dù ly hôn, anh cũng muốn con gái!
Dư Vấn bước lên trước, lạnh giọng, “Trả con gái lại cho tôi!”
“Hạ phu nhân, con gái của cô, hình như cũng là con gái của tôi?” Anh không
nhìn cô, cố ý để cô tức giận đến nghiến răng, lại không thể phát tác
trước mặt Thụy Thụy.
“Ngã sao?” Hạ Nghị cúi đầu hỏi con gái.
“Không. Nhưng Thụy Thụy muốn ba bế tiếp!” Thụy Thụy lập tức vươn tay, làm nũng.
Thụy Thụy rất thông minh, có thể nhận thấy mẹ quyết đoạn tuyệt, một khi đã như vậy…
Hạ Nghị nở nụ cười, vô cùng thân thiết nhấc con gái lên, để con ngồi trên cổ mình. Nhất thời, Thụy