
uống say - nhưng mà về sau cô chỉ có thể uống say ở trước mặt anh, cũng thích cô đỏ mặt tinh tế yêu kiều bên dưới thân anh, đương nhiên còn có
cá tính hồn nhiên của cô - mặc dù có khi làm cho anh tức giận muốn chết, anh tựa hồ như hết thuốc chữa vẫn ngây ngốc thích cô.
Có lẽ ngay từ lần đầu nhìn thấy cô "bơi lội" ở ngã tư đường, từ sâu trong lòng anh đã liền lập tức bị cô cuốn hút.
"Hẹn hò với tôi đi!"
"Cái gì?" Cô ngạc nhiên.
"Sao phải kinh ngạc như vậy? Sao hả, không muốn hẹn hò với tôi à?"
"Tôi..." Lam Đình Nhân thật sự khiếp sợ. "Vì sao anh đột nhiên muốn tôi cùng anh hẹn hò?"
"Tôi không thích giữa chúng ta một chút quan hệ cũng không có, một khi
đã như vậy, từ giờ phút này trở đi, chúng ta hãy bắt đầu một mối quan hệ chính thức. Về sau chúng ta là người yêu, em phải đem tôi đặt ở vị trí
thứ nhất trong lòng em, có nghe hay không?" Dịch Thương Duệ ngang ngược
ra lệnh.
"Tôi..." Anh đột nhiên đưa ra đề nghị hẹn hò thực khiến người khác chấn động!
"Em từ nãy đến giời vẫn tôi a, tôi a, rốt cục là muốn nói cái gì?" Vẫn
tôi tới tôi lui, rốt cuộc vân không nói ra cô có đáp ứng hay không,
nhưng mà mặc kệ cô có đáp ứng hay không, cô nhất định phải là người phụ
nữ của anh.
"Tôi... Tôi không biết chính mình muốn nói gì..." Cô đứng thừ người ra không biết phải làm sao.
Cô có một đống nghi hoặc, cũng như một loạt vấn đề muốn biết, nhưng
thật bối rối không biết phải hỏi từ đâu. Anh ta thích cô sao? Anh ta
chưa hề nói qua chuyện này, tại sao bây giờ đột nhiên lại muốn hẹn hò
với cô?
Nhìn thấy cô giương đôi mắt to tròn, ngây ngô khờ khạo không biết chính mình phải hỏi gì nói gì, Dịch Thương Duệ không
nhịn được mà bật cười.
"Nếu đã không biết nói gì, thì không cần phải nói, chỉ cần nhớ rõ cách kêu rên như thế này là được."
"Nhớ rõ cách kêu rên?" Nhưvậy là có ý gì đây?
Cô còn đang lưỡng lự suy nghĩ ý tứ câu nói của anh, thì ngay sau đó,
anh lập tức kéo chặt cô ôm vào lòng, hai người xoay tròn một vòng 360
độ, rồi lại thẳng góc 90 độ mà tiến thoáng chốc đã cùng nhau ngã nhào
trên giường.
"A!" Động tác xoay tròn bất ngờ kia khiến Lam Đình Nhân đang đứng thừ người bật kêu lên hốt hoảng.
Tiếng la sợ hãi của cô làm cho anh khẽ nhếch môi mỉm cười, "Ha ha, chỉ
mới như vậy đã kêu rồi, có lẽ tôi nên chứng tỏ bản thân mình một chút
với em nhỉ, mỹ nhân ngư đáng yêu của tôi."
Thì ra lời lúc nãy anh ta nói là mang ý này... Khi cô giật mình phản ứng lại, thì phát hiện thanh âm trong miệng phát ra ngày càng lớn hơn, đặc biệt là anh ta đang thì thào bên tai cô những lời khiến cô không thể nào không đỏ mặt, tim đập loạn nhịp tứ tung.
"Ngoan, mở chân ra một chút, sau đó nâng lên một chút."
Không không không! Cô xấu hổ chết mất! Cô không thể làm điều đó đâu.
"Tốt lắm, em thật biết nghe lời nha."
A, không lẽ cô đã mê muội làm theo rồi ư.
"Tôi đã đi vào rồi đấy, có cảm giác được tôi trong cơ thể em hay không?"
Cô nhất quyết không trả lời anh ta! Cô ngậm kín miệng, không bật ra tiếng nào.
"Ha ha, tôi thích em phải lên tiếng trả lời."
Cô vẫn không mở miệng.
"Anh thích em, mỹ nhân ngư của anh."
A? Anh ta vừa nói cái gì? Có thể nói lại lần nữa không, vừa rồi cô nghe không rõ nha?
Nhưng mà sau đó, Lam Đình Nhân không thể nghe được anh nói bất kì câu
gì, âm thanh phát ra chỉ là tiếng hít thở dồn dập kịch liệt, cùng với
những thanh âm hoan ái mờ ám, kéo dài mãi không thôi.
==================
"Anh còn chưa nghe được câu trả lời của em?"
"Sao a?" Cô thở hổn hển hỏi.
"Đừng giả ngốc với anh." Dịch Thương Duệ rướn nửa thân người, nhìn chằm chằm vào dung nhan kiều diễm đỏ hồng lên sau cuộc hoan ái đang nằm dưới thân mình, "Vừa nãy không phải anh nói muốn hẹn hò với em sao? Câu trả
lời của em thế nào?"
"Em...."
"Lúc nãy thì có thể nói là do em quá kinh ngạc, không nói ra lời, hiện tại có thể
trả lời được rồi chứ?" Tuy rằng mặc kệ đáp án của cô có là YES hay NO,
anh đã quyết định cô nhất định phải là người phụ nữ của mình, nhưng
trong lòng anh vẫn muốn nghe chính miệng cô ưng thuận, bởi vì anh thật
lòng rất yêu thích cô.
Hiện tại tuy rằng không còn hốt hoảng như lúc nãy, nhưng bị anh gặn hỏi như vậy, khiến cô bắt đầu khẩn trương như cũ.
Kỳ thật đáp án của cô cũng vẫn như vậy, cô không biết!
Đột nhiên anh nói thích cô, muốn hẹn hò với cô, khiến cô kinh hãi,
nhưng tận đáy lòng có chút vui sướng, điều này không lẽ biểu trưng rằng
cô cũng thích anh ta sao?
Nhưng cho dù có thích anh ta
thì đã sao, cô làm thế nào có thể hẹn hò với anh chứ, không phải Chân
Nhân cũng yêu thích anh sao?
Chân Nhân là người thân duy
nhất còn lại trên đời này của cô, là đứa em gái mà cô thương yêu nhất,
nhớ tới sự quyết tâm khi nó tuyên bố nó thích Dịch Thương Duệ, thì làm
sao cô có thể nói YES với anh được nữa?
Hơn nữa thích mà anh ta nói, có phải giống với những gì Bội Ny
miêu tả, chỉ là cảm xúc bốc đồng sau cuộc tình một đêm, và rồi nó sẽ
nhanh chóng biến mất không dấu vết? Nghĩ đến đây, trong lòng Lam Đình
Nhân dấy lên chút sợ hãi.
Không nghe được đáp án thì thôi đi,