Duck hunt
Mỹ Nhân Ốm Yếu

Mỹ Nhân Ốm Yếu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323392

Bình chọn: 8.00/10/339 lượt.

lười biếng của Huyền Dạ, lắc đầu cự tuyệt.

“Huyền Dạ, ta không muốn động thủ với ngươi.”

Nói đến cùng, hắn cùng Huyền Dạ đều là người bị hại dưới sự ích kỷ của Đồ Bá Thiên.

“Ta lại rất muốn đánh với ngươi đóa!” Mỉm cười, cười đến cực kì tà mị quỷ dị.

Nặng nề dò xét hắn thật lâu sau, Huyền

Thương bỗng nhiên nhàn nhạt ném ra một vấn đề. “Ngươi có biết vì sao ta

muốn rời khỏi Huyền Cực Môn không?”

“Chuyện không liên quan đến ta, sao ta phải biết?” A…… Huyền Thương này thật đúng là muốn cùng hắn tâm sự hay sao?

“Đó là bởi vì ta không muốn bước vào vết xe đổ của ngươi!”

Không khí nháy mắt đông lạnh, dáng vẻ

lười nhác biến mất vô tung, chỉ còn lại lạnh lùng đầy trong mắt, tiếng

nói lạnh lẽo như sứ giả đoạt mệnh từ âm tào địa phủ đến chậm rãi vang

lên. “Có ý gì?”

“Huyền Dạ, ba năm trước, ngươi không chỉ

đã thành thân, còn có đứa con trai đầy tháng đúng không?” Tuy là câu

hỏi, nhưng giọng điệu lại vô cùng khẳng định.

“Sao ngươi biết?” Chuyện này trong Huyền

Cực Môn không người nào biết, vì sao Huyền Thương biết? Hay là huyết án

ba năm trước đây là hắn…… Nghĩ đến điều này, đôi mắt dài nhỏ bắn ra hàn

quang, sát khí dày đặc bao phủ toàn thân.

“Không phải ta làm!” Phảng phất nhìn thấu tâm tư của hắn, Huyền Thương ngữ khí trầm trọng nói: “Là nghĩa phụ phái người đi.” Năm đó, cũng là trong lúc vô tình mới nghe lén được Đồ Bá

Thiên bí mật phái người đi giết vợ con y.

“Vì sao?” Bàn tay nắm chặt, mơ hồ hiện lên gân xanh. “Nghĩa phụ sao lại biết việc vợ con ta?”

“Bởi vì ngươi đi thăm bọn họ hành tung

còn chưa đủ kín đáo! Về phần vì sao……” Có chút đăm chiêu thăm dò hắn,

Huyền Thương giọng điệu lạnh nhạt lại có chút bất đắc dĩ. “Có lẽ bởi vì

chúng ta đều có tương lai, không muốn làm theo lời hắn, làm sát thủ bán

mạng không biết tới ngày mai!”

Năm đó, Huyền Dạ cũng không có ý định rời bỏ, chỉ là tạm thời bị nghĩa phụ khuyên nhủ, không bao lâu, huyết án

liền xảy ra. Mà hắn, bi thống rất nhiều, đành phải tiếp tục ở lại Huyền

Cực Môn, thề điều tra ra hung thủ là người phương nào, không phải sao?

“Ngươi…… không gạt ta?” Một cỗ phẫn nộ sôi trào cuồn cuộn trong lòng, tiếng nói của Huyền Dạ nghèn nghẹn như đang khóc.

“Ngươi nên hiểu cách làm người của ta.”

Đúng vậy! Tuy rằng Huyền Thương từ nhỏ đã trầm mặc ít lời khiến người chán ghét, nhưng khi y mở miệng, sẽ không

ai hoài nghi y nói dối. Nói cách khác, giết vợ con hắn chính là Đồ Bá

Thiên!

Nghĩ đến đây, Huyền Dạ hai mắt đỏ đậm, bỗng dưng ngửa mặt lên trời điên cuồng gào thét, “Đồ Bá Thiên –”

Xoay người dùng tốc độ sấm chớp vọt trở

lại Huyền Cực Môn, tiếng kêu điên cuồng bi thương đi xa, dần dần tản ra

dưới bầu trời đêm……

“Thương, Huyền Dạ hắn……” Nghe tiếng kêu bi tuyệt oán hận kia, A Tô không khỏi vì Huyền Dạ mà cảm thấy khổ sở.

“Hắn là vết xe đổ của ta, cho nên bất cứ

giá nào ta cũng không để Đồ Bá Thiên có cơ hội thương tổn nàng.” Huyền

Thương nhẹ giọng nói, vạn phần cảm tạ A Tô không bị thương tổn gì.

Nghe vậy, A Tô ngẩn người, khuôn mặt nhỏ

nhắn không khỏi ảm đạm…… Làm sao bây giờ? Tương lai không lâu sau, Huyền Thương cũng sẽ giống Huyền Dạ như vậy sao? Không! Sẽ không! Nói gì,

nàng cũng phải chống được đến khi sinh con ra, để con bầu bạn cùng huynh ấy khỏi cô tịch……

“Làm sao vậy?” Phát hiện nàng đột nhiên lặng im không nói, Huyền Thương hỏi.

“Không có gì, chỉ là mệt mỏi!” Lặng lẽ

đem mặt dán vào gáy hắn, A Tô thở dài mỉm cười. “Thương, muội còn có thể được huynh cõng như vậy bao lâu?”

“Nàng thích ta cõng bao lâu, ta liền cõng nàng bấy lâu.” Dịu dàng đáp lại, khuôn mặt tuấn tú đỏ sậm. Hắn rất ít

nói những lời nhu tình mật ý này, thật đúng là có chút không tự nhiên.

Tựa hồ cảm nhận được hắn không tự nhiên, A Tô buồn cười nở nụ cười. “Người ta nói lời ngon tiếng ngọt của nam nhân cũng không thể tin, huynh không phải đang lừa muội chứ?” Cố ý bông đùa.

“……” Xấu hổ, không bao giờ nói nữa.

“Thương, sao lại không nói?” Rất cố ý.

“Có người đến!” Mắt thấy phía trước một

đám người ồn ào đột nhiên hiện thân chen chúc mà đến, Huyền Thương nhanh chóng nói sang chuyện khác, biết là đám người Nam Cung Dịch đến tụ họp.

A Tô còn chưa biết chuyện gì, bọn họ đã

bị một đám người vây quanh, đồng thời tiếng nói chuyện cùng cười đùa

huyên náo cũng nổi lên, rất náo nhiệt.

“Ha ha ha…… Đám rùa Huyền Cực Môn kia khẳng định bị nổ trở tay không kịp……” Có người cười rất sung sướng.

“Không thể tưởng được oanh thiên lôi (thuốc nổ) ta mới nghiên cứu chế tạo lại có uy lực mạnh như vậy!” Có người đắc ý khoe khoang.

“Này! Không có ta trà trộn vào làm nội

ứng, kế hoạch sao có thể thành công như vậy?” Tiếng nói thô lớn la lên,

muốn người ta đừng quên đi một phần công lao của hắn.

Trong lúc nhất thời, trong rừng trúc tối

đen tiếng cười đắc ý không dứt, đang lúc mọi người hưng trí ngẩng cao

tán dương thành tích vĩ đại của mình, Nam Cung Dịch đi tới bên người

Huyền Thương, dùng giọng nói thật hèn mọn cười hỏi: “Thương đệ, vi huynh có thể đoái công chuộc tội chứ?”

“Tiết gia gia thân thể càng lúc càng không tốt!” Cô gái lo âu, khuôn mặt u sầu.

“Đừ