XtGem Forum catalog
Nam Gian Nữ Tặc

Nam Gian Nữ Tặc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321991

Bình chọn: 10.00/10/199 lượt.

Edit: kẹo

Xích Diễm hoàng triều, một trăm chín mươi mốt tuổi xuân

Xích Diễm là thủ đô của Xích Diễm hoàng triều sau khi thành lập hơn một trăm năm trước, là nghệ thuật lớn nhất cả nước, vừa là nơi buôn bán và cũng là nơi giao lưu văn hóa. Nơi đây phía tây, bắc, đông ba mặt núi vây quanh, chủ yếu những dòng sông là dòng yên tĩnh, sông tối ít ánh mặt trời, nhánh sông nhỏ v.v. . .

Mà ở Xích Diễm là trung tâm then chốt về chính (chính trị), kinh (kinh doanh), văn (văn hóa), hàng trăm lĩnh vực cùng cạnh tranh, là một trong những nơi giàu nhất cả nước cũng là nơi đấu tranh quyền lực kịch liệt nhất, xa hoa và dục vọng, ở trong này có vẻ vừa xinh đẹp lại vừa xấu xí.

Hơn nữa cả trăm lĩnh vực như thế, quan trường tất nhiên là càng sâu, ngươi lừa ta gạt, ngươi tranh ta đoạt, bằng mặt không bằng lòng, không từ thủ đoạn, ở đây tùy ý đều có thể thấy được, thấy nhưng không thể trách.

Nhưng nếu bàn về âm hiểm vô sỉ nhất trong quan trường, chỉ sợ không ai dám cùng tranh đoạt vị trí đứng đầu mà chỉ vẻn vẹn có một người, đó là chưởng quản đất đai của cả nước, hộ bộ thượng thư về tài chính Liễu Trung Hiền Liễu đại nhân.

Âm hiểm đê tiện của hắn không ai có thể sánh kịp, nhưng người ta bàn tán hăng say nhất không phải là sự tích làm chuyện đê tiện của hắn, mà là con gái đầu lòng xinh đẹp thiên tiên, diện mạo sánh với Hằng Nga, nhưng lại hành vi phóng túng, phóng đãng không kềm chế được của hắn, Liễu Như Tùng.

Dưới đời Liễu Trung Hiền không có con trai, tổng cộng có ba nữ, lần lượt là Liễu Như Tùng, Liễu Như Phong cùng với Liễu Như Bách. Ba người con gái đều là mỹ nhân số một của triều đại bấy giờ, nhưng trừ Liễu Như Tùng nổi danh kinh thành. Hai người con gái còn lại thì lại ru rú trong nhà, biểu hiện để cho người biết.

Về phần nguyên nhân Liễu Như Tùng nổi danh kinh thành, trừ cái danh là xinh đẹp lãng nữ ra, chính là do truyền thuyết tham quan Liễu Trung Hiền đối với nàng nói gì nghe nấy, mới có thể có số làm quan, một đường từ một hộ bộ ti sự (quản lí tài chính sự kiện) nho nhỏ, đến quan thị lang thứ phẩm cứ thế đến hiện giờ là nhất phẩm hộ bộ thượng thư đứng đầu các bộ, vận làm quan có thể nói là một bước lên mây, một đường hanh thông (thuận lợi).

Nàng này luận về tài mạo sắc nghệ (tài năng, dung mạo, nhan sắc, nghệ thuật) đủ cả, mới có hai mươi tuổi xuân xanh, có thể nói là nhân gian tuyệt sắc, đáng tiếc không ai dám tới cửa cầu hôn, nguyên nhân mỗi người đều biết, cũng vì phóng đãng thành tính, thông minh hơn người, khó có thể khống chế!

Ngày hôm đó, mùa xuân ấm áp, tại phủ hộ bộ thượng thư trong ngõ danh nhân kinh thành, cổng nhà sơn son, trên gắn trang sức đầu hổ, kim quang lóe sáng, đi vào nội sảnh chỉ thấy phòng lớn sơn ngói màu son lục, cùng các thanh cột xà nhà hoa văn màu sắc chiếu rọi lẫn nhau, sáng rọi xác thực loá mắt, đi qua cửa tam trọng, trải qua bốn hành lang gấp khúc, vào nội đường, liền thấy giường bình phong khảm hoa sơn đen bày trong phòng ngủ, trên giường treo màn thêu từ vải đỏ tơ vàng, một nữ tử biếng biếng nhác nhác đang nằm ngang trên đệm giường, nữ tử toàn thân cao thấp trừ bỏ một mảnh tơ trắng gấm tinh xảo bọc lấy đùi ngọc thon dài của nàng ra, chỉ có một kiện lụa đỏ bao lấy bụng, màu da này tựa như hoa đào ánh nước xuân, luận phong thái, cứ như lưu vân (mây trôi) nghênh đón ánh sáng mặt trời, mười ngón tay nhỏ xinh giống như mĩ ngọc xanh nhạt (ngọc đẹp màu sapphire), tóc dài luân lưu chạy thẳng tắp như suối mây đen.

Ánh nắng xuân ban ngày chiếu xuống, quả là một bức mỹ nhân đồ a!

Đáng tiếc, mỹ nhân này giờ phút này mày nhíu chặt, làm cho người ta thật muốn lấy khăn mỏng đem một mạt khuôn mặt u sầu kia hủy diệt.

Mỹ nhân là không nên ninh mi a, mặc dù không tổn hao gì tới sự diễm lệ này, nhưng lại làm đau lòng người a.

“Kim nhi.” Mỹ nhân phát ra tiếng, thanh âm quả thực yêu kiều giòn tan nhu lòng người.

“Dạ, đại cô nương, có gì dặn dò?” Thị nữ bên người mỹ nhân lên tiếng trả lời, bước nhanh tới.

“Mấy giờ rồi vậy?” Mỹ nhân khép hai tròng mắt mê người, nàng vẫn nằm ngang bất động như trước.

“Hồi đại cô nương, đều đã là giờ Tỵ sắp đến buổi trưa rồi.” Kim nhi lưu loát nói.

“Cha sớm nên hạ triều rồi phải không?”

“Đại nhân còn chưa hồi phủ đâu.”

Mỹ nhân liền mở mắt ra.”Còn chưa hồi phủ? Có nhắn lời nhắn về không?”

Kim nhi vuốt cằm.”Có, nghe nói tổng quản nhận được thông báo, nói đại nhân đi tham gia buổi tiệc của gia đình Lễ bộ Thượng thư Nghiêm đại nhân.”

Đôi mắt đẹp trầm xuống, hai chân xoay người ngồi dậy, chuông ngân bạch đeo ở trên mắt cá chân nhất thời thanh thúy rung động.”Nghiêm đại nhân vì sao tổ chức tiệc?”

“Gả nữ nhi, nghe nói việc hôn sự này vẫn là dây tơ do Nhị hoàng tử làm mối, đối tượng là Lại bộ thị lang Lí Dĩ Tự, nghe nói môn đăng hộ đối, trai tài gái sắc, oanh động kinh thành nha.”

“Nga, phải không?” Mỹ nhân khéo léo tươi cười.

“Đúng vậy! Ách. . . . . . Kỳ thật cũng không phải cái gì mà trai tài gái sắc, thiên kim của Nghiêm đại nhân kia làm sao so được với sắc đẹp của đại cô nương? Còn kém xa, còn kém xa! Lại nói, hôn lễ này là bái đường ở nhà Nghiêm đại nhân, r