Năm Mươi Thước Thâm Lam

Năm Mươi Thước Thâm Lam

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323175

Bình chọn: 10.00/10/317 lượt.

ạ .” Tứ Phương biết sẽ như vậy, nhưng nếu đi ra ngoài làm việc sẽ càng ngày càng phải cùng nhiều người giao tiếp, hiện tại ở trong giai đoạn này , không thể nói không có nguy hiểm. Nhưng thời gian tránh né mãi như vậy , cũng sẽ có khả năng nhiều người nói ra nói vào . “Em có kế hoạch gì sao?” Tứ Phương hỏi. “Chúng ta mở cửa hàng bán hoa được không?” Lại Văn ôm cánh tay của anh nói, “Chúng ta cũng không cần phải trồng nhiều hoa đặt mua hoa là được . Sau đó ở bên ngoài thuê mặt tiền cửa hàng, mở cửa hàng bán hoa, chuyên môn bán hoa thôi , hoa hoa thảo thảo a, anh nói sao ?” Tứ Phương nghĩ nghĩ, như vậy cũng tốt, “Nhưng anh có yêu cầu, em không được xuất đầu lộ diện, chúng ta thuê một người làm , để cho cô ấy ở trong cửa hàng chúng ta thì ở trong nhà dưỡng hoa, tính toán sổ sách linh tinh .” Lại Văn cười gật đầu, “Không thành vấn đề” chỉ cần mặt ngoài giống như làm việc là được , cô cũng không nghĩ phải làm một cái gì. “Còn có một chút, có bị lỗ em cũng không được buồn đấy .” Tứ Phương bổ sung. “Được rồi được rồi, em biết .” Lại Văn ồn ào, làm như buôn bán là lỗ rồi ý , nhưng mà cô thật sự chưa buôn bán bao giờ .

Kế hoạch rất tốt , bọn họ bắt đầu tìm mặt tiền cửa hàng , tìm một thời gian, ở bên cạnh nhà máy tìm một mặt tiền cửa hàng không lớn không nhỏ. Nơi này công nhân ở có vẻ dày đặc, lượng người đi lại rất lớn . Tìm được cửa hàng rồi bắt đầu đến việc trang trí , cưa hàng được trang trí đơn giản mà lịch sự tao nhã. Lại tìm một cô gái , mười tám chín tuổi xuất thân ở nông thôn , sau khi hoc xong trung học thì không đi học nữa , ở nhà hai năm làm việc nhà nông, cha mẹ ngại cô bé còn nhỏ , nên để cô ra ngoài làm bảo mẫu. Lại Văn ở bên nhà chính tìm thấy cô , lén hỏi cô không làm bảo mẫu đến cửa hàng để làm được không, cô gái đương nhiên là đồng ý. Có thể làm cái khác đương nhiên rất tốt , làm bảo mẫu thì vì thị trấn quá nhỏ, cũng không tìm thấy được công việc nào . Chuẩn bị xong hết tất cả , Tứ Phương muốn đi mua một chiếc xe tải nhỏ , phía trước có thể ngồi hai người, phía sau có thể chở hoa . Khi nhân viên giao hoa đến , lại hỗ trợ cho cô bé ghi nhớ giá tiền, có chuyện gì thì nhắn lại , cửa hàng bán hoa rốt cục thì khai trường . Kỳ thật cửa hàng bán hoa cũng rất đơn giản, từng giá cả đều đã cố định, cô bé này cũng rất nghe lời, cho nên cửa hàng bán hoa mở một thời gian, cơ bản cũng không có chuyện gì sảy ra , hết thảy đều rất thuận lợi. Hôm nay Chủ nhật, Lại Văn nói sau khi mở tiệm việc làm ăn thật thuận lợi, buổi tối liền kêu cô bé ăn bữa cơm, là một cửa hàng ăn gần bên cạnh quán hoa . Chạng vạng Tứ Phương lấy xe tai chở Lại Văn , trên đường di động Tứ Phương vang lên hai tiếng, là thanh âm tin nhắn. Lại Văn nhàm chán không việc gì làm , cô cầm lấy di động Tứ Phương nhìn qua xem là cái tin nhắn nhàm chán gì, bởi vì Tứ Phương rất ít khi có tin nhắn từ người khác ,anh trước kia cũng chỉ cùng Lại Văn nhắn tin quan lại , trừ lần đó ra, anh cũng không gửi tin nhắn. Lúc Lại Văn mở tin nhắn trong di động của Tứ Phương ra , thiếu chút nữa bị chọc giận đến choáng váng. Ngay cả vừa mới nhắn đến lần thứ nhất, tin nhắn thứ hai đã ngay lập tức được gửi đến , nội dung phân biệt là: _Các ngươi hạnh phúc không ? Dù sao tôi cũng không hạnh phúc, ngày đó nhìn thấy anh , thật là nhất kiến chung tình ( vừa gặp đã yêu ), anh đối với tôi có cảm giác không? _Thật sự rất nhớ anh , nửa đêm tỉnh lại, nhìn thấy người nằm bên cạnh là người mình không thương , thật sự rất đau đớn , tôi thật sự rất thích anh , không biết có thể được anh đáp lại hay không ? _Vì sao không để ý tới tôi , tôi thật sự rất thích anh, chúng ta có thể gặp nhau một chút không ? Tổng cộng ba tin nhắn , hai cái một cái là rạng sáng nay, một cái là tin nhắn đầu tiên , cái tin nhắn cuối cùng là mới nhắn vừa rồi . Lại Văn mở mắt thật to , trong lòng lửa đã bốc lên đầu . Người phụ nữ này là ai a? Như thế nào lại không biết xấu hổ như vậy, câu dẫn đàn ông đã có vợ . Tứ Phương quay đầu nhìn bộ dáng là lạ của cô hỏi , “Sao vậy ?” Lửa nhỏ bùng lớn, cô quay đầu trừng mắt thét chói tai, “Dừng xe.” Tứ Phương nghi ngờ đem xe dừng lại ở ven đường, Lại Văn xích tới bắt lấy cánh tay của anh rồi cắn, lực còn không nhỏ . Tứ Phương chịu đựng cánh tay đau “Em làm sao? Có chuyện gì vậy ?” Lại Văn miệng cắn đến đau, một mạch đem cánh tay anh dứt ra, nước mắt rơi xuống . Trong mắt lại còn thêm phẫn nộ nhìn anh . Tứ Phương muốn tới ôm cô , bị cô đẩy ra, anh nắm lấy mặt cô ”Em rốt cuộc có chuyện gì ?” Lại Văn khóc kêu, “Anh xem di động của anh đi .” Tứ Phương vội vàng cầm lấy di động xem, nhưng mà xem cái gì chứ ? “Xem tin nhắn” Lại Văn lại rống. “Được, được, nhìn coi nào ” Tứ Phương vội vàng nói, anh cả đời chưa bao giờ xem tin nhắn . Anh chưa bao giờ gửi , cũng chưa bao giờ xem. Khi anh mở tin nhắn ra , ba tin nhắn xuất hiện làm cho anh nhìn đến trợn mắt há hốc mồm, đây là cái gì a? Ai a? Anh bỏ lại di động, ôm cổ Lại Văn, “Bảo bối, em đừng nóng giận , cũng không biết là người nào bệnh thần kinh tóc bay rối . Đừng nóng giận được không” lại đem khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt của


pacman, rainbows, and roller s