
có?
“Có ba người, nhưng bọn họ rất ít khi đến công ty.” Anh cười. “Nghiệp vụ của công ty chúng ta phần lớn đều có thể giải quyết qua trực tuyến,
rất nhiều kỹ sư đều lựa chọn ở nhà làm việc, chúng ta có thẻ ghi, nhưng
chỉ có thực tập sinh cùng người đi làm mới đánh thẻ.” Hiện tại hơn cô một cái. “Công tác của em đại khái chính là làm tạp vụ, dọn dẹp, ngoài ra công ty có
mời bác lao công đến, bác ấy mỗi ngày 4 rưỡi chiều sẽ đến.”
Trước mắt nghe qua, công việc của cô hình như không khó, thậm chí rất nhẹ nhàng, chính là hạng mục tương đối hỗn tạp. Chuyện này với cô
không thành vấn đề.
“Kỹ sư…… Giờ làm việc không phải rất dài sao?” Sau khi biết thời gian đi làm, cô nhịn không được tò mò hỏi.
Lúc trước cô còn nghĩ rằng anh làm việc liên quan đến nghiệp vụ, thời gian có vẻ co dãn được. Không nghĩ tới toàn công ty đều là hình thức
loại này.
Rõ ràng nghe người ta nói, kỹ sư đều ngủ không đủ giấc, quá lao tứ
linh tinh, nhưng công ty này cũng khá co dãn, hướng bát trễ lục (?),
muộn, về sớm thậm chí không đến cũng không sao, còn quy định không cho
phép ở lại công ty tăng ca.
Chung Ấn Nghiêu cười cười. “Thân thể chính là tiền vốn, công
ty luôn luôn một mực khởi xướng hi vọng mọi người có thể làm việc nghỉ
ngơi bình thường, chúng ta không có biện pháp cưỡng chế yêu cầu hành vi
cá nhân, nhưng lựa chọn không giúp đỡ những thứ không lành mạnh.” Anh thân vẫn là cục cưng mẫu mực, có thể nói là kiểu mẫu trong công ty.
“Đã hiểu.” Thư Muội Dao gật gật đầu. “Em khi đi làm…… có chỗ ngồi không?” Cô hỏi biểu tình mang theo chờ mong.
“Về cái này……” Nhìn ánh mắt chờ mong gần trong gang
tấc, anh cảm giác trong cơ thể lại bắt đầu ngứa ngáy, thật sự rất muốn
giống bình thường được ôm cô.
Con mắt vòng vo chuyển đi, anh đúng là vẫn phải nhịn xuống, vì cô mà giới thiệu cho tốt.
“Công ty chỗ ngồi là tùy ý đăng ký sử dụng, nếu em không
thích kiểu văn phòng lớn, có thể lựa chọn văn phòng nhỏ, trên nguyên
tắc, một phòng nhiều nhất sáu người đăng kí sử dụng, dưới tình huống
không gian đủ có thể một người đăng kí một phòng.
“Nếu…… Nếu em không ngại, chúng ta cũng có cùng sử dụng một văn phòng.” Trước khi cô phản ứng, anh lại lập tức bổ sung. “Không phải anh nghĩ như thế nào! Là chúng ta công ty gần như đều là đàn ông…… Em ở bên ngoài…… Anh không yên tâm lắm.”
Cái này gọi là công tư không phân minh nha!
Thấy bộ dáng đương nhiên của anh, Thư Muội Dao trong lòng thầm trợn trắng mắt.
Cô ít nhiều có thể lý giải được nhiệt tình mãnh liệt của bạn trai,
bọn họ chính thức kết giao còn chưa đến nửa tháng, mỗi ngày hẹn hò một
lần, nếu là lén, cô cũng thích ở bên cạnh anh, nhưng hiện tại dù sao
cũng là đi làm, cô vẫn có khuynh hướng đem công tư phân biệt rõ ràng,
miễn cho ảnh hưởng tới công tác của nhau, làm người khác mượn cớ.
Chuyện này, cô phải hiểu rõ hơn.
“Để em suy nghĩ một chút.”
May mắn anh cũng tương đương tôn trọng quyết định của cô.
“Quyết định tốt rồi, phải tìm ai đăng ký?” Cô hỏi.
“Anh.” Người bên cạnh lập tức đáp.
“Anh?”
“Đúng, để anh mở bảng đăng kí chỗ ngồi cho em xem.” Anh đứng lên đến bàn làm việc. “Hoặc là em muốn xem trực tiếp bản giấy, ở tủcđếm ngược từ tầng thứ hai bên trái cặp hồ sơ thứ ba.” Ngón tay anh chỉ hướng ngăn tủ bên tường. “Em có thể điền vào bản giấy đó, xong rồi đưa lại cho anh để nhập vào dữ liệu công ty cho mọi người tiện tuần tra.”
Thư Muội Dao theo tay anh nhìn về phía bên tường, mới rõ ràng phát
hiện, người này chức vụ xác nhận nghiệp vụ, hình như cũng kiêm luôn công việc hành chính lặt vặt trong công ty.
Hóa ra là chính mình hiểu lầm, anh cũng không có lấy công làm tư, anh đưa cô nhận thức công ty, căn bản chính là bởi vì cô tiếp nhận công
việc lặt vặt trên tay anh cùng nghiệp vụ không hề liên quan.
Ách…… Nói như thế, nếu anh là tiền bối của cô, cô cần giao tư liệu
đều là cho anh, vậy ở cùng một gian phòng hình như không có gì là không
đúng ha? Ừm…… Cô vẫn nên suy nghĩ thêm thì tốt hơn.
Trở lại bàn làm việc gõ lên bàn phím mấy cái, Chung Ấn Nghiêu đột nhiên nghĩ đến ngẩng đầu. “Đúng rồi, Tiểu Dao, em muốn xin máy tính của công ty không? Hay là muốn mang máy của mình đến, mặt khác có thể xin phí hao tổn.”
“Ách! Cái kia……” Thư Muội Dao ngồi trên ghế sô pha nghe vậy buông cốc nước, bất an chấn động. “Kỳ thật em…… em…… em không…… Không dùng máy tính.”
Biết rõ bạn trai về phương diện khoa học kỹ thuật là cao thủ, nhưng
cô hình như hiện tại mới ý thức được chính mình tiến vào là một công ty “Khoa học kỹ thuật”……
Giống như có chút quá muộn ha?
“Không dùng máy tính?” Từ trên bàn ngẩng đầu lên, Chung Ấn Nghiêu khó được lộ ra vẻ mặt kinh ngạc hư hư thực thực.
Thư Muội Dao đỏ mặt, gật đầu.
“Trình độ máy tính của em đại khái đến đâu rồi?” Kinh ngạc trong chớp mắt đã biến mất, anh nháy mắt mỉm cười trở lại biểu tình ấm áp kiên nhẫn.
“Này…… Em cũng không rõ ràng……”
Anh vẫy tay, cô co quắp đứng dậy đi tới.
“Công ty máy tính đều là là hệ thốnglinux, khả năng em dùng không quen.” Đừng nói không thói quen, hình ảnh trước mắt, Thư Muội Dao ngay cả thấy cũng chưa thấy qua.
Cô t