
cảm giác xa lạ khó hiểu.
Đôi mắt xanh ngọc đang chăm chú từ cuốn sách đưa lên, bắt gặp ngay ánh mắt của tôi.
A ...
Bàn tay ấm của anh đang đặt lên mu bàn tay của tôi, xoa xoa nó thật dịu dàng, khiến tôi bối rối.
_ Đã bao lâu rồi nhỉ ? Lâu lắm rồi chúng ta mới có cơ hội được gần nhau thế này ... - Anh nhẹ giọng.
_ Thời gian cũng trôi qua thật nhanh, em cảm thấy ... - Tôi lí nhí.
_ Em cảm thấy gì nào ? - Bàn tay kia đã bắt được tay tôi, nắm thật chặt.
_ Chúng ta đang dần xa cách ... em ... thấy như vậy ... Anh đã trưởng
thành thật rồi ... - Tôi nhìn anh, nặn ra một đường trăng khuyết trên
môi.
_ Ừ, anh cũng không muốn làm thế này, nhưng do bác Smith cứ nhờ mãi...
Muốn anh làm hiệu trưởng ấy mà, nên anh cũng không từ chối được - Ryan
cười khổ.
_ Còn chuyện ... Thiên Du là em trai anh ... sao không nói cho em biết
sớm chứ ? Rõ ràng khi mới vào nhập học anh đã biết em đi cùng ... anh ta ...
_ Anh chỉ muốn biết xem nó đang muốn làm gì thôi ... Thực sự thì điều đó khiến anh ghen đấy, biết không ? - Anh nói, bàn tay lại xiết chặt thêm
một chút.
A...
_ Phương Đan ... thực sự là ... bạn gái của anh ta sao ?
Anh nhìn tôi một chút, rồi mới cất giọng :
_ Đúng vậy. Sao em lại quan tâm điều đó đến thế ?
Tôi khó khăn lắm mới có thể mở miệng trả lời :
_ Vì ... vì em tò mò thôi mà ...! - Mắt của tôi di chuyển sang chỗ khác.
Và tôi cảm giác không khí đang trở nên ái muội...
Gương mặt lãng tử kia đang chiếu đối diện tôi, và tôi cảm thấy nó đang
rất gần ... đang nhích lại gần mình hơn, khiến tim tôi vỗ trống liên hồi ...
Bên tai, giọng nói khàn trầm của anh du dương như khúc nhạc đêm đượm buồn vang vọng.
_ Em có biết anh đã rất nhớ em không ?
Mặt tôi đỏ lên, tôi bảo đảm luôn.
_ Em... em cũng vậy ...
Những ngón tay thon dài kia rời khỏi tay tôi, từ từ chạm nhẹ lên da mặt mẫn cảm của tôi, vuốt ve thật âu yếm.
Hơi thở của chúng tôi đều gấp rút, đều quyện vào nhau như một hỗn hợp kích thích cảm xúc...
Chúng tôi đang kề sát, rất sát...
Đôi môi tuyệt đẹp mà tôi luôn ao ước kia nhẹ nhàng chạm vào môi tôi.
A... thật mềm. Môi của chúng tôi quấn lấy nhau một cách nhẹ nhàng như
cánh chuồn chuồn lướt trên mặt nước. Đúng, đây là nụ hôn mà tôi ao ước
...
Và tôi bắt đầu cảm thấy đầu lưỡi của anh chạm đến môi mình, từ từ liếm mút.
Một cảm giác tội lỗi xông lên tận óc ...
_ Ưm ...! - Bất giác, tôi vùng ra khỏi tay anh, vội vã dùng cả hai tay che môi mình lại.
Nếu như anh biết nụ hôn đầu của tôi đã bị tên chết tiệt Thiên Du kia cướp mất rồi thì như thế nào đây ?
Khoảnh khắc mà anh bắt đầu mãnh liệt xâm chiếm lấy bờ môi, trong đầu tôi lại dâng lên cái cảm giác khi tên chết tiệt ấy hôn mình !
_ Stella ... làm sao vậy ? Khó thở sao ? - Anh vẫn một giọng khàn khàn, đôi mắt vẫn chăm chú nhìn tôi đầy mị lực.
Đôi mắt anh lúc này như biển hồ sâu thẳm, ngập tràn những tia mãnh liệt hướng chòng chọc vào tôi, say đắm.
_ A ... Xin lỗi anh ...
Ryan đứng lên khỏi chiếc ghế xoay, bước đến chiếc sofa rộng rãi mà tôi
đang thả lưng, ngồi phịch xuống cạnh tôi. Tôi cảm giác được chúng tôi
đang ngồi rất sát nhau.
_ Em cũng đang bắt đầu trưởng thành rồi đấy ... - Anh nói, xoa xoa mái tóc của tôi.
_ Thật vậy sao, em cũng rất mong mình lớn nhanh một chút ... - Tôi mỉm cười.
_ Tại sao ... ? Em chờ đợi ... đám cưới của chúng ta ? - Anh lại kề sát, đưa gương mặt góc cạnh trắng ngần dưới đèn vàng đầy mờ ảo tiến gần đến
tôi một cách chậm rãi.
_ Có lẽ ...
_ Nhưng ... em làm cho anh còn mong chờ điều đó hơn em nữa ... em có
hiểu anh muốn nói gì không ? - Hơi thở đầy mê hoặc của anh phả đều trên
gương mặt tôi, khiến tôi khẽ run lên.
Nếu như hỏi tôi khi nào Ryan nguy hiểm nhất, thì chính là lúc này.
Tim tôi đang đập, tim anh cũng đang đập. Dồn dập.
Hơi thở đều mị hoặc dây dưa vào nhau khiến không khí như bị nghẽn lại.
" Ring ring "
Môi cách môi 5cm.
" Ring ring "
Môi cách môi 2cm.
" Ring ring"
Môi cách môi 1cm.
" RING RING"
_ E... em phải nghe điện thoại ! - Tôi gần như thốt lên, túm lấy cái điện thoại trong túi quần đứng dậy.
" Thiên Du is calling "
Cái tên phá đám này !
Tôi bực dọc toan cúp máy, nhưng nghĩ đi nghĩ lại cũng nên nghe.
_ Alo - Tôi thều thào một cách lười biếng trong điện thoại.
_ Cô đang làm gì ? - Hắn hỏi.
_ Hô... a nghe điện thoại của anh chứ làm gì ... ahaha
_ Thật không ? Tên Ryan kia đã chạm đến chỗ nào rồi ? Lúc nãy tôi quên
mua nước tẩy rửa, ngày mai tôi mang qua giúp cô " thanh lọc cơ thể "
Cái quái gì ?!
_ Cái người cần tẩy rửa mới là anh á ! Đi mà tẩy cái não đen như mực của anh đi ! Chào !
Tôi cúp máy, tức điên lên được !
Đêm.
Chiếc cửa sổ lớn vẫn mở toang, ngoài kia là màn đêm vô tận đen kịt, điểm vài ngôi sao nhỏ lấp lánh …
Tôi không ngủ được.
Lăn lộn trên chiếc giường lớn, tôi cứ trằn trọc mãi, không thể nào đi
vào giấc ngủ dễ dàng như mọi khi. Quái, tôi thích ngủ lắm mà ?
Hay là tại lạ chỗ, ngủ không quen ?
_ 101 con cừu … 102 con cừu … 103 con cừu … - Không biết tôi phải đếm bao nhiêu con cừu nữa mới ngủ nổi đây ?
…
Bỗng, tôi nhớ lại cảnh ngọt ngào lúc nãy, b