Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Nếu Ốc Sên Có Tình Yêu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329055

Bình chọn: 8.00/10/905 lượt.

dung tin nhắn

và đống quần áo anh ta chưa kịp xử lý, lời khai của anh ta về cơ bản đáng tin cậy,

anh ta đúng là bị gọi đến ngôi biệt thự.

Tiếp theo, Diệp Tiếu cũnn không phải là hung thủ.

Căn cứ vào camera giám sát và lời khai của chị ta, thời gian chị ta ở hiện trường

chưa đến một tiếng đồng hồ. Trong thời gian ngắn như vậy, một người phụ nữ như

chị ta không thể nào hoàn thành một loạt hành động, bao gồm giết người, phá hoại

hệ thống giám sát an ninh, đâm thêm vài nhát dao vào nạn nhân, xử lý sạch sẽ hiện

trường. Hơn nữa, cũng không thể giải thích hdi loại vết thương trên thi thể nạn

nhân, cũng không có chuyện Trương Sĩ Ung đến sau bồi thêm mấy nhát dao. Theo

hình ảnh từ camera giám sát trên đường, khi Trương Sĩ Ung đến nơi, Diệp Tiếu đã

rời đi. Anh ta kiếm đâu ra dao rọc giấy ở vùng núi heo hút lúc nửa đêm?

Một khi hai người xuất hiện tại hiện trường vào khoảng

thời gian xảy ra vụ án không phải là hung thủ, vậy thì chúng ta cần quay lại giả

thiết ban đầu, xem chỗ nào xảy ra sai sót.

Chúng ta phán đoán thời gian Diệp Tử Tịch tử vong đều

căn cứ vào kết quả giám định và tin nhắn cầu cứu do chị ấy gửi đi lúc 22 giờ 17

phút. Nhưng trong lời khai của Diệp Tiếu, chị ta nói buổi tối hôm đó rất lạnh,

trong nhà bật điều hòa. Điều này rất kỳ lạ, bây giờ là mùa xuân, ban đêm tương

đối lạnh, nếu bật điều hòa cũng nên bật chiều nóng mới đúng, tại sao Diệp Tiếu

lại có ấn tượng bên trong rất lạnh? Nhiệt độ xuống thấp có thể trì hoãn phán

đoán về thời gian tử vong của thi thể. Như vậy, nhiều khả năng Diệp Tử Tịch chết

trước 21 giờ.

Ngoài ra, Diệp Tiếu cho biết, chị ta nghe thấy tiếng

lò vi sóng khi vào cửa. Nhưng tối hôm đó, Diệp Tử Tịch làm món sal và

shashimi, vốn không cần dùng đến lò vi sóng. Có lẽ tiếng động Diệp Tiếu nghe thấy

không phải là tiếng lò vi sóng, mà là tiếnn báo hiệu gửi tin nhắn thành công.

Em đã lên mạng tìm hiểu, gần đây máy di động có thể cài đặt phần mềm hẹn giờ gửi

tin nhắn. Nếu hung thủ có trình độ IT nhất định, còn có thể downlo virus, sau

khi gửi xong tin nhắn lập tức xóa phần mềm này. Như vậy sẽ không để lại dấu vết.

Do đó, có khả năng hung thủ dùng chế độ hẹn giờ gửi tin nhắn, lại bật điều hòa

lạnh giảm nhiệt độ trong phòng. Sử dụng cùng một lúc hai thủ đoạn này, sẽ làm

xáo trộn thời gian tử vong. Đáng tiếc, máy di động đã bị Diệp Tiếu đến hiện trường

lấy đi mất.

Nếu giả thiết này thành lập, chúng ta cần điều tra bằng

chứng ngoại phạm củd những đối tượnn bị tình nghi vào thời điểm trước 22 giờ.

Căn cứ theo lời khai của bọn họ, chỉ có anh cả Diệp Tử Cường và chị hai Diệp Cẩn,

hai người cũng phù hợp với mô tả về hung thủ của chúng tA. Về phần Diệp Tiếu,

em nghĩ chị ta hoặc là nhìn thấy xe của anh cả và chị hai khi đang trên đường đến

hiện trường, hoặc là chị ta cũng đoán ra hung thủ là di, vì vậy mới có ý định

nhận tội thay anh chị mình. Lúc Diệp Tiếu đến ngôi biệt thự, Diệp Tử Tịch chắc

đã chết rồi.”

Hứa Hủ trình bày xong liền nhìn Quý Bạch. Trong đôi

mắt trầm tĩnh của cô ẩn hiện sự tự tin và chờ mong được thừa nhận.

Quý Bạch mỉm cười: “Không tồi. Thật ra ngay từ đầu,

tôi cũng đã nghi ngờ. Một người có thể xử lý sạch sẽ hiện trường không lưu lại

dấu vết, chắc chắn sẽ tạo ra bằng chứng ngoại phạm cho mình. Tuy nhiên, em còn

bỏ sót một điểm quan trọng nhất.”

Hứa Hủ ngẩn người.

Quý Bạch nói: “Chứnn cứ đâu? Tất cả những điều em vừa

trình bày chỉ là suy đoán, chứng cứ định tội hai người nằm ở đâu?”

Hứa Hủ cúi đầu ngẫm nghĩ, cô lờ mờ cảm thấy một manh

mối nào đó nhưng lại không rõ ràng.

Tuy coi Hứa Hủ là bạn gái tương lai, nhưng lúc làm

việc, Quý Bạch không có ý dịu dàng hay chiếu cố đến cô. Anh cho rằng HứA Hủ

cũng không cần điều đó.

Vì vậy, bắt gặp gương mặt đầy vẻ nghi hoặc củd Hứa Hủ,

Quý Bạch không thương hoa tiếc ngọc, thẳng thắn phê bình: “Căn bệnh lớn nhất của

em là quá coi trọng phân tích mà bỏ qua việc nghiên cứu vật chứng. Lúc thảo luận

về Trương Sĩ Ung, em không nghĩ đến vật chứng quan trọng là ‘quần áo’. Bây giờ

cũng vậy, thật ra vừa rồi em đã nhắc tới chứng cứ quan trọng để phá án, nhưng

em lại không đào sâu suy nghĩ. Bây giờ tôi sẽ không vạch trần, em hãy về nhà thử

nghĩ xem, sáng sớm ngày mai chúng ta phá án.”

***

Tối nay thời tiết u ám, dự báo có mưa. Trong lúc

quan sát hiện trường, Hứa Hủ đã nghe thấy tiếng mưa rơi lộp độp ở bên ngoài.

Khi hdi người đi ra cửa ngôi biệt thự, mưa lớn như trút nước. Rừng cây và ngọn

núi càng mờ mịt trong mưa gió.

Hứa Hủ run cầm cập, lấy từ túi xách một chiếc ô gấp

nhỏ rồi quay sang hỏi Quý Bạch: “Anh có mang ô không?”

Quý Bạch cầm cái túi bên trong có chiếc ô nặng trịch,

nhưng anh bình thản lắc đầu: “Không mang.”

Diện tích của ngôi biệt thự khá lớn. Từ cửa ra vào

cũng phải đi bộ mấy chục mét mới tới bãi đỗ xe. Hứa Hủ mở ô đưa cho Quý Bạch,

sau đó cô đứng sát vào người anh.

Mặt đất trơn trượt, nước chảy xối xả, tiếng mưa rơi

rào rào. Quý Bạch một tay cầm ô, cùng Hứa Hủ vai kề vai đi trong cơn mưa lớn.

Cô hơi cúi thấp đầu, để lộ cái cổ mảnh khảnh, gương mặt nghiêng bình tĩnh.


Duck hunt