watch sexy videos at nza-vids!
Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút

Nếu Tình Yêu Nhiều Hơn Một Chút

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322921

Bình chọn: 10.00/10/292 lượt.

a anh cũng muốn đi theo, y tá

ngăn anh lại: “Ở đây đàn ông không được phép vào”.

Anh chỉ có thể đứng đợi bên ngoài, càng đợi càng suốt

ruột nên gọi điện cho Vệ Đông.

Hình như Vệ Đông vẫn chưa tỉnh ngủ, ngáp dài rồi hỏi

anh: “Sớm thế này mà không để cho người ta ngủ, cậu cố tình đấy à? Hôm nay mình

còn phải đi làm”.

Cố Nam nhìn đồng hồ, đã hơn tám giờ sáng, “Cuối tuần

rồi, cậu còn đi làm ở đâu?”

“Mình và vợ đi làm thêm giờ không được sao?” Vệ Đông

lý luận, “Vợ cậu có gì không vừa lòng sao? Cậu đi tìm vợ cậu mà giải quyết đi.”

“Vợ mình đang ở trong bệnh viện”, Cố Nam thật thà đáp,

“Mình muốn hỏi cậu, cô ấy kiểm tra que thử thai, trên đó có hai vạch đỏ nghĩa

là sao?”

Vệ Đông nghĩ Cố Nam trêu anh, cười hi hi nói: “Hai

vạch thể hiện người đó là trung đội trưởng, hồi nhỏ cậu còn đeo thứ đồ chơi ấy

nhiều hơn mình mà.”

Cố Nam biết Vệ Đông đang trêu anh, anh nghiêm túc hỏi:

“Cậu nói chuyện nghiêm túc được không? Hai vạch đỏ trên que thử thai!”

“Mới sáng sớm cậu lôi anh em ra để tiêu khiển phải

không? Hóa ra không có người phụ nữ nào nói cho cậu biết, đó là họ đang mang

thai sao? Cậu có biết mang thai là gì không? Để tôi dắt vợ tôi đến…” Vệ Đông

nói với Cố Nam bằng giọng nói của người Đông Bắc.

Suýt chút nữa Cố Nam nhảy đựng lên, “Mang…mang thai?”

Anh lắp bắp hỏi lại, một cảm giác vui mừng tột độ dâng

tràn trong lòng anh.

Duyệt Tâm mang thai? Họ sắp có con? Anh sắp làm bố rồi

sao?

Cố Nam đứng đó cười ngốc nghếch, rồi gọi điện thoại

cho bố mẹ báo tin vui, anh nói: “Duyệt Tâm mang thai, bố mẹ sắp được bế cháu

rồi!”

Bố anh nghe thấy rất vui mừng, mẹ anh lại nói: “Vừa

mấy bữa trước đòi ly hôn, liệu đứa trẻ này có phải của nhà họ Cố không?”

Câu nói này hất vào Cố Nam một chậu nước lạnh, anh

đứng đó ngạc nhiên nhìn Duyệt Tâm bước ra khỏi phòng khám, không kịp định thần

lại.

Anh hờ hững hỏi cô: “Kết quả thế nào?”

Nhìn thái độ đó của Cố Nam, Duyệt Tâm nghĩ hồi lâu rồi

mới nói: “Em có thai, bác sĩ nói khoảng tám tuần, mọi thứ đều bình thường, hỏi

chúng ta có muốn giữ đứa trẻ này không”.

Cố Nam không đồng ý ngay, Duyệt Tâm biết hai người đã

bàn đến chuyện ly hôn, đột nhiên có một đứa trẻ là không phải lúc.

Duyệt Tâm không đợi Cố Nam trả lời, cô tự nói với

chính mình: “Em cũng không biết nên làm thế nào bây giờ?”

Một lát sau, Cố Nam đã nghĩ thông suốt, anh ôm lấy

Duyệt Tâm, dịu dàng nói: “Con của chúng ta, vì sao lại không cần?”

Duyệt Tâm dựa vào lòng anh, bị câu nói “con của chúng

ta” làm cho cảm động.

Cuối cùng họ đã được đứa trẻ này hàn gắn, mặc dù không

chắc chắn nhưng đó là một sợi dây ràng buộc vô hình.

Trên đường về nhà, Cố Nam nói với Duyệt Tâm: “Bây giờ

đã có con rồi, em đừng động một tí là nhắc tới chuyện ly hôn nữa!”.

Duyệt Tâm nhìn con đường trước mặt, mặc dù vô định

nhưng vẫn tràn đầy hy vọng: “Phải rồi, Cố Nam, không ly hôn nữa, sau này chúng

ta sẽ sống tốt. Nhưng anh cũng nên thay đổi tính cách của mình”.

“Tính cách gì của anh? ... Được, anh vẫn chưa sửa được

sao?” Cố Nam vui vẻ nhận lỗi “Sau này có gì em không vừa lòng, anh sẽ sửa, được

không?”

Anh đuổi theo Duyệt Tâm, muốn cầm tay cô nhưng cô đã

thu tay lại, chỉ về phía cửa hàng bán đồ trẻ con cách đó không xa: “Em muốn đến

đó xem”

“Anh đi cùng em”

Duyệt Tâm không trả lời, bước về phía đó, Cố Nam đi

theo cô.

Đây là lần đầu tiên hai người giữ hòa khí tốt đẹp như

thế sau khi cãi nhau.

Một đứa trẻ có thể mang lại rất nhiều thay đổi.

Cố Nam làm việc chăm chỉ hơn, anh vẫn nói là phải kiếm

tiền mua sữa mua bột cho con.

Anh bắt đầu học cách chia xẻ việc nhà, ví dụ sau khi

ăn cơm, anh chủ động đề nghị rửa bát, điều này trước đây không thể xảy ra. Anh

còn học cách giặt quần áo, đương nhiên cũng không cần phải học nhiều, chỉ cho

quần áo vào máy giặt, đổ nước giặt vào là được.

Anh đề nghị Duyệt Tâm không cần đi làm, ở nhà nghỉ

ngơi nhưng sao Duyệt Tâm có thể nghỉ được? Cô cần tiền chữa bệnh cho Duyệt

Thanh, hơn nữa, cô cũng đã đồng ý với Viên Nhược Hồng trước khi Tổng Giám đốc

Hàn khỏi bệnh quay lại công ty, cô sẽ tiếp tục đi làm. Hơn nữa, cô chỉ có bầu,

đi làm cũng không có vấn đề gì. Ở quê cô, phụ nữ mang bầu vẫn đi làm công việc

đồng áng, vất vả hơn cô đi làm nhiều.

Cô giải thích tình trạng của mình với Cố Nam: “Bây giờ

nghỉ, sau này sinh con sẽ không được thanh toán tiền thuốc, hơn nữa đi làm sẽ

được nhận ba tháng tiền lương khi nghỉ sinh, không phải là tốt sao?”

Cố Nam không nói lên suy nghĩ của mình, anh khuyên cô

không cần đi làm vì không muốn cô tiếp tục làm việc với Viên Nhược Hồng, hơn

nữa anh cũng không thích cậu thanh niên tên là Hàn Hiên đó.

Thấy thái độ kiên trì của Cố Nam, cuối cùng Duyệt Tâm

cũng quay về ngủ chung giường với anh.

Lý do anh đưa ra là: “Em nằm ngủ một mình ở đó, buổi

tối em đắp chăn anh không nhìn thấy, nếu em bị cảm sẽ ảnh hưởng đến con chúng

ta…Em quay về ngủ chung, anh hứa sẽ không chạm vào em, thật đấy…”

Nhưng khi cô quay về phòng, Cố Nam quên mất lời hứa

của mình.

Anh từ từ ghé sát môi cô, hôn lên đó, hơi thở nóng hổi

của anh phả lên cổ Duyệt Tâ