
môi truyền đến một trận làm người tôi chóng mặt tê dại. Nụ hôn này, ôn hòa mềm nhẹ, tràn
đầy thương tiếc.
Trước khi tôi hít thở không thông trong niềm
hạnh phúc này, bên tôii truyền đến tiếng nói nhỏ thoả mãn của Nhiễm
Ngạo: "Rốt cục, em là của anh ."
"Tịnh Nhã! Bồ là đệ nhất thiên
hạ này: lười nhất, luôn luôn cũng chậm, tại sao vừa nhắc tới kết hôn bồ
lại lao đi nhanh hơn tất cả người khác!"
"Đúng a, còn cầm giấy chứng nhận tốt nghiệp và giấy kết hôn cùng một lúc, ghen tỵ chết tôi! !"
"Hơn nữa còn gả cho ông xã đẹp trai như vậy nhiều tiền như vậy, thật sự không có thiên lý!"
Tôi che lỗ tai, nhưng tiếng thét chói tôii của đám nư nhân này vẫn kích
động đến đầu tôi thấy choáng, tôi chỉ có thể xin tha: "Thỉnh chú ý hình
tượng, bên kia có một đoàn suất ca đấy! Cũng không nên tự hủy tương lai
a."
Quả nhiên mưu kế hay, lời vừa ra khỏi miệng, đám phụ nữ này lập tức an tĩnh, mọi người làm hình dáng thục nữ.
Tôi xoa xoa lỗ tai: "Như vậy mới đúng, xem tôi trượng nghĩa chưa, bảo ông
xã của tôi đem toàn bộ đàn ông độc thân hoàng kim ở công ty của bọn họ
đến cho các ngươi chọn. Con mồi đang ở trước mặt, tôi không quản các
ngươi là trộm, là lừa, hay gạt, dù sao phải đem hết toàn bộ thủ đoạn ra, để cho bọn họ quỳ gối ở dưới váy các ngươi!"
Nghe vậy, đám phụ nữ này mọi người xoa xoa tay, mài đao soàn soạt chuẩn bị đi đến chỗ suất ca.
Đang vào thời khắc này, thanh âm bao hàm châm chọc nũng nịu của Hồ Nghi Dĩ
vang lên ở phía sau: "Thì ra cô chính là dùng những phương pháp này đem
Nhiễm Ngạo thu vào tay."
Tôi than thở một tiếng, cô ta thật là không chịu dễ dàng bỏ qua cho chúng tôi, lại chạy đến trong hôn lễ cho tôi mất mặt.
"Không sai, áo cưới trên người của tôi chính là thành quả của những thủ đoạn
đó." Tôi trả lời lại một cách mỉa mai, bản thân cũng không phải là người ở không mặc người khi dễ.
Bị tôi cầm một quân, Hồ Nghi Dĩ chợt
nheo mắt lại, sau đó kiều mỵ cười một tiếng: "Nghe ra rất là lợi hại
đâý. Xem ra, tôi thật muốn thỉnh giáo tiếp, ngươi là dùng thủ đoạn gì
đem Nhiễm Ngạo, đàn ông mới vừa tròn 18 tuổi mê đến đầu óc choáng váng
đây?" Nghe vậy, tất cả bạn bè bên cạnh kinh ngạc nhìn tôi , chỉ nghe các cô lúng túng hỏi: "Tịnh Nhã, ông xã ngươi... anh... Thật..."
Tôi nhìn các cô, trấn tĩnh tự nhiên mỉm cười: "Thật sự, Nhiễm Ngạo chỉ có 18 tuổi."
Nụ cười kia phát ra từ nội tâm.
Nếu như không phải là đón nhận chuyện này, tôi cũng sẽ không trở lại bên
cạnh Nhiễm Ngạo. Nếu chính mình đều không để ý, những người khác để ý
thì có gì quan trọng, dù sao, cùng Nhiễm Ngạo kết hôn chính là tôi.
Hồ Nghi Dĩ đối với tôi như không có chuyện gì xảy ra cảm thấy kinh ngạc,
cô cẩn thận tìm tòi nghiên cứu ánh mắt của tôi, muốn từ trong tìm ra dấu vết có lợi cho cô, nhưng vô ích. Đột nhiên, ánh mắt của cô chuyển qua
phía sau thân thể của tôi, trên mặt bày ra vẻ mặt yêu hận đan xen.
Còn chưa kịp quay đầu lại, một đôi tay dịu dàng ôm chầm bờ eo của tôi, tôi ngẩng đầu, nhắc tào tháo tào tháo đến.
"Hồ tiểu thư cũng tới." Nhiễm Ngạo nhìn Hồ Nghi Dĩ, trong tươi cười tràn
đầy lạnh lẽo, ánh mắt sắc bén mà tối tăm, trong thanh âm không có có một tia tình cảm: "Chúng tôi cho là Hồ tiểu thư có nhiều chuyện bận rộn,
không muốn lải nhải, liền không có báo cho ngươi. Kết quả Hồ tiểu thư
thần thông quảng đại, ngay cả thiệp mời cũng không có cũng thuận lợi
tiến vào."
Rõ ràng ngầm nói cho tất cả Hồ Nghi Dĩ không mời mà tới.
Nghe vậy, Hồ Nghi Dĩ vừa thẹn vừa giận, giận đến đỏ bừng cả khuôn mặt, dù
sao ở chỗ này của tôi cũng không chiếm được tiện nghi gì, chỉ đành phải
xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng của cô, tôi đã không có quá nhiều cảm giác .
Ở trong thế giới của cô, một khi yêu, người khác nhất định phải yêu cô
lại, nếu không, vậy đối phương chính là làm cô xấu hổ. Cô liền có quyền
lợi yên tâm thoải mái đi báo thù.
Cô vĩnh viễn không hiểu rõ, không có người nào nhất định phải yêu người nào.
"Có mệt hay không, anh cùng em đến bên kia nghỉ ngơi." Nhiễm Ngạo sủng nịch hỏi.
Tôi biết anh là sợ tôi bởi vì anh mà gặp khó khăn ở trước mặt bạn bè, cố ý muốn giải vây cho tôi.
Ha hả, bây giờ người quan tâm chuyện này lại là anh.
Tôi lắc đầu, cười nói: "Chúng ta đang đàm luận về anh đấy."
Anh nhìn tôi, há hốc mồm, nhưng không có nói gì, trong mắt có vẻ không thể tin, bộ dáng nhìn qua ngây ngốc, khả ái cực kỳ.
"Các bồ biết không, lúc tôi biết anh ấy chỉ có 18 tuổi, liền bị sợ hãi, phải biết rằng, tội dụ dỗ thiếu niên cũng không nhẹ a." Tôi cùng các cô mở
ra vui đùa.
Nghe vậy, mọi người ngăn không được cười ra tiếng, bỏ qua nặng nề cùng xấu hổ vừa rồi .
Nhiễm Ngạo nhìn tôi, trên mặt tràn đầy vui mừng. Anh biết, tôi có thể trò
chuyện vui vẻ như thế, cho thấy tôi đã thông suốt việc này.
"Anh đi lấy chút đồ ăn cho em." Nhiễm Ngạo dịu dàng nói.
Tôi gật đầu, để anh đi, sau đó nhìn những khuôn mắt phía trước vẫn như cũ là vẻ mặt hâm mộ.
"Tịnh Nhã, ông xã bồ rất quan tâm người, ánh mắt anh ấy nhìn bồ thật là cưng chìu bồ tới cực điểm!"
"Khó trách gần đây lưu hành chị em yêu nhau, thì ra là những tiểu đàn