
liền khẩn cấp muốn cùng hắn song túc song phi! Rốt cuộc nàng để hắn ở chỗ nào?
Ở trong lòng nàng, chẳng lẽ hắn một chút phân lượng cũng không có sao?
“Vâng, nhưng không
phải......”
Biết hắn hiểu lầm, Thủy
Liên sốt ruột muốn nói rõ ràng, nhưng lại lần nữa bị hắn đánh gãy lời của nàng.
“Đủ!” Hắn rồi đột nhiên
rống giận, hắc đồng lạnh như băng nhìn chăm chú vào nàng. “Ta sẽ không để cho
nàng rời đi, nàng tốt nhất sớm nên đánh mất suy nghĩ này.”
Không nhìn nàng bị tiếng
hô của hắn dọa đến khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tái nhợt, thân hình cao lớn phẩy
tay áo bỏ đi.
Thủy Liên ngã ngồi xuống
ghế, nước mắt ủy khuất không ngừng rơi xuống, vì sao không chịu nghe nàng đem
lời nói xong, hắn căn bản là hiểu lầm nàng, còn đối nàng rống! Từ nhỏ đến lớn,
chưa từng có người đối nàng hung dữ, chỉ có hắn đối nàng rống giận không chỉ
một lần.
Nàng luôn luôn nhát gan,
không chịu được người khác đối nàng lớn tiếng, nhưng hắn lại lần nữa đối nàng
hung dữ! Thủy Liên càng nghĩ càng ủy khuất, nước mắt cơ hồ muốn như cỏ dại lan
tràn.
Tiểu Mai cùng Xuân Hoa
hai người bị tiếng hô làm sợ tới mức đã chạy tới, cũng không nghĩ đến lại nhìn
đến phu nhân khóc không ngừng, sợ tới mức hai người luống cuống tay chân, không
biết nên như thế nào cho phải.
“Phu nhân phát sinh
chuyện gì ?”
“Phu nhân mau đừng khóc,
vạn nhất khóc hư thân mình làm sao bây giờ.”
“Nơi này là làm sao vậy,
đã xảy ra chuyện gì ?”
Thượng Quan Dung mới vừa
rồi ở hiệu thuốc kia không thấy thấy đại ca đến, còn tưởng rằng đại tẩu thân
thể có bệnh nhẹ, xử lý xong chuyện nhập hàng liền vội vàng hướng đến đây, không
nghĩ tới mới bước vào Vô Trần hiên, liền nghe thấy tiếng khóc truyền đến.
“Tiểu thư, người đến đúng
lúc, mới vừa rồi chúng ta nghe đến tiếng rống giận dữ của trang chủ, tới rồi
vừa thấy, liền nhìn thấy phu nhân đang khóc.”
Hai nha hoàn nhìn thấy là
nàng, như trút được gánh nặng, tùng thật lớn một hơi, vội vàng nhanh chóng thối
lui đến một bên đi.
“Đại tẩu, rốt cuộc là ra
chuyện gì ?” Thượng Quan Dung ngồi vào bên cạnh nàng, sốt ruột hỏi.
Thủy Liên nâng lên khuôn
mặt nhỏ nhắn tràn đầy nước mắt, ủy khuất nhào vào trong lòng Thượng Quan Dung,
khóc thút thít nghẹn nói:
“Muội...... Đại ca......
Hắn hiểu lầm ta, còn...... Đối ta rống.”
“Đại tẩu tẩu liền đại
nhân có đại lượng tha thứ cho đại ca đi, huynh ấy luôn luôn tính tình không
tốt, nhưng là rốt cuộc phát sinh chuyện gì, hắn làm sao có thể đối với tẩu hung
dữ?”
Thượng Quan Dung vỗ nhẹ lưng
nàng, không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài, cảm thấy đầu ẩn ẩn co rút đau đớn,
nàng muội muội này thật sự là khó làm.
Thật vất vả nghe Thủy
Liên nói xong nguyên nhân của hậu quả này, Thượng Quan Dung kinh hỉ đem người
trong lòng đẩy ra, vui vẻ xác nhận:
“Đại tẩu tẩu là nói, tẩu
rốt cục xác định cảm tình của mình, phát giác chính mình là yêu đại ca, tẩu
không phải muốn cùng vị hôn phu không có duyên kia rời đi, mà là phải đi về
thăm Nhị nương sinh bệnh?”
“Ân.” Thủy Liên sắc mặt
ửng đỏ, nghẹn ngào gật đầu.
“Thật tốt quá, chúng ta
phải đi ngay tìm đại ca nói rõ ràng!”
Nguyên lai là đại ca ghen
lung tung, mới có thể hại đại tẩu khóc đau lòng như vậy, nàng không chờ kịp
muốn nhìn đại ca biểu cảm hối hận.
“Không cần, hắn đối ta
rống.”
Thủy Liên vẫn là cảm thấy
ủy khuất không thôi, không chịu đứng dậy cùng nàng đi tìm Thượng Quan Ngân.
“Đại tẩu, đại ca hội tính
tình như vậy, cũng là bởi vì huynh ấy quá mức để ý tẩu, cho rằng tẩu muốn cùng
Chu Thành rời đi, cho nên mới sẽ không phân tốt xấu phát hỏa. Tẩu liền tha thứ
huynh ấy một lần thôi, muội cam đoan sau khi tẩu cùng huynh ấy nói rõ, từ nay
về sau, đại ca cũng không dám đối tẩu rống nữa.”
Thượng Quan Dung không
khỏi phân trần cứng rắn đem nàng kéo, đối phó đại tẩu tổng so với thuyết phục
đại ca dễ dàng nhiều lắm, không mời đại tẩu đi qua, chẳng lẽ còn mạo hiểm sinh
mệnh nguy hiểm đi gọi đại ca lại đây? Nàng cũng không phải ngu ngốc.
Thủy Liên không chống lại
được lực đạo của nàng, chỉ phải để nàng kéo đến thư phòng.
Qua hành lang dài, còn
chưa tiến vào thư phòng, xa xa chợt nghe đến tiếng gầm gừ vang lên, làm cho tôi
tớ đi qua sợ tới mức tìm đường vòng mà đi.
Thủy Liên nghe thấy tiếng
hô, sợ tới mức ngừng bước chân, không dám tiến lên phía trước, vẫn là Thượng
Quan Dung dám khuyên can mãi, đem nàng lôi kéo đi.
Đi đến trước thư phòng,
chỉ thấy Lí Nghĩa sắc mặt trầm trọng, canh giữ ở cửa.
“Phu nhân, tiểu thư, các
ngươi vẫn là hiện tại đừng đi vào.”
Lí Nghĩa che ở trước mặt
hai người, thập phần hảo tâm khuyên giới hai người, nhất là biết phu nhân lá
gan nhỏ, lại là không chịu nổi dọa.
“Dung Dung, chúng ta vẫn
là đi thôi.”
Thủy Liên nghe thấy không
ngừng theo trong thư phòng đầu truyền đến va chạm vỡ vụn thanh, bạn tiếng rống
giận dữ, sợ hãi đã muốn đi.
“Đại tẩu không được a,
ngươi nhưng là của chúng ta cứu tinh. Ngươi yên tâm, đại ca lại thế nào tức
giận, cũng tuyệt luyến tiếc thương ngươi một cây lông tơ.”
Thượng Quan Dung vội vàng
kéo nàng, còn dám đem nàng hướng thư phòng cánh cửa kia kéo