
em không biết làm gì hơn, bản năng cho em biết phải giữ lấy cho
mình người anh này, mọi giá phải để anh nhận em,...
- Wine ơi,,, đừng bỏ em...- Giọng Moon không thoát ra được cao hơn, nước mắt đã làm ứ nghẹn con tim.
Wine chẳng biết làm gì hơn, ngoài việc vỗ về em gái. Wine biết cách
chiều lòng phái yếu nhưng sao đối diện với em đôi bàn tay như cứng
đờ....
Mãi mà Moon không chịu bỏ ra, cho đến khi cậu phải hứa rằng không bỏ rơi em gái Moon mới buông tha. Wine vuốt nhẹ hai bên bờ mi, lau khô nước
mắt cho em. Ánh mắt em sao mà long lanh và trong sáng tới thế, khiến cậu không thể không ôm em vào lòng. Wine hôn nhẹ lên mái tóc em để kiểm
chứng lời hứa. Còn em thì vẫn cứ giữ chặt lấy tay cậu như một đứa trẻ sợ bị bỏ lại.
- Em à, về nhà với anh!- Wine không muốn để em mình phải làm người giúp việc.
- Anh ở với ai?
- Anh Mes!
- Vậy thì em không về đâu! Em không được tiếp nhận.
- Anh sẽ...
- Không, anh không được nói, xin anh, có lẽ anh Mes có điều khó nói!
Đôi mắt Moon làm Wine không thể không nghe theo dù không hiểu anh mình tại sao lại thế. Moon thêm một lần nữa ôm chặt lấy anh.
- Chỉ cần thi thoảng em được nhìn thấy anh là được rồi!- Hạnh phúc của
Moon đơn giản là được nhìn thấy nụ cười của anh trai dành cho mình.- Ước gì em được ở cùng với anh nhỉ, một mình anh thôi, em sẽ nấu bữa sáng
mỗi ngày, giặt đồ của anh, ... cả bắt nạt anh nữa... hi hi...làm tất cả
những việc mà cô em gái hay làm- Moon nghĩ tới đó mà hạnh phúc, chỉ cần
hình dung khi đem áo quần của anh trai đi giặt, thó được một vài thứ
trong túi khiến em bật cười, em cười trong nước mắt!
- Vậy thì về với anh! Anh có nhà riêng, anh cũng sẽ không nói cho Mes.
- Ngốc! Mẹ em là gián điệp, anh gọi em về thì sẽ phải như bố đấy!
- Vậy thì sao?- Wine đã thường hay nghe em kẻ về tình cảm của cô giành
cho anh trai ngày trước. Giờ đây chính cậu là người anh đó, cậu thực sự
muốn bảo vệ và che chở cho người em gái này,... mặc dù tình cảm của cậu
đã đi quá xa!
- Nhưng...
- Chúng ta là anh em!- Wine “tuyên bố”.
Một nụ cười rất tươi nở trên đôi môi em khi nghe tới câu nói đó, có lẽ
từ trước tới giờ đây là lần đầu tiên em cười thoải mái và hạnh phúc đến
thế.
Em và Mes là hai anh em cùng cha và mẹ.
Em và Wine là hai anh em khác mẹ cùng cha.
Mes không nhận em, nhưng Wine đã làm điều ngược lại. Từ giờ, em đã có Anh!
Lúc này cũng chẳng phải lúc để nghĩ về con người đang đợi chờ Moon ở
nhà- hắn, em đi theo anh trai của mình tới một ngôi nhà nằm ngoài Devil
Buildings...
Trên đường đi, em không nói gì, chỉ nhìn anh trai mà mỉm cười, ngay cả
Wine cũng không thể biết hết được niềm vui sướng của em lúc này đâu. Đôi lần bắt gặp ánh mắt em, khiến cậu bối rối, nhưng rồi lại tự nhủ: “Moon
là em gái mình!”.
Căn nhà nằm ở ngoại ô thành phố, phải mất chừng một giờ xe chạy mới tới. Vừa đặt chân xuống xe, Moon đã chạy vào sân để ngắm nghía ngôi nhà.
Wine là con người hiện đại, nên ngôi nhà mang dáng vẻ của thời đại mới.
Tường nhà được sơn màu xanh thiên thanh mát dịu, trên chiếc cổng nho nhỏ màu trắng sữa là dàn hoa thiên lý đã đang trổ hoa,... một cảm giác thân quen ngập tràn trong Moon, em là em của Wine, nên ngôi nhà này em cũng
là chủ!
Moon vẫy vẫy người anh rồi đi vào trong nhà luôn, em tỏ ra mình là một
vị chủ nhân đã đi dã ngoại một chuyến lâu lâu mới về, nhìn thấy áo của
anh trên ghế, em đã vội vàng treo lên ngay ngắn. Em sẽ nấu bữa tối và
yêu cầu Wine nghỉ ngơi.
Trong khi đó Ken đã về tới nhà, mấy hôm nay hắn đi công việc, giờ trở
về, mong muốn được nhìn thấy nụ cười hồn nhiên của em. Hắn có quà, hắn
nghĩ chắc chắn em sẽ thích... hắn đã phải bay sang tận Chile chỉ để mua
một chậu xương rồng cảnh cho người con gái của hắn. Ken đang hình dung
khi em nhận món quà, bỗng dưng hắn cười... cười một mình mà thấy rất thú vị!
Em không có ở nhà, em cũng không để lại lời nhắn. Hắn chờ hoài mà không
thấy, sốt ruột bật hệ thống kiểm soát định vị vị trí. Biết rằng làm vậy
là không tôn trọng quyền tự do của em, nhưng đã 19h rồi, bốn tiếng qua
hắn lo cho em lắm. Thiết bị được kích hoạt, mỗi một nhân viên ở Devils
đều phát tín hiệu tần số riêng biệt trên cơ thể, qua máy lọc tín hiệu
toàn cầu, Ken có thể phát hiện ra người cần tìm, trừ phi đang ở vùng mã
hóa, ví như ở trong phòng hắn đây, chỗ của Arrow hay Perry cũng những
người lãnh đạo khác. Kết quả thu được rất nhanh, chỉ sau chưa đầy một
giây, Ken đã biết Moon ở bên Wine.
Wine và Moon có quan hệ gì, hắn đã biết, đương nhiên hắn quan tâm đến
người con gái ấy rất nhiều nên đã điều tra kĩ lưỡng. Tuy nhiên việc em
đi mà vẫn chưa trở về tới giờ này khiến hắn khó chịu, cơn tức giận được
nhân đôi khi hắn nghĩ tới “lời thỉnh cầu” của em hôm trước. Ngộ nhỡ, cả
hai người đó chưa biết về quan hệ ruột thịt của mình thì sao? Ken sợ em
sẽ thay thế hắn bằng một người khác!
Cái tên Wine đó, cũng sát gái y như hắn, đột nhiên hắn rùng mình, nhưng chắc gì khả năng tự chủ của Wine đã được như Ken.
Ngay lập tức Ken khởi động cầu dữ liệu thông qua hệ thống Devils.4 triệu tập Wine tới Devils n