XtGem Forum catalog
Người Bên Gối Lạnh Lùng

Người Bên Gối Lạnh Lùng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321895

Bình chọn: 7.00/10/189 lượt.

ắn môi dưới,trên mặt như có sương mù, cô rũ xuống khuôn mặt sắp khóc, không muốn cho anh thấy cô yếu ớt, nhưng chưa gì mà nước mắt đã giàn giụa, tràn mi, trong suốt rơi xuống.

Anh hận cô!

Anh cứ vậy mà hận cô!

Lòng Đường Ngữ Thi đau, phá, hỏng, đổ máu đầm đìa rồi….

Cô xoay người, hướng ngoái cửa lớn chạy ra, trước mắt một cảnh mịt mờ, chỉ muốn chạy trốn đến một nơi anh không tìm được, tránh lòng khỏi đau đớn.

Phan Nghị thấy nước mắt của cô, trong lúc nhất thời cũng cảm thấy đau.

Cả người anh sửng sốt một chút, quên phải ngăn cản cô.

“Đường tiểu thư?”

Đúng lúc luật sư Vưu vào cửa, vội vàng va vào người Đường Ngữ Thi một phát, hai người thiếu chút nữa ngã nhào.

“Luật sư Vưu…..?” Đường Ngữ Thi lau đi nước mắt, mặt áy náy. “Thật xin lỗi, tôi không cố ý”.

“Không sao”.

Luật sư Vưu vỗ người, lơ đễnh, nhìn anh nhìn cô, mặt liền biến sắc, tròng mắt chuyên chú sắc bén nhìn thẳng vào gương mặt đang khóc của Đường Ngữ Thi.

“Đường tiểu thư, cô khóc sao?cô ở đây không sung sướng sao?”

Phan Nghị không ngờ luật sư Vưu vừa gọi cho anh liền đến nhà, ông nhất định hiểu tình hình.

Anh biết, tuyệt đối không để chuyện ly hôn với Đường Ngữ Thi thành sự thật, anh không muốn buông người phụ nữ này, đương nhiên, anh cũng không đem một nửa tài sản nhà họ Phan đưa cho cô.

“Tôi….” Lòng đau thương không lừa được người.

“Chúng tôi ý kiến không hợp, cô ấy giận dỗi với tôi, không có việc gì lớn”. Phan Nghị lạnh nhạt muốn chuyển đổi đề tài.

Luật sư Vưu đôi môi mím chặt, tỉnh táo nhìn qua xem lại việc giữa 2 người.

Phan Nghị khẽ mỉm cười, vẻ mặt cưng chiều đi về phía Đường Ngữ Thi. “Không nên tức giận, cứ coi như là anh đã nói sai, anh khiến em đau lòng là anh sai, anh về sau sẽ chú ý lựa lời, anh hứa với em, anh sẽ đổi”.

Âm thanh của anh trầm thấp mà ấm áp, giống như nói chuyện thủ thỉ thù thì với người phụ nữ mình yêu, dịu dàng, tròng mắt đen chớp lay còn ẩn chứa ánh lửa kì dị nhìn cô.

Đường Ngữ Thi chưa bao giờ thấy anh dịu dàng như vậy, mặt của cô không hiểu được lại đỏ như gấc.

“Anh nói thật sao?” Trái tim của cô kịch liệt vang dội, giống như muốn đập ra khỏi lồng ngực.

Phan Nghị sử dụng giọng nói quyến rũ khàn khàn nói với cô, từ âm trong ngọt ngào khiến lòng người rung động, đây là vũ khí lợi hại của anh đối phó với người phụ nữ. “Tin tưởng anh”.

Đường Ngữ Thi không kịp chuẩn bị đối mặt anh ngây ra, chưa bao giờ nghe thấy giọng nói dịu dàng như vậy, vừa nghe qua giọng nói như vậy thì gò má ửng hồng, gật đầu một cái.

“Như vậy, hai người không tính ly hôn nữa sao?” Luật sư Vưu chú ý nhìn vào Đường Ngữ Thi.

Cô biểu hiện hỉ nộ ái ố trên mặt không sót một cái, cũng không gạt người.

Phan Nghị cảnh giác nhìn vào mắt luật sư Vưu, sau đó ôm eo mảnh khảnh của Đường Ngữ Thi, cố ý trước mắt người ta ra vẻ ngọt ngào thân mật.

Khi anh chắc lực ôm chặt eo thon của cô, Đường Ngữ Thi kinh ngạc,một loại nhiệt thần kí từ thân anh truyền đến, xông vào tim cô đập thình thịch bên trong, cô cúi thấp đầu xuống, vẻ mặt ngượng ngùng cực điểm.

“Chúng tôi vốn không tính ly hôn, cô ấy chỉ nói đùa thôi”. Phan Nghị bày tỏ.

Đường Ngữ Thi ngẩng đầu lên, cự ly hai người rất gần, cô thấy đáy mặt anh có ý cảnh cáo.

Nhất thời, cô nhất thời hiểu ra. Anh chỉ diễn trò thôi! Tất cả đều là giả, chỉ là cho luật sư Vưu nhìn mà thôi…

Lòng của cô lạnh đi, bắt đầu giãy dụa, thoát khỏi khuỷu tay của anh, cô lựa chọn đi tới luật sư Vưu, không muốn nhìn anh.

“Người nào có thể cho tôi biết, vừa xảy ra chuyện gì?” Luật sư Vưu mặt quan tâm. Phan Nghị vẻ mặt hơi cáu, khoát khoát tay. “Em lại bắt đầu lại cáu kỉnh khó hiêu rồi!”

“Cô có thể nói cho tôi biết không?” Luật sư Vưu ưu ái nhìn cô. “Tôi có thể giúp cô, hơn nữa, cô tuyệt đối sẽ không chịu thiệt”.

Đường Ngữ Thi nhìn về phía Phan Nghị, đôi mắt sâu, càng có lửa không lường được,khiến cô lưu luyến.

Không phải cô muốn ly hôn sao? Cô lại cảm thấy lưu luyến không rời!

Vừa rồi anh dịu dàng như vậy khiến cô sợ hãi, cô thật thích bộ dạng đó của anh, nếu không phải diễn trò, nếu anh thật lòng không biết sẽ tốt như thế nào?

Có khả năng sao? Cô có thể lần nữa đánh cược sao?

Cho anh một cơ hội,cũng là cho chính mình một cơ hội! Trong lòng Đường Ngữ Thi quyết định, cắn môi, lắc đầu một cái. “Tôi không sao, chỉ hơi mệt, tôi về phòng nghỉ ngơi trước”. Cô nói xong lên lầu trở về phòng.

Cô không nhắc lại hai chữ “Ly hôn” khiến Phan Nghị thở phào nhẹ nhõm, mặc dù không biết cô nghĩ gì, ít nhất anh không phải lo lắng nữa.

“Luật sư Vưu, ông thấy đấy, chúng ta như vậy cũng giống như các cặp vợ chồng bình thường khác, mặc dù thỉnh thoảng sẽ có cãi nhau, nhưng không phải vợ chồng đầu giường thì ầm ĩ, cuối giường hòa sao? Hiện tại không sao nữa rồi,ông không cần lo lắng quá”.

Luật sư Vưu gật đầu một cái, trầm ngâm một lát sau mở miệng. “Tôi có thể nhìn qua phòng tân hôn của 2 người không?”

Phan Nghị ngẩn ra, phát hiện ánh mắt sắc bén của luật sư nhìn anh, anh quyết ngật đầu. “Có thể”

Đường Ngữ Thi vào phòng, việc đầu tiên là đóng cửa phòng, bởi vì cô cần không gian của mình, cô không thích ở dưới lầu giả vờ như v