
ói xong còn không quên cúi người ở trên môi của nàng ấn một cái.
Trên mặt Lâm Duyệt nóng lên, tức giận thoát khỏi móng vuốt
của hắn, giận dữ nói: “Ai yêu anh chứ? Không biết xấu hổ!” Chán ghét! Vì sao
hắn dễ dàng như vậy nhìn thấu lòng của nàng chứ…
“Duyệt Nhi, yêu thượng anh khiến em cảm thấy khó khăn như vậy
sao?” Mạc Lặc Nghị Phàm bất đắc dĩ thở dài nói, nói xong dắt tay nàng: “Tốt
lắm, chúng ta là nên đi ăn cơm rồi.”
“Mọi người còn chưa có ăn cơm sao?” Lâm Duyệt kinh ngạc nhìn
hắn, bên chân tiểu Thư Tình một mặt ủy khuất nói: “Người ta đều nhanh đói muốn
chết, ba ba còn không cho người ta ăn đồ ăn vặt nha.” Lý do là sợ nó ăn
đồ ăn vặt xong sẽ không chịu ăn cơm nữa.
“Hắc hắc, để em giải thích, lần sau cũng không dám tái phậm
về muộn nữa” trên mặt Lâm Duyệt lại lần nữa lộ ra nụ cười lịnh nọt, lấy
lòng hết nhìn cha lại nhìn con gái hai người.
Cơm nước xong, Lâm Duyệt sớm liền trốn vào phòng ngủ, hiện
tại nàng có thể không gặp Mạc Lặc Nghị Phàm liền tận lực tránh cho bằng được,
để tránh cho trái tim nàng ngày càng yêu hắn thêm sâu đậm, bằng không đến lúc
đó chắc chắn không thể tự thoát ra được.
Nhìn một đống bài tạp và tài liệu ôn tập, lại nửa chữ cũng
đọc không vào. Lâm Duyệt gơi hait ay vò đầu bứt tóc, ý đồ đem đầu óc hỗn loạn
sửa sang lại cho rõ ràng, phát hiện hết thảy đều càng rối bời hơn, nàng buồn
bực ghé vào bên mặt bàn, hai tay nắm lại đấm đấm lên mặt bàn.
Mạc Lặc Nghị Phàm tiến vào liền nhìn thấy bộ dáng bực bội
không ngớt của nàng, nhẹ nhàng mà nâng thân mình của nàng lên, nhìn qua một
lượt đầu tóc rối bay của nàng, nghi hoặc hỏi: “Em làm sao vậy? Làm sao đem bản
thân ép buộc thành như vậy?”
Lâm Duyệt sửng sốt, ngẩng đầu nhìn hắn: “Nghị ca ca, anh làm sao có thể tùy tiện đến phòng người ta chứ? Có chuyện gì sao?” Vừa
nói bắt đầu dùng móng vuốt sửa sang lại đầu tóc rối bời hỗn loạn, còn có quần
áo không chỉnh tề.
Mạc Lặc Nghị Phàm nhìn liếc mắt một cái tài liệu ôn tập trên
mặt bàn, ngón tay thon dài vén mấy sợ tóc lả tả của nàng ra sau mang tai, trấn an nói: “Đừng tạo áp lực quá lớn cho bản thân như vậy, bằng không
càng thêm không tốt.”
“Ân.” Lâm Duyệt gật đầu, nàng căn bản không phải đang lo lắng
đến kết quả ôn tập thi vào cao đẳng, bởi vì nàng biết bản thân vô luận như thế
nào cũng không thể lĩnh giáo sự nghiệp học hành. Nàng phiền, chính là chuyện
tình cảm mà thôi.
Mạc Lặc Nghị Phàm tiếp tục thân thiết nhìn nàng, chần chờ một
chút mới mở miệng nói: “Duyệt Nhi, mai ngày kia anh đi Ý có chút việc, em ở nhà
có thể chiếu cố tốt cho Thư Tình chứ?”
“Anh phải đi?” Lâm Duyệt cả kinh, kinh ngạc nhìn hắn, trong
lòng có chút sốt ruột: “Anh lại muốn ra nước ngoài sao? Đi làm cái gì?” Vì sao
hắn luôn bận rộn như vậy đâu? Vì sao cứ phải bay hết từ nước này sang nước khác
chứ?
“Đúng có chút việc phải sang bên kia một chuyến.” Mạc Lặc
Nghị Phàm ngắn gọn nói bởi vì việc mà hắn muốn xử lý, vẫn đang là chuyện về
vòng cổ. Hắn muốn tới Italy để lấy bản sao hộ chiếu của chủ nhân két bảo hiểm,
sau đó lấy thứ gì đó trong két ra, xem xem rốt cuộc là cái gì lại khiến
cho mọi người kia tranh đoạt khốc liệt như vậy.
“Có phải là sự việc lần trước hay ko?” Lâm Duyệt hỏi , tuy
rằng nàng không biết chuyện lần trước là gì và có kết quả chưa, nhưng
nàng biết là chuyện này rất nguy hiểm, không phải vậy thì LEE sẽ không vô duyên
vô cớ mà mất mạng. Mạc Lặc Nghị Phàm có thể gặp phải nguy hiểm hay không
? Nàng thật sự rất lo lắng.
“Duyệt Nhi, em yên tâm, anh sẽ cẩn thận.” Mạc Lặc Nghị Phàm
vỗ về vai nàng an ủi nói, hắn biết Lâm Duyệt lại đàng lo lắng cho hắn, lại nghĩ
tới sự kiện ở Los Angeles kia.
Lâm Duyệt nghĩ nghĩ, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “Nghị ca ca,
cũng không thể đi muộn hơn một chút sao? Chờ em thi vào trường cao đẳng xong
rồi cùng đi với anh được không? Em không muốn một mình ở trong nhà.” Nếu Lâm
Duyệt là đang thanh tỉnh, nàng nhất định sẽ khinh bỉ khẩn cầu này của bản thân,
rõ ràng nói muốn gây bất hòa với hắn, quên hắn, sau đó rời đi khỏi hắn….
Mạc Lặc Nghị Phàm cũng thật không ngờ nàng sẽ đưa ra yêu cầu
này, trầm ngâm bắt đầu suy xét xem thế nào.
“Nghị ca ca, em còn chưa tùng tới Ý nha, cho em đi đi mà.”
Lâm Duyệt tiếp tục phát động thế công làm nũng của nàng, một mặt chờ mong nhìn
hắn. Trong lòng nàng chỉ có một ý niệm trong đầu, là phải đi cùng hắn, mặc kệ
là chuyện tình nguy hiểm gì, nàng đều nguyện ý đi theo hắn, mãi mãi theo
hắn…
Mạc Lặc Nghị Phàm sau một lúc lâu lo nghĩ, cuối cùng vẫn là
không đành lòng cự tuyệt thỉnh cầu của nàng, gật đầu một cái đáp ứng.
“Cám ơn Nghị ca ca.” Lâm Duyệt nhẹ nhàng thở ra, nở nụ cười.
Mạc Lặc Nghị Phàm lại ngay cả một chút đều không thấy thoải mái, dù sao cũng là
đi làm chính sự, hơn nữa quả thật là chuyện rất nguy hiểm, mang theo mẹ
con hai người đi đi thật sự có điểm không ổn.
Trong Thủy Loan biệt thự, từ lúc trở lại phòng Diệp Giai cô
ngẩn ngơ nhìn ngắm chiếc vòng cổ, chiếc vòng này đã không biết từ lúc nào đã
được đeo lên cổ cô, cô đã không còn nhớ rõ nữa, cảm giác được tựa hồ cũng rất
lâu rồi.
Cô m