
ới có khả năng cứu mạng của ta và con ta, cầu xin ngươi
giúp ta, tặng Nghiêu cho ta, cầu xin ngươi!”
Vương Ninh Hinh vốn
không biết Nam Cung Thu Thủy đang làm gì, đến bây giờ mới hiểu. Mà không chỉ cô
hiểu, ngay cả bạn học xung quanh cũng đều ngộ ra, có người đồng tình với Vương
Ninh Hinh, có người lại vui sướng khi người khác gặp họa. Tóm lại, mọi người đều
bắt đầu bàn tán…
“Cái gì mà thôi,
sao lại có người không biết xấu hổ như vậy!”
“Y, sao ngươi có thể
nói như vậy? Không đồng tình sao?”
“Đồng tình cái rắm!”
Vương Ninh Hinh lạnh
lùng nhìn Nam Cung Thu Thủy đang quỳ dập đầu trên mặt đất, vừa khóc vừa kêu, cô
phảng phất cảm thấy mình đột nhiên biến thành kẻ ác bá đi ngược đãi người khác,
sao lại có tình cảnh này a!
“Cô biết Diêm Tính
Nghiêu đã có vị hôn thê rồi đúng không?” Vương Ninh Hinh lạnh lùng hỏi cô.
“Ta…” Nam Cung Thu
Thủy nhất thời nghẹn lời, không ngờ cô ta lại rất bình tĩnh, hơn dự đoán của cô
rất nhiều.
“Xem kìa, nói không
nên lời, vậy càng chứng minh là cô cố ý…”
“Mặc kệ có cố ý hay
không, chuyện mang thai là thật.”
Các học sinh lại ầm
ĩ lên.
Biết rõ mà vẫn cố
phạm phải, cứ như bị ép buộc không bằng. Vương Ninh Hinh tự nhận mình không rộng
lượng đến nỗi đồng tình với cô, phá hư chuyện của người khác lại còn cầu xin giúp
đỡ? Thật nực cười! Nhưng cô lại không cười nổi, chỉ cảm thấy cõi lòng giống như
bị xé nát.
“Nhất định là nói bậy,
Ninh Hinh, bạn đừng để ý đến cô ta!” Đoạn Chi vội vàng đứng lên bảo vệ cho
Vương Ninh Hinh. “Thiếu gia chỉ yêu bạn, căn bản không có khả năng cùng với người
con gái khác… huống chi, nhìn bộ dáng kia tuyệt đối không giống mang thai!”
“Không, ta thật sự
mang thai. Cái thai có từ hai tháng trước khi đi du lịch tốt nghiệp, còn chưa lớn,
cho nên nhìn qua không thể phát hiện.” Cô vội vàng cam đoan với Vương Ninh
Hinh.
Sắc mặt Vương Ninh
Hinh trắng bệch. Đó là lúc cô bị bệnh, cho nên không thể đi cùng Diêm Tính
Nghiêu, nhưng… cũng chỉ là hai ngày ngắn ngủi a!
Không như dự đoán của
cô, Nam Cung Thu Nguyệt nóng nảy nói, “Vương Ninh Hinh, mong ngươi có lương tâm
một chút, trong bụng chị ta đã có đứa con của Diêm Tính Nghiêu, đây là thiên
chân vạn xác[1'>, không thể phủ nhận sự thật, nhưng vì quan hệ của ngươi, hại chị
ta mang tội có con ngoài giá thú, đứa trẻ vô tội không cha cũng sẽ bị người khác
khinh thường. Tất cả chuyện này đều do ngươi, tại ngươi!”
“Đủ rồi, các ngươi
đúng là không biết xấu hổ!” Có người thấy chị em Nam Cung quá tàn nhẫn, ích kỷ,
không thể nhịn được mà lên tiếng.
“Liên quan đến
ngươi à, đồ lắm chuyện!”
“Còn hung dữ? Đồ hồ
ly tinh không biết xấu hổ…”
Nam Cung Thu Thủy
khẽ cắn môi, lập tức lấy ra con dao Thụy Sĩ đao giấu từ trước đó, cắt vào cổ
tay, máu đỏ tươi nhất thời chảy ra.
“A” Tiếng thét chói
tai lập tức vang lên.
“Mau tìm thầy
giáo…”
“Đồ ngu, tìm thầy
làm gì? Đi gọi xe cứu thương trước mới đúng!”
[1'> Thiên chân vạn
xác: muôn vạn lần là thật
Bệnh viện tư nhân
cao cấp Mỗ Tư.
Ở đây có một vài nữ
sinh tầm mười bảy, mười tám tuổi, quần áo gọn gàng ngăn nắp, nhìn qua cũng biết
đều là nhà khá giả. Cha mẹ bọn họ đều làm việc cho xí nghiệp của nhà Nam Cung,
chính vì vậy tất cả đều tiếp cận Nam Cung Thu Thủy, trở thành bạn thân với cô.
“Oa! Thu Thủy,
không ngờ bạn lại quyết tâm đến thế, dám lấy dao cắt vào cổ tay, mình thật sự
khâm phục dũng khí của bạn, có muốn mình cũng không dám. Mình sợ đau lắm, bình
thường không cẩn thận làm xước da, cũng đau đến muốn khóc rồi.”
Buổi sáng hôm trước,
Nam Cung Thu Thủy đột nhiên xông vào lớp học của Vương Ninh Hinh, không quan
tâm đến danh dự của mình, nước mắt chảy như mưa, lại quỳ xuống, dập đầu trước
Vương Ninh Hinh, dùng hành động hèn mọn nhất, dùng đứa nhỏ trong bụng làm cớ,
thậm chí trước mặt mọi người còn cắt cổ tay tự sát.
Không cần nói cũng
biết, tự sát trong tình huống như vậy, đương nhiên không thể thực hiện trót lọt
được. Nam Cung Thu Thủy lập tức bị đưa đến bệnh viện, nhưng hành động long trời
lở đất cùng hành vi khúm núm của cô, nhất thời làm trường học đang yên bình như
bị thả một quả bom nguyên tử, toàn bộ vườn trường trở nên náo nhiệt lạ thường,
các tin tức lớn nhỏ lan truyền khắp nơi.
“Không dám cũng phải
làm bừa, bạn thử tưởng tượng lấy dao cắt lên người mà xem, rất đau a! Nếu không
phải là không còn biện pháp nào khác, mình cũng không muốn dùng chiêu này.” Nam
Cung Thu Thủy tiếp nhận ý tốt của Thủy Lê.
“Cũng đúng, sợ đông
sợ tây, sao làm chuyện lớn được? Nhưng chiêu này cũng thật công hiệu lắm, hiện
tại trong trường học đâu đâu cũng thảo luận chuyện này, đầu đề báo, rồi tin tức
tối qua, tất cả đều đưa tin về chuyện của bạn. Hôm nay trường học có người tổ
chức cá cược, mọi người đều đoán cô dâu của Diêm Tính Nghiêu sẽ là Vương Ninh
Hinh hoặc là bạn.”
“Vậy Vương Ninh
Hinh đâu? Phản ứng của nó thế nào?” Từ sau khi Nam Cung Thu Thủy vào viện, đã
không có tin tức của Vương Ninh Hinh, cô nóng lòng muốn biết phản ứng của Vương
Ninh Hinh. Bởi vì phản ứng của cô ta chính là mục đích